Chương 388: Cấp ba trung kỳ (2)
“25 triệu?” Phương Bình xoắn xuýt một chút, đang muốn mở miệng nói, Lý lão đầu ngáp một cái nói: “Không nói nhiều, muốn thì mua, không muốn thì di.”
“Mua!”
Phương Bình cắn răng một cái, mua rồi!
Ba ngày bước vào cấp ba trung kỳ, cũng vừa kịp kỳ kiểm tra.
Hiện tại trong tay Phương Bình còn có hơn 45triệu tiền mặt, tạm thời cũng đủ dùng.
Sau khi bước vào trung kỳ, nghỉ ngơi vài ngày, rồi đột kích cao kỳ.
Một khi bước vào cấp ba cao kỳ, bản thân tạm thời không tu luyện tu vi nữa, chủ yếu tu luyện chiến pháp, tranh thủ trước khi bước vào địa quật trở thành cường giả thực chiến chân chính.
Lý lão đầu cũng không nhiều lời, cho Phương Bình ba viên Hộ Phủ Đan cấp ba.
Còn về Đoán Thể Đan, là bảo người đi khu Nam lấy, bên này không có.
Qua hơn mười phút, Phương Bình mới lấy được thuốc, cùng lúc đó trong thẻ cũng ít đi 25 triệu, cũng không biết lần kiểm tra này có thể kiếm thêm được không.
Đi qua chỗ lĩnh điểm thưởng, Phương Bình lại lĩnh được 120 điểm thưởng tích lũy của tháng này.
Điểm tài phú chỉ tăng lên 400 ngàn.
Phương Bĩnh sững sờ một lát, hồi lâu mới nghĩ đến một việc, cậu từng đồng ý với nhóm người Phó Xương Đỉnh, 300 điểm thưởng mỗi tháng trong đó 100 điểm thưởng là của bọn họ.
“Mẹ bà hệ thống, hệ thống nghe trộm mình nói chuyện sao?”
Lần đầu tiên Phương Bình gặp phải tình huống này, trước đó cũng không phải không có không tính chuyện điểm tài phú, nhưng điểm thưởng đến tay, vậy mà không tính là của mình, đây đúng là lần đầu tiên gặp phải.
Không, những điểm thưởng đổi trên trang web Ma Võ đều giống nhau, chảy qua tay cậu, nhưng điểm thưởng lại không thuộc về cậu.
“Cạn lời rồi!”
Phương Bình vô cùng bực bội, nghĩ cũng không có gì đáng phàn nàn cả, giống như trước đó làm nhiệm vụ, nhiệm vụ thống nhất kết toán, nhưng sẽ không tính lên đầu một mình Phương Bình.
...
Trở về ký túc xá, Phương Bình lại đến chỗ Phó Xương Đỉnh, dùng máy tính của đối phương chuyển 100 điểm thưởng, còn về việc bọn họ phân chia thế nào, Phương Bình cũng không quan tâm.
Tiếp theo, Phương Bình treo một tấm bảng trước cửa phòng “Xin đừng làm phiền”.
...
Đau thấu tim gan!
Lúc dùng Đoán Thể Đan cấp năm, Phương Bình chỉ muốn chửi người!
Lý lão đầu nói lần đầu tiên dùng tương đối nguy hiểm, còn nói dùng thêm Hộ Phủ Đan, nguy hiểm sẽ nhỏ hơn rất nhiều, Phương Bình hẳn là chịu đựng được.
Nhưng Lý lão đầu không có nói với cậu, sẽ đau như vậy!
Bắp thịt toàn thân, giống như vị người ta xé ra từng tấc, lục phũ ngũ tạng cũng không ngừng co rút.
“Đau quá!”
Phương Bình đau đến nỗi ý thức cũng có hơi mơ hồ.
Từng giọt mồ hôi lớn, xen lẫn huyết dịch rơi xuống đất.
“Mình một lòng muốn trở nên mạnh, rốt cuộc là vì cái gì?”
“Chịu đựng thống khổ?”
“Chịu đủ tra tấn?”
“Chẳng lẽ là vì cứu thế giới buồn cười này...”
