Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên (Dịch)

Chương 44: Trùng Hợp

Tiếng huýt sáo vang lên, năm người đứng ở phía trước nhất dồn dập xông ra ngoài. Rắc rắc rắc… Mũ giáp của bọn họ hạ xuống, hàng rào của lồng sắt cũng từ từ mở ra. Lợn rừng răng nanh kêu vang, gầm gừ nhẹ, đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào đám học sinh mặc giáp trước mắt. Vù!!! Nó giống như xe tăng điên cuồng xông tới. Phần lớn học sinh dự thi của tổ một đều bị dọa cho giật mình, không kịp tránh né, bị lợn rừng răng nanh trực tiếp ủi ngã. Thấy cảnh này, phần lớn học sinh trên khán đài đều cười ha hả. "Thực lực như vậy cũng tới dự thi à? Nhanh về nhà đi!" "Đúng vậy, đừng làm mất mặt phụ huynh các ngươi!" Trên đài cao, lãnh đạo cục giáo dục cùng các phụ huynh cũng nhao nhao lắc đầu. Bọn họ nhìn ra nhóm học sinh dự thi này không có chút kinh nghiệm chém giết thú biến dị nào. Các giáo viên đứng bên cạnh đều lúng túng cúi đầu. "Cũng không biết lần này ai có thể đoạt giải quán quân đây?" "Ta không thấy có gì bất ngờ, chắc là con gái của Hứa đổng sự đúng không?" "Đúng, con gái của Hứa đổng sự quả thật rất ưu tú." Nghe những lời bàn tán xung quanh, Hứa Chấn Hoa nở nụ cười. Hắn nhìn thoáng qua Thẩm huấn luyện viên, vội vã khiêm tốn nói: "Quá khen rồi, chém giết với thú biến dị cũng khó mà nói." Thẩm Tĩnh không lên tiếng, ánh mắt tùy ý nhìn trận đấu phía dưới. Tổ học sinh dự thi đầu tiên ra sân biểu hiện đều rất kém cỏi. Bọn họ chưa có ai từng chém giết với thú biến dị, lúc đối mặt với lợn rừng răng nanh đã không còn sót lại chút tự tin nào, từng người vô cùng chật vật. Mãi đến khi học sinh ưu tú gấp 2 lần khí huyết ra sân thì tình huống này mới hơi chuyển biến tốt đẹp. Chu Hạo đứng ở phía sau cùng, lắc đầu nhìn xem trận đấu. Hứa Linh cũng đi vào hàng cuối cùng, nàng nhìn thẳng phía trước, nhỏ giọng nói: "Chu Hạo, lát nữa lên sân mà ngươi không chống đỡ nổi thì tranh thủ thời gian hô ngừng lại, áo giáp phòng ngự tuy cứng nhưng lực trùng kích của lợn rừng răng nanh không yếu, ngươi có khả năng sẽ bị thương." Chu Hạo vừa định nói cảm ơn liền thấy ánh mắt Trương Nghị quét tới, lời cảm ơn đến bên miệng lập tức biến thành lời khác: "Được rồi, ngươi tự chăm sóc tốt bản thân đi, tiểu tử Vương Minh kia đã đánh chết ba con lợn rừng răng nanh rồi, đừng để cho hắn vượt qua!" Hứa Linh nghe vậy liền thở phì phì nói: "Đồ không biết tốt xấu!" Không bao lâu sau, tổ học sinh trước đã dự thi xong, đến phiên tổ cuối cùng của Chu Hạo. "Con gái cố lên!" Hứa Chấn Hoa ngồi trên đài cao không nhịn được hô lên. Hứa Linh mỉm cười đáp lại cha nàng. "Là Hứa Linh, thực lực của nàng mạnh nhất, hẳn là có thể giết được bốn con!" "Chưa chắc, chém giết cùng thú biến dị thì thiên phú chiến đấu cũng rất quan trọng!" "A, cái tên Chu Hạo cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga kia thế mà cũng dự thi, còn cùng một tổ với Hứa Linh." "Cắt, một tổ thì thế nào, hắn chỉ thuần túy là làm nền cho Hứa Linh mà thôi!" "Hãy chờ xem, lợn rừng răng nanh vừa tấn công một cái thì tên Chu Hạo kia sẽ quỳ xuống cầu xin tha mạng cho coi!" Trên khán đài có không ít học sinh cùng lớp với Chu Hạo nhao đang nghị luận, những người khác đã nghe qua “thanh danh” của Chu Hạo cũng phụ họa theo. Trên đài cao, Thẩm Tĩnh nháy mắt với Trịnh hiệu trưởng. Trịnh hiệu trưởng âm thầm gật đầu, nhỏ giọng nói vài câu. Rất nhanh, võ giả quân doanh phụ trách phóng thích Lợn rừng răng nanh đổ ra một nắm bột trong suốt. Con mắt đỏ tươi của Lợn rừng răng nanh trong lồng sắt đột nhiên mở ra, càng thêm khát máu điên cuồng. "Bắt đầu!" Theo tiếng còi truyền ra, năm con lợn rừng răng nanh trong lồng sắt điên cuồng chạy ra. Chu Hạo ra vẻ khẩn trương khom người. Trương Nghị cách đó không xa trên mặt đổ mồ hôi hột. Tổ bọn họ chỉ có Hứa Linh là biểu hiện rất thoải mái. Ngay khi lợn rừng răng nanh nhào tới, Chu Hạo giả bộ bị dọa lảo đảo té trên mặt đất, nhưng đồng thời chiến đao trong tay hắn cũng đặt trước người hắn. Lợn rừng răng nanh vô cùng trùng hợp nhào vào mũi đao. Chỉ vừa mới tấn công mà Chu Hạo đã “vô tình” đâm chết 1 con Lợn Rừng Răng Nanh. Trận đấu đã tiến hành mấy giờ, Chu Hạo là học sinh đánh chết lợn rừng răng nanh nhanh nhất. Trên khán đài lại xôn xao một mảnh. "Mẹ kiếp, thế mà cũng được sao?" "Vãi thật, loại vận khí này cũng quá tốt đi!" "Không thể tin được lợn rừng răng nanh lại tự mình tìm chết!" "Hừ, tên Chu Hạo này thật sự là gặp vận cứt chó, nhưng con lợn rừng tiếp theo xem hắn ứng phó như thế nào!" Số lượng lớn học sinh nghị luận cảm thán vì chuyện này thật sự là quá trùng hợp. Ở trên đài cao, không ít lãnh đạo cục giáo dục cùng các phụ huynh cũng cảm khái về vận khí của Chu Hạo. Thẩm Tĩnh sửng sốt một chút, nhíu mày hỏi: "Chẳng lẽ chỉ là do vận khí?" Nhãn lực của hắn rất mạnh nên đương nhiên có thể nhìn ra trong nháy mắt Chu Hạo ngã xuống vừa rồi chiến đao xuất hiện vô cùng thỏa đáng. "Lần thứ nhất là vận khí, ta cũng không tin lần thứ hai ngươi còn có vận khí giống vậy!" Khoé miệng Thẩm Tĩnh hơi cong lên, hắn cũng không quên mục của đích khảo hạch thực chiến lần này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất