Chương 240: Sinh viên khoa võ trường khác (2)
Nhiệm vụ bắt Thạch Phong lần trước được tính gấp đôi nên được 60 điểm thưởng, điểm thưởng này vượt xa khen thưởng nhiệm vụ cấp hai.
Cho dù là 30 điểm cũng vượt xa.
Không tính 15 điểm gấp đôi đó, nhóm Phương Bình hiện tại cũng chưa đạt đến 80 điểm thưởng.
Trong năm đội cũng không tính là cao.
Đường Tùng Đình lúc này rõ ràng có chút gấp gáp.
Cũng qua hơn nửa tháng rồi, sắp hết tháng, nếu tiếp tục như vậy rất có khả năng bị đội phía sau vượt qua.
Phương Bình trầm mặc trong chốc lát nói: “Vậy ý của cậu là...”
“Tớ nghĩ như vậy, chúng ta chia thành hai nhóm nhưng không như hiện tại.
Cậu, tớ và Triệu Tuyết Mai, ba chúng ta lập thành một đội đi làm nhiệm vụ cấp hai.
Triệu Thanh và những người còn lại một đội đi làm nhiệm vụ cấp một.
Hiện tại thực lực của chúng ta cũng tăng lên không ít, dựa theo cách chia nhóm hiện tại, làm nhiệm vụ cấp hai dẫn theo bọn Triệu Thanh không có tác dụng nhiều.
Hoặc là chi đôi nhỏ hơn một chút, chia làm ba đội.
Nhóm Chu Nguyệt Hồng chủ yếu phụ trách thu thập tin tức và liên lạc với Cục điều tra và truy bắt, giao thiệp với Quân đội giúp chúng ta tìm người.
Mà chúng ta không tham gia vào những công việc này, chỉ cần nhận được tin tức liền chạy thẳng đến mục tiêu nhiệm vụ là được.
Cậu thấy thế nào?”
Đường Tùng Đình đề xuất thay đổi đội hình.
Đây cũng là một kiểu trưởng thành.
Hiện tại, nhóm Triệu Thanh đi theo Phương Bình cũng rất ít có cơ hội nhúng tay vào.
Cứ tiếp tục như vậy, chưa nói đến việc chia điểm thưởng của bọn họ cũng ít mà ngay cả cơ hội thực chiến cũng không có.
Phương Bình suy nghĩ trong giây lát gật đầu nói: “Có thể, vậy ngày mai chúng ta tập hợp, thương lượng cụ thể một chút, cho dù làm hậu cần cũng phải thương lượng tốt phương án phân chia, bằng không cũng rất phiền phức.”
“Được, cũng không cần đợi đến ngày mai đâu, tối nay bọn tớ sẽ qua bên cậu!”
Mọi người hẹn xong rồi, buổi tối hẹn nhau tập hợp ở thành phố Gia Tín gần Ma Đô, rất nhanh Phương Bình liền dẫn người lái xe chạy thẳng đến Gia Tín.
...
Nội thành Gia Tín.
Khách sạn.
Lúc Phương Bình bọn họ tới, Triệu Tuyết Mai bọn họ cũng đã đến.
Mọi người liền đến thẳng phòng ăn riêng.
Vừa vào phòng, Đường Tùng Đình liền nói: “Mọi người có lẽ cũng đã biết, chúng ta hiện tại điểm thưởng đang xếp thứ hai, nhưng cứ dựa theo tình hình hiện tại của chúng ta để giữ vững vị trí thứ hai cũng rất khó.
Chúng ta cho dù không tham gia thi đấu giao lưu, nhưng không ai là không muốn kiếm nhiều điểm thưởng.
Thứ nhất, khen thưởng ít nhất 100 điểm thưởng, chia đều cho mỗi người là được 10 điểm thưởng, đến bây giờ chưa tính nhà trường khen thưởng gấp đôi chúng ta ngay cả 10 điểm thưởng cũng không có đủ.
Vì vậy...”
