Chương 295: Không cách nào đánh tiếp! (2)
Trận quyết đấu hai cô gái không thể tham gia, Phương Bình, Phó Xương Đỉnh, Triệu Lỗi ngược lại còn có thể đánh.
Nhưng nếu Đường Tùng Đình không thể xuất chiến, e là năm người đỉnh cấp một đều tập hợp không đủ rồi.
Đường Tùng Đình gật đầu, bước đi.
...
Ba phút sau, Đường Tùng Đình trở lại, là bị khiêng xuống.
Hai vai bị đánh gãy!
Phương Bình triệt để lặng thinh, trận quyết đấu cậu ta đừng mơ được đánh nữa.
Mà Phương Văn Tường trên võ đài, vẫn thoải mái như cũ, rõ ràng vừa nãy đánh gãy hai vai của Đường Tùng Đình không dùng nhiều sức lực.
Lúc này Đường Phong cũng đi tới, trầm giọng nói: “Đối Phương còn có hai người, nếu như không địch lại, vậy thì bảo toàn thực lực...”
Phương Bình hừ nhẹ một tiếng, tức giận nói: “Nếu như không phải nhà trường không cho em bù đủ thuốc, em đã xuất chiến đầu đánh bại bọn họ, thì đâu đến nỗi như bây giờ, ba người bị thương!”
Đường Phong cau mày, hồi lâu mới nói: “Đừng có kiêu ngạo!”
“Không phải kiêu ngạo mà là tự tin, em biết, không cho mọi người cơ hội lên võ đài, thì họ sẽ không cam tâm.
Nếu đã như vậy, em sẽ đánh phế hai tên còn lại, cho những người khác cơ hội từ từ chơi với bọn họ!”
Phương Bình không quyết liệt yêu cầu xuất chiến đầu chính là vì như vậy.
Đội viên Ma Võ chuẩn bị chiến lâu như vậy, không cho bọn họ lên võ đài, bọn họ cam tâm không?
Mặc dù hiện tại bị thương, nhưng không có người chết, không chết là được, bỏ ra hai tháng cũng không là gì, trước đó mọi người tiến triển cũng nhanh, sẽ không bị rớt lại phía sau.
Những người khác đều đã lên võ đài đánh một trận rồi, Phương Bình cảm thấy như vậy cũng được rồi.
“Em sẽ đánh phế tên Phương Văn Tường và tên còn lại, ngày mai liên minh Võ Đại đánh tàn phế một trong hai bọn họ, ngày kia cho đội dự bị đấu với bọn họ là được.”
Vứt lại lời đó, Phương Bình cầm đao đi thẳng đến võ đài.
“Tên nhóc này...”
Đường Phong cũng không biết, cậu ta lấy đâu ra tự tin như vậy.
Phương Bình mặc dù mạnh, nhưng cũng chưa đạt đến mức quá giỏi, gặp phải Hàn Húc hay Phương Văn Tường, chưa chắc có thể thắng được.
Đây cũng là lý do vì sao ông không cho Phương Bình xuất chiến đầu, sợ Phương Bình bị đánh phế không thể đánh tiếp được.
...
Trên võ đài.
Phương Bình nhìn Phương Văn Tường, cũng không để ý thời gian, cười nói: “Đông Hồ Phương gia?”
“Đúng vậy.”
“Cùng họ với tao, nhà mày suýt nữa hại tao bị đạo sư đánh cho một trận, vì đạo sư của tao ghét người họ Phương.”
Phương Văn Tường cau mày, thản nhiên nói: “Vậy sao? Cho xin lỗi vậy.”
“Không cần, cách tốt nhất để xin lỗi chính là đánh tàn phế mày.”
Phương Bình nhe răng cười: “Ngoài ra, tao thấy ngứa mắt bao tay của mày đã lâu rồi!”
“Hả?”
Phương Văn Tường bật cười, lắc đầu nói: “Mày rất tự tin.”
“Bởi vì tao rất mạnh, là võ giả chiến đấu cấp một, tao cảm thấy không quá lo lắng, mục tiêu của tao là Tinh Thần Đại Hải...”
...
Lầu hai.
