Toàn Cầu Cao Võ

Chương 546: Có tin cậu ấy dám thu lộ phí hay không? (2)

Chương 546: Có tin cậu ấy dám thu lộ phí hay không? (2)
Đường Phong khẽ nhả một hơi, nhìn về Lữ Phượng Nhu ở phía xa xa, thấp giọng nói: "Lần này tên thành chủ thành Thiên Môn kia giao thủ nhiều lần với Trấn thủ Ngô, Lữ Phượng Nhu hẳn là cũng đã nhìn thấy chênh lệch, có lẽ sẽ không tùy tiện hành động, đây là chuyện tốt."
Mấy ngày gần đây, ở địa quật, bởi vì thành Thiên Môn bị đánh giết bảy vị võ giả cao cấp, thành chủ điên cuồng ra tay, luôn quấn lấy Trấn thủ sứ phương Nam đánh nhau, song phương giao thủ hơn 10 lần.
Lữ Phượng Nhu cũng ở hiện trường, nhìn thấy sự chênh lệch, chưa chắc sẽ tiếp tục ôm ý định liều chết nhào đi báo thù.
"Hy vọng như vậy."
Mấy vị đạo sư đều âm thầm cầu nguyện, chỉ cần Lữ Phượng Nhu không đâm đầu đi chịu chết, vậy thì bà ấy trở thành Tông sư chính là phúc của Ma Võ.
Nhưng bây giờ nhìn tình hình này, cho dù muốn đột phá, ít nhất cũng phải qua một hai năm nữa mới được.
Nói xong Lữ Phượng Nhu, Đường Phong bỗng nhiên nghĩ đến Phương Bình, khẽ rên một tiếng nói: "Phương Bình lại đang làm cái gì!"
Người gác cổng không quan tâm lắm, cười nói: "Thằng nhóc này tiếng tăm không nhỏ đâu nha, đệ nhất cấp ba, vô địch cấp ba, quay mấy cái quảng cáo cho vui ấy mà, quan tâm nhiều như vậy làm gì.
Những người như chúng ta, hôm nay có rượu hôm nay say, ai biết có ngày mai hay không.
Đường Sư Tử, đừng quá nghiêm khắc quy tắc như vậy, chán lắm."
"Đệ nhất cấp ba?"
Đường Phong hơi sửng sốt, La Nhất Xuyên trên người còn thấm máu lại cười nói: "Thật hay giả vậy? Thằng nhóc kia đứng nhất rồi?"
"Thật, là chuyện mấy ngày trước, các ông không ở đây nên không biết. Thằng nhóc này rất thú vị, không ngang bướng như mấy ông, tôi rất thích nó, hay là đưa nó tới làm bạn với tôi, cùng tôi gác cổng?"
La Nhất Xuyên cười ha hả nói: "Thôi đi, ông để em ấy làm gác cổng, qua vài ngày, chúng tôi vào địa quật, đại khái sẽ bị thu phí đó."
Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó cười phá lên.
Người gác cổng cũng bật cười nói: "Không đến nỗi vậy chứ..."
Đường Phong khịt mũi coi thường nói: "Đừng ở đó mà không tin, nói không chừng địa quật nhân loại muốn đi ra, em ấy sẽ chạy đến chặn đường thu phí đấy!"
"Ha ha ha... Nếu em ấy thật có thực lực đó, ước gì như vậy."
Dám thu lộ phí của võ giả địa quật vậy phải cần thực lực mạnh cỡ nào?
Võ giả địa quật nếu thật sự xông ra, sẽ có không ít võ giả cấp chín.
Nếu như Phương Bình dám đưa tay thu lộ phí của cường giả cấp chín, điều đó đồng nghĩa với việc thực lực của cậu mạnh hơn đối phương nhiều. Ngay cả Tư lệnh Lý đến cũng chưa chắc có thể thu được lộ phí.
Mọi người lại lần nữa cười phá lên, chiến hữu từ trần, bạn bè hy sinh, lúc này dường như đều bị quên lãng rồi.
Bi thương cứ chôn trong lòng là được.
Khoe bi thương, ngoại trừ ảnh hưởng người khác, ảnh hưởng sĩ khí, còn có thể làm sao?