Cậu ta còn chưa nói xong, Triệu Thanh liền nói: “Ý kiến của cậu, đội trưởng cũng đã nói với bọn tớ, thật ra bọn tớ cũng cảm giác được, cứ như vậy không được.
Thực lực đội trưởng tăng lên rất nhanh, bây giờ đối phó với võ giả cấp một thì đánh một mình cũng được, căn bản không cần đến bọn tớ.
Mà bọn tớ thật sự muốn tham gia nhiệm vụ cấp hai đi nữa thì hiệu quả cũng không lớn, ngược lại còn gây cản trở.
Lần trước đánh giết Thạch Phong là một ví dụ, mấy người bọn tớ căn bản không phát huy tác dụng.”
Phương Bình lúc này lên tiếng, nói: “Mọi người có thể hiểu là tốt, vì vậy tiếp theo, tớ, Triệu Tuyết Mai, Đường Tùng Đình, ba người bọn tớ lập thành một đội đi làm nhiệm vụ cấp hai.
Triệu Thanh, Ngô Khắc Bằng, Trương Hạo… năm người các cậu đi nhận nhiệm vụ cấp một.
Chu Nguyệt Hồng, Trương Bình, hai người các cậu chủ yếu phụ trách liên lạc với các Cục điều tra và truy bắt và Quân đội, cung cấp thông tin cho bọn tớ.
Chúng ta tham gia nhiệm vụ vẫn phải dựa vào sự phân chia đóng góp, còn về Chu Nguyệt Hồng và Trương Bình, sau khi mỗi nhóm bọn tớ hoàn thành nhiệm vụ, các cậu được 10%, mọi người có ý kiến không?”
10% không thấp, Chu Nguyệt Hồng và Trương Bình ở trong đội, mỗi lần tiếp nhận nhiệm vụ chưa chắc có thể chia được 5%.
Bây giờ chỉ cần phụ trách thu thập tin tức mỗi người liền có thể lấy được 5%, hai nữ sinh này cũng không có ý kiến.
Nhóm Triệu Thanh cũng lắc đầu, đối với điều này cũng không có dị nghị.
“Vậy thì tốt, bắt đầu từ ngày mai chúng ta cứ theo đó mà làm, hiện tại còn cách cuối tháng còn chưa tới mười ngày, mỗi nhóm tốt nhất có thể nên hoàn thành được từ ba nhiệm vụ trở lên!”
Đôi khi may mắn không có, mười ngày nửa tháng không tìm được người, không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Gặp phải tình huống này Phương Bình đơn giản nói: “Nếu như thật sự gặp phải tình huống không tìm được người, nhiều nhất là ba ngày, sau ba ngày bắt buộc phải từ bỏ, bắt đầu nhiệm vụ khác, đương nhiên có thể bảo lưu không cần từ bỏ. Tớ đã từng hỏi qua, trong một tháng có thể hoàn thành là được, đợi đến khi kết thúc xếp hạng tháng này của chúng ta thì có thể làm tiếp cũng không sao.”
Mọi người gật đầu lần nữa.
Dựa theo sự phân chia nhiệm vụ liền bắt đầu.
Phương Bình cũng tìm kiếm một chút rất nhanh liền nhìn thấy một nhiệm vụ cảm giác thích hợp với bọn họ.
"Danh Tính: Diêu Kim Thành
Giới tính: Nam
Tuổi tác: 40 tuổi
Thực lực: Cấp hai, hoàn thành rèn luyện chi dưới, hoàn thành rèn luyện xương tay trái...
Địa điểm: “Thành Tây Giang
Khen thưởng: 15 điểm thưởng (chú thích: mục tiêu là giáo đồ Thánh Huy giáo, bên cạnh rất có khả năng có giáo phái võ giả khác, sau khi giết chết sẽ được thêm khen thưởng)”
“Giáo đồ Thánh Huy giáo?”
Phương Bình nhìn thông tin, sắc mặt khẽ biến nói: “Cuối cùng cũng gặp được!”
Lần trước cậu ở Dương Thành đã từng gặp qua ng của tà giáo, sau đó thì không có tin tức.
Bây giờ, không ngờ lại nhận được một nhiệm vụ giúp cậu gặp lại loại giáo đồ tà giáo này lần nữa.
Sắc mặt của Triệu Tuyết Mai cũng thay đổi, trầm giọng nói: “Tà giáo thực lực có mạnh có yếu, mấu chốt ở chỗ là có tổ chức, sợ là sợ đột nhiên tổ chức tụ tập, vậy chúng ta nguy hiểm rồi.
Nếu như không gặp phải tụ tập, vậy thực lực của tà giáo đồ cũng không phải quá mạnh.
Hơn nữa loại giáo đồ cấp hai, bên cạnh thường đều có hai, ba vị võ giả cấp một, còn có thể khen thưởng thêm điểm thưởng.”
“Thành Tây Giang… Thành Tây Giang cách Nam Giang không quá xa.”
Phương Bình hơi nhíu mày, có điều Tây Giang có lẽ không phải là căn cứ của đối phương, nếu thật sự là căn cứ, chắc chắn cũng sẽ không để bọn họ đi giết võ giả cấp hai của đối phương.
“Không lo được nhiều như vậy, ngày mai đi Tây Giang, xem tình hình rồi nói.”
Mấy người gật đầu, chuyện này đợi đến Tây Giang rồi tính, những người này rất ít khi tập hợp, nếu thật sự gặp phải, vậy tốt nhất là từ bỏ nhiệm vụ, để Quân đội và Cục điều tra và truy bắt tới giải quyết.
...
Ngày hôm sau, nhóm Phương Bình tới thành Tây Giang.
Nhóm Chu Nguyệt Hồng còn chưa đưa tin, Phương Bình bọn họ cũng không vội, trước tiên tìm khách sạn.
Mới đến khách sạn, Phương Bình nhướng mày, nghiêng người nhìn thoáng qua cửa khách sạn.
Bên ngoài cửa cũng có một đám người đi vào khách sạn.
Đám người này cũng rất trẻ, tổng cộng 6 người, quan trọng ở chỗ 6 người này đều là võ giả.
Võ giả không phải bắp cải, rất ít khi xuất hiện tập thể.
Duy nhất một lần gặp phải nhóm võ giả 6 người, Phương Bình quan sát một lát, đại khái đoán được đây có thể là sinh viên của Võ Đại khác.
Quân đội cũng có đội ngũ như vậy nhưng người của Quân đội và sinh viên Võ Đại rất dễ dàng phân biệt.
Phương Bình nhìn thoáng qua, rất nhanh dời tầm nhìn, lấy thẻ phòng, đợi khi vào thang máy mới nói: “Những người vừa rồi vào khách sạn là sinh viên của trường Võ Đại nào?”
Xuất hiện cùng lúc 6 võ giả nếu là khóa trên vậy cũng không có gì.
Nhưng nếu là tân sinh viên vậy thì không bình thường rồi.
Ngoại trừ Ma Võ với Kinh Võ, Võ Đại phổ thông rất hiếm có nhiều võ giả tân sinh viên xuất hiện vào thời điểm này.
Đương nhiên tình hình năm nay không giống, võ đại phổ thông tập trung tài nguyên, cũng bồi dưỡng không ít võ giả là tân sinh viên.
Triệu Tuyết Mai với Đường Tùng Đình cũng phát hiện ra, suy nghĩ một chút Triệu Tuyết Mai nói: “Thị xã Tây Giang nằm ở tỉnh Đông Ngô, ở Đông Ngô có Đông Ngô Võ Đại, và các trường Võ Đại khác cũng có khoa võ.
Có điều ở đây cách Nam Giang không xa, Nam Giang cũng có ba trường Võ Đại.
Mấy trường học này mở ra khoa võ không thể có khả năng nhiều võ giả như vậy, nếu như là tân sinh.
Nếu như là tân sinh vậy thì có thể là Võ Đại Đông Ngô hoặc Nam Giang Võ Đại.”