Một vị lão giả đột nhiên cười nói: “Lão Hoàng, tên nhóc của Ma Võ các người từ lúc nào nhiều lời như vậy?”
Hoàng Cảnh thản nhiên nói: “Học trò của Lữ Phượng Nhu, Phương lão quỷ, cẩn thẩn thì tốt hơn, Lữ Phượng Nhu sớm muốn đánh chết ông rồi.”
“Ha ha, Lữ Phượng Nhu chẳng qua là ỷ vào...”
“Làm sao, không phục à?”
“Ha ha, không thèm so đo với các người, ngược lại tôi muốn xem xem, học trò của Lữ Phượng Nhu có thể như nào.”
...
Cùng lúc trên lầu hai hai vị tông sư nói chuyện.
Dưới võ đài, Phương Bình tiếp tục nói: “Mày có phải rất tự tin phải không? Luôn luôn không phòng không tránh, lần này chúng ta cũng dứt khoát luôn đi, không tránh, thế nào?”
Phương Văn Tường lại cau mày: “Nếu như mày muốn như vậy, tao cũng không để ý!”
“Được, là mày nói đó!”
Phương Bình vừa nói xong, trường đao đã vút lên không trung!
“Vèo!”
Lần này, không khí chấn động kịch kiệt, một khán giả hàng trước quan sát trận đấu, lập tức cảm nhận được áp lực!
“Tuyệt chiêu Bạo Huyết Cuồng Đao!”
Lưu Hoa Vinh cũng kinh hãi, hoảng sợ nói: “Phương Văn Tường mau tránh ra!”
Đao này bộc phát khí huyết đạt đến 100 cal!
Trường đao chưa đến Phương Văn Tường đã cảm nhận được uy hiếp kịch liệt và áp lực vô cùng!
“Hừ!”
Phương Văn Tường tức giận quát một tiếng, hai cánh tay nhanh chóng nhấc lên chống đỡ!
Tránh tránh cái quần què! Phương Bình như hình như bóng, động tác của cậu ta không nhanh bằng Phương Bình, một khi né tránh sẽ bị Phương Bình chém thành hai khúc!
“Đùng!”
Một tiếng nổ vang ra, trường đao chém trúng bao tay, ma sát tạo nên nhiều tia lửa.
Phương Văn Tường giận dữ gầm một tiếng, nhưng vẫn như cũ hai chân gập xuống, mặt đỏ lên, máu trong miệng không ngừng phun ra.
Chính lúc cậu ta cho rằng đỡ được đao đó.
Lưu Hoa Vinh lại kinh hãi nói: “Nhị liên trảm!”
“Tuyệt chiêu nhị liên trảm!”
Cái gọi là tuyệt chiêu, võ giả cấp một phải bộc phát khoảng 100 cal khí huyết, đó mới gọi là tuyệt chiêu.
Võ giả cấp một, tôi cốt hai lần, khí huyết mới đạt khoảng 300 cal.
Nhị liên trảm, là dùng 200 cal khí huyết trở lên, đây gần như hao tổn hết lượng khí huyết có thể sử dụng, hai đao chém không chết kẻ địch, võ giả khí huyết không còn, lúc đó gần như mặc cho người ta chém giết.
Phương Văn Tường cũng nghe thấy, cũng đã cảm nhận được áp lực từ đỉnh đầu truyền đến.
Vừa nghĩ đến Phương Bình khí huyết hao hết, tiếp được chiêu này, Phương Bình sẽ mặc người ta chém giết, Phương Văn Tường cũng không do dự nữa, lại giận dữ gầm lên một tiếng quát to: “Hám Thiên!”
Một quyền Hám Thiên, so với phòng thủ, không bằng chủ động tiến công!
“80 cal khí huyết bộc phát!”
Trần Tuyết Diễm cũng chấn kinh, hai người này thật mạnh!
“Coong!”
Tiếng nổ vang lại nổ ra, Phương Bình lui một bước nhỏ, Phương Văn Tường là liên tiếp lui chục bước,máu trong miệng nhỏ xuống đất.
Không chỉ máu trong miệng mà ngay cả nắm đấm của bao tay cũng không ngừng nhỏ giọt ra ngoài.
Phương Văn Tường mặc dù đỡ được một đao nhưng song quyền bị thương nặng, xương cốt bị gãy thì cũng không có gì kỳ lạ.
“Tao xem mày chết như thế nào!”
Phương Văn Tường phẫn nộ quát một tiếng, khí huyết của cậu ta không tiêu hao nhiều như Phương Bình!
Vừa nói xong, Phương Văn Tường đã bay lên phía trước, nắm đấm không dùng được nhưng cậu còn có chân mà!
Chính lúc này, Phương Bình đối diện đột nhiên mở miệng nói: “Thuốc ở đây, nên dùng không nhỉ?”
Nói xong, khí huyết trên người Phương bình đột nhiên bắt đầu nhanh chóng hồi phục!
“Mẹ nó!”
Phương Văn Tường suýt nữa quên mất điều này, Phương Bình trước khi tham gia trận chưa dùng thuốc, cậu cũng quên mất điều này.
Ngay lúc cậu chủ động chạy ra mép sân đấu, Phương Bình lại lần nữa chém ra đao thứ ba!
“Nhận thua!”
Lầu hai có người lớn tiếng hét lên một câu, trọng tài vội vàng kéo Phương Văn Tường ra phía sau.
Bọn họ vừa lui, Phương Bình lại đuổi theo!
Lầu hai có cường giả tức giận nói: “Nhận thua rồi, còn đuổi!”
“Em dùng thuốc, đền thuốc cho em, em sẽ không đuổi tiếp nữa!”
Phương Bình cũng tức giận, mình vừa mới uống một viên Khí Huyết Đan cấp một, còn chưa chém ra đao nào vậy mà họ đã nhận thua rồi!
“Cậu...”
Trọng tài lúc này cũng có chút hạn hán lời, không thể không dùng một cước đá vào trường đao của Phương Bình, đao này ông cũng không dám dùng tay không tiếp đòn.
Dù sao Phương Bình cũng chỉ là cảnh giới cấp một, trọng tài cấp năm ra tay, lập tức thân dao trượt xuống, một đao chém trúng trụ đài.
“Ầm” một tiếng, trụ cột bị gãy thành bốn năm khúc.
Phương Bình thở hổn hển, nhìn chằm chằm Phương Văn Tường vẫn còn đang sợ hãi hừ nói: “Coi như mày may mắn, ngày kia mày đợi đấy, nếu không sớm nhận thua, thì ông đây tuyệt đối chém chết mày!”
“Mày...”
Phương Văn Tường mặt đỏ lên, lại phun máu ra lần nữa, hai đao vừa nãy khiến cậu ta bị thương không phải là nặng bình thường!
“Ngày kia mày có thể lên võ đài không? Có lẽ là không thể rồi, có điều mày không đền cho tao thuốc, tao gặp mày lần nào tao chém lần đó!”
“Tao... phụt...”
Phương Văn Tường hoàn toàn hôn mê, là xỉu thật, máu trong miệng không ngừng chảy ra.
...
Tông sư họ Phương trên lầu hai đen mặt.
Hoàng Cảnh cười tủm tỉm nói: “Phương lão quỷ, tên nhóc này gia cảnh khó khăn, một viên thuốc cũng là xem như bảo vật, cháu ông không đền thuốc cho cậu ta, tôi đảm bảo cậu ta nói thật, gặp lần nào sẽ chém lần đó!”
“Hừ!”
“Đừng hừ, Phương gia nhà ông đừng mơ có thể ra tay, đây là sinh viên của Ma Võ tôi, cũng là học trò của Lữ Phượng Nhu, ông nhớ nói cháu ông suy nghĩ...”
Nói xong, Hoàng Cảnh lại giả vờ vô ý nói: “Chậc chậc, dùng thuốc sớm một chút, có phải là đã có thể tung tuyệt chiêu tam liên trảm, tứ liên trảm, ngũ liên trảm rồi không?
Chậc, Kinh Võ cẩn thẩn nha, lần này bị chém chết, thì không phải là chúng tôi không cứu người à.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mấy vị đao sư của Kinh Võ cũng có hơi đen lại, đánh thế này làm sao mà đánh được nữa?