Trong lúc nhẫn nhịn chịu đau đớn, Phương Bình không tự chủ được nghỉ đến những điều này.
“Mình từ lúc nào vĩ đại như vậy, vĩ đại đến mức muốn bình định địa quật, còn muốn nhân loại hòa bình… thật là cách nghĩ buồn cười!”
“Liều sống liều chết, chỉ vì muốn tiến lên trên con đường Võ Đạo, đáng giá không?”
“Làm người bình thường, coi thường tất cả có lẽ mình sẽ càng sống tốt hơn...”
Tất cả suy nghĩ không ngừng hiện ra trong đầu.
Đang nghĩ đến những điều này, trong đầu đột nhiên lóe lên một vài hình ảnh các đạo sư Ma Võ chết trận trở về, Bạch Nhược Khê đứt tay nhưng vẫn mang theo nụ cười...
Và cùng những tưởng tượng đó, địa quật xâm lấn, cha mẹ em gái chết trước mắt, mà hình ảnh của bản thân là vô lực giãy giụa.
“Mình không có vĩ đại như vậy, tất cả những gì mình làm chỉ vì cuộc sống của bản thân, vì gia đình...”
“Hôm nay chịu đựng đau khổ so ra còn đáng giá hơn một ngày nào đó bất lực, khóc lóc!”
“...”
Phương Bình cũng không biết trải qua bao lâu, lúc cảm giác rút khỏi đau nhức này, cả người đã mệt lả, nằm trên đất thở hổn hển.
“Địa quật, Nam Giang, người nhà...”
Nhẹ nhàng thì thầm vài câu, Phương Bình thở hổn hển, khẽ cười nói: “Đúng, mình chỉ hy vọng có thể có sức mạnh bảo vệ bản thân trước khi địa quật xâm lấn, đừng nghĩ bản thân mình quá vĩ đại, quá cao thượng.”
“Vì vậy, nên tu luyện vẫn phải tu luyện, nên tranh thủ lúc nào cũng phải tranh thủ.”
...
Ba ngày sau.
Ngày ba tháng 5.
“Thành công rồi!”
Sắc mặt Phương Bình có hơi trắng bệch, nhưng tinh thần lại là vô cùng phấn khởi.
Tháng bốn, hàm dưỡng một tháng, khiến cậu nhanh chóng thuận lợi cường hóa cơ thể cấp ba sơ kỳ, tháng năm, chỉ với 3 ngày, Phương Bình bước vào cấp ba trung kỳ.
Tài phú: 17.500.000
Khí huyết: 500 cal (820 cal)
Tinh thần: 450 hz (499 hz)
Tôi cốt: 152 đốt (90%), 55 đốt (30%)
“Khí huyết vượt qua 800 cal, xương ngực, xương sườn rèn luyện hoàn thành, chỉ còn lại 26 đốt xương cột sống với 29 đốt xương sọ chưa rèn luyện!”
Phương Bình hoạt động thân thể một chút, xương cốt toàn thân đều truyền ra tiếng giòn vang ác liệt.
“Còn thừa 17,5 triệu điểm tài phú, 20 triệu tiền mặt, tiết kiệm chút, cộng thêm khen thưởng sau này, đạt đến cấp ba cao kỳ có lẽ không có vấn đề gì lớn chứ?”
Phương Bình không quá chắc chắn, hiện tại cậu đã phát hiện ra, mong muốn là mong muốn, thực tại là thực tại.
Có lúc, tiền với tài phú dùng còn nhanh hơn với tưởng tượng của cậu.
Cầm lấy Phượng Chủy Đao bên cạnh khua vài cái, Phương Bình cảm thấy có hơi không thuận tay, đây cũng là di chứng sau khi nhanh chóng tôi cốt.
Nghỉ ngơi một lát, tắm rửa, mặc quần áo, Phương Bình nhìn thời gian, bước ra bên ngoài.
...
Lớp học.
Đường Phong quét mắt vừa nhìn đến Phương Bình, khẽ cau mày, tên nhóc này có chuyện gì, mới mấy ngày tiến bộ phi thường nhanh.
Không nói gì, Đường Phong mở miệng nói: “Hành trình đã được định ra rồi, địa điểm kiểm tra lần này… là Nam Giang!”
Ánh mắt Phương Bình hơi động, Nam Giang?
“Lần kiểm tra này, không đơn thuần là một cuộc kiểm tra bình thường mà là loại hình nhiệm vụ lớn!
Không chỉ có chúng ta, còn có Kinh Đô võ đại, và cùng không ít khoa võ của các trường khác cũng sẽ cùng tham gia!
Lần này, nhiệm vụ có tính liên hợp.”
Theo lời Đường Phong, mọi người dần dần biết được nội dung kiểm tra là gì.
Nam Giang, có lẽ đã xác định là địa điểm kế tiếp mở ra cửa vào địa quật.
Hiện này, rất nhiều võ giả tà giáo tụ tập ở Nam Giang, dựa theo phán đoán của cấp trên, những võ giả tà giáo này, có thể muốn nhân lúc cửa vào mở ra, thử nghiệm mở cửa, để mặc cho sinh vật địa quật xâm lấn.
Cửa khẩu mới mở ra, địa quật bên đó cũng sẽ tụ tập hàng loạt cường giả.
“Nam Giang là nơi mở ra cửa vào mới, cũng không có ưu thế như những lối vào khác, không đủ kinh nghiệm ứng phó, thiếu rất nhiều võ giả có kinh nghiệm chiến tranh, những vùng khác sẽ cứu viện, trung ương chính phủ cũng sẽ điều binh sai người đến hộ vệ lỗi vào mới.
Nhưng, lần đầu mở ra, tạm thời không có cách nào chắc chắn địa điểm cụ thể, quân đội đóng quân như thế nào, võ giả chủ lực nên phòng hộ ở đâu, đều là một vấn đề.
Lối vào mở ra rất nhanh.
Cho dù đều ở Nam Giang, nhưng nếu như địa điểm đóng quân cách quá xa, điều động binh cũng cần có thời gian.
Mục đích của võ giả tà giáo rất đơn giản, nhân lúc chênh lệch thời gian, thử mở lối vào.”
Đường Phong lạnh lùng nói: “Những người này hiện tại đã hoàn toàn điên rồi, những năm này, theo sự tăng trưởng thực lực của chính phủ, cơ hội của bọn họ càng ngày càng ít, hiện tại cũng là vùng vẫy giãy chết!
Lần này, Nam Giang đã bắt đầu có rất nhiều tà giáo cao cấp hội tụ.
Chính phủ cũng sẽ không trơ mắt nhìn bọn họ gây rối, một đám tôm tép nhãi nhép, muốn thừa dịp đục nước béo cò, mơ mộng hão huyền!
Chính phủ sẽ không đợi đến lúc cửa địa quật thật sự mở ra, mới tiến hành thanh tẩy.
Vì vậy, hành động thanh tẩy sẽ bắt đầu từ bây giờ!
Mà nhiệm vụ của các võ đại chúng ta, lần này là phụ trách thanh tẩy địa điểm tụ tập có quy mô lớn, nhớ kỹ, bất luận già trẻ, giết chết không cần luận tội!
Các em giết bao nhiêu võ giả, đoàn thể võ đại giết được bao nhiêu đề là tiêu chuẩn kiểm tra của các em.
Lần này cũng không phải đơn thuần nhìn xem ai dũng võ hiếu chiến, mà bày binh bố trận, lựa chọn thời cơ tham chiến cũng rất quan trọng.
Có muốn tham gia làm quân xung phong hay không cũng cần chính các em tự mình suy nghĩ.
Đây được xem như là nhiệm vụ kiểm tra đoàn đội tác chiến, mà không phải là đơn thuần nhìn biểu hiện cá nhân hiếu chiến, nhớ kỹ điều đó!
Đương nhiên, nếu các em cảm thấy một mình có thể quét ngang cứ điểm, đó cũng là năng lực của em, nhưng các em một đám võ giả cấp hai ba, muốn một mình quét sạch cứ điểm, e là xác xuất tìm chết càng lớn hơn!"
“...”