Về chuyện Lữ Phượng Nhu một bước đi trước, mọi người đều quên bà luôn rồi.
Vị cường giả nửa Tông sư này, hiện tại đi xử Phương Bình sao?
Đường Phong cười trên sự đau khổ của người khác, tốt nhất đánh thằng nhóc kia một trận tơi bời. Mẹ nó, mới vừa ra khỏi địa quật lại bị thằng nhóc này chọc phát điên. Cường giả vô địch cấp ba lại chạy đi quay quảng cáo, ông cũng không biết nên nói gì mới tốt.
...
Phương Bình lúc này đương nhiên không biết Lữ Phượng Nhu trở về rồi.
Cũng không biết mọi người đang trêu chọc cậu, nói cậu sẽ chặn tại đường nối xuống địa quật để thu phí.
Nếu như Phương Bình biết, cậu tuyệt đối sẽ kêu oan.
Không tới mức vô địch, cậu nào dám thu phí, chạy còn chạy không kịp nữa là.
Nhưng đợi đến một ngày nào đó, bình định địa quật, đánh hạ thế giới này, Phương Bình cảm thấy, đề nghị này có thể cân nhắc được.
Phương Bình lúc này vẫn còn tiếp tục xây dựng cầu thiên địa.
Trước trước sau sau đã ném vào 4000 cal khí huyết, cây cầu nối với trái tim dần vững chắc rồi.
"Này chẳng phải cần 20.000 cal khí huyết hay sao!"
Phương Bình âm thầm kêu khổ, lượng khí huyết trong Khí Huyết Trì ngày càng ít, cùng lắm có thể cung cấp cho cậu 2000 - 3000 khí huyết mà thôi.
Bởi vậy, cậu phải cần dùng ít nhất là 20 triệu điểm tài phú mới có thể hoàn thành.
"Thôi bỏ đi, 20 - 30 triệu có thể giúp mình bỏ qua sơ kỳ, kiếm lời rồi!"
An ủi mình một trận, Phương Bình bắt đầu dựng cây cầu đến gan.
Khi cậu bắt đầu xây dựng cây cầu đến gan, hai người đứng ngoài phòng đều thán phục một tiếng.
"Tốc độ hấp thu khí huyết của em ấy càng nhanh hơn rồi. Thằng nhóc này đã xây cầu thiên địa vững vàng rồi?"
"Hẳn là vậy."
"Thiên tài có hơi khác người, có thể không tốn bao lâu liền có thể bắt đầu rèn luyện ngũ tạng rồi."
Đạo sư phụ trách liên tục cảm thán, người này so với người khác, tức chết người!
Lão Lý ngược lại không để ý chuyện này, mà vuốt cằm, lẩm bẩm nói: "Em ấy mạnh như vậy, Ma Võ còn có học sinh có thể kiềm chế được em ấy sao?"
Không ai áp chế được, Phương Bình sẽ gây náo loạn mất!
Trước, Trương Ngữ những người này, đều có thể chế trụ Phương Bình.
Nếu không chế trụ được, thực lực của thằng nhóc này thậm chí còn có thể sánh ngang với một số đạo sư, chẳng phải sẽ quậy Ma Võ long trời lở đất sao?
Lão Lý cảm giác mình không phải lo lắng vô duyên vô cớ.
Thằng nhóc này lại chẳng ngoan ngoãn thành thật chút nào.
Nhìn những chuyện mà Phương Bình làm ra là biết rồi.
Đầu cơ bán thuốc, thành lập hội đoàn, dụ người khác làm việc không công, thành lập trang web mua hàng và hệ thống mượn điểm, khiêu khích hội trưởng hội võ đạo…
Những việc này đều không phải là việc học sinh gương mẫu có thể làm được.
"Ai có thể kiềm chế em ấy?"
Lão Lý trầm tư suy nghĩ, Trần Văn Long? Trương Ngữ? Tần Phượng Thanh?
Cũng chưa chắc đáng tin!
Trước đây còn hy vọng Tạ Lỗi, nhưng hiện tại... Khó lắm!
Tạ Lỗi muốn lên cấp bốn vẫn còn thiếu mấy tháng nữa.
Nhưng cũng sắp rồi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đến khi khai giảng đại học năm ba, Tạ Lỗi có thể lên cấp bốn, phải xem Tạ Lỗi cân nhắc thế nào rồi.
"Lẽ nào sau này xảy ra chuyện, chỉ có thể là đạo sư trấn áp em ấy hay sao?"
Lão Lý vuốt vuốt râu mép, hơi không hài lòng lắm, đạo sư trấn áp học sinh, đó là hành động thể hiện sự vô năng của nhà trường.
"Mẹ nó, học sinh Ma Võ khóa này phế hơn khóa trước, ngay cả cấp năm cũng không có!"
Lão Lý mắng một câu, khóe miệng đạo sư phụ trách bên cạnh hơi co giật một hồi. Xin lỗi, tôi cũng chỉ mới đỉnh cấp năm, sao cứ cảm thấy Viện phó Lý đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe ấy nhỉ.
...
Khí Huyết Trì.
Có kinh nghiệm lần đầu, Phương Bình nhanh chóng bắt đầu xây dựng cây cầu thiên địa thứ hai.
Tim, gan, lá lách, phổi, thận - ngũ tạng, cũng được gọi là "Thần tạng", ngũ tạng có thể giấu thần!
Trong ngoài thông suốt, dựng năm cây cầu thiên địa, võ giả chân chính đặt chân lên lĩnh vực tinh thần, võ giả trung cấp có thể tu lực lượng tinh thần!
Đương nhiên, tu lực lượng tinh thần, bình thường chờ đến đỉnh cấp sáu mới tu, nguyên nhân chủ yếu là do lực lượng tinh thần quá yếu, người có lực lượng tinh thần mạnh mẽ, cấp bốn cũng có thể tu lực lượng tinh thần.
Nhưng mà tình huống như thế cực kỳ hiếm thấy.
Khi dựng thành công cây cầu thiên địa đầu tiên, Phương Bình cảm nhận được lực lượng tinh thần của mình càng thêm sinh động, càng mạnh mẽ hơn rồi!
Bắt đầu xây dựng năm cây cầu bắc đến ngũ tạng, lực lượng tinh thần của cậu cũng tăng lên.
...
Cây cầu thiên địa thứ hai dẫn đến gan.
Khi cây cầu đến trái tim dựng thành công, cầu nối năng lượng vẫn chưa hoàn toàn vững, năng lượng thông suốt không nhiều, cũng không có hiện tượng bài xích.
Một khi cầu nối năng lượng vững vàng, lại dựng tiếp cầu thiên địa khác bên cạnh, thì phải cân nhắc đến chuyện cây cầu mới có thể bị cầu nối trái tim bài xích và bị bức xạ năng lượng.
Phương Bình tiếp tục tiêu hao lượng lớn điểm tài phú, sinh sản khí huyết, nhanh chóng phác họa mô hình cầu nối.
...
Nửa giờ sau.
Cơ thể Phương Bình đã bị khí huyết quấn quanh, bên ngoài cơ thể dường như xuất hiện một cái kén bằng máu, bao lấy Phương Bình bên trong.
Lúc này, bên ngoài Khí Huyết Trì cũng đã không chỉ có hai người lão Lý và đạo sư phụ trách nữa.
Lữ Phượng Nhu đứng khoanh tay, lạnh nhạt nói: "Có thể thành công dựng năm cây cầu thiên địa trong một lần sao? Nếu tôi nhớ không lầm, trước có Tiết Lễ từng dựng thành công ba cây cầu nối, mở ra được hai phần lực lượng tinh thần…"
Tiết Lễ, là cường giả đỉnh cấp vừa mới tốt nghiệp khóa này, học viên cấp năm.
Bây giờ, đã tốt nghiệp, đi đến Cục điều tra và truy bắt Ma Đô, đảm nhiệm chức Cục phó.
Ma Đô, trung tâm kinh tế quan trọng của Hoa Quốc, có nhiều Tông Sư. Tổng đốc Ma Đô, Tư lệnh Quân khu Ma Đô, Trưởng Phòng giáo dục Ma Đô, Cục trưởng bốn phương của Cục điều tra và truy bắt, đều là cường giả Tông sư.
Đảm nhiệm chức Cục phó tại Cục điều tra và truy bắt Ma Đô, có thể sánh ngang với chức Phó Tổng đốc tại Nam Giang.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất