"Còn đứng đó làm gì, sao không thừa cơ giết Độc Giác Lão Nha Trư đi?" Võ giả áp trận không nhìn nổi nữa, nghiêm nghị quát Hứa Linh.
Hứa Linh lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng nghiêng người tiến lên, chiến đao trong tay nàng mãnh liệt chém về phía cổ Độc Giác Lão Nha Trư theo quán tính mà lao tới.
Xẹt!!!
Đầu của Độc Giác Lão Nha Trư dữ tợn bị Hứa Linh chém xuống.
"Được!"
"Xinh đẹp!"
"Hứa Linh quá tuyệt vời!"
Một màn này để cho vô số học sinh sôi trào.
Rất nhiều người đều hò hét, nhao nhao cổ vũ cho Hứa Linh, dù sao đây chính là thú binh trung cấp Độc Giác Lão Nha Trư, nó thế mà bị Hứa Linh đánh chết.
Thẩm Tĩnh nở nụ cười. Mục đích khảo hạch thực chiến lần này của hắn đã đạt tới, còn lại chính là xác định vị nào là tuyệt thế thiên tài.
"Được rồi, kết thúc đi!" Hắn nói vào bộ đàm.
Xoạt xoạt xoạt...
Đám võ giả áp trận lập tức ra tay, từng con lợn rừng răng nanh liền bị đánh chết.
"Bởi vì tình huống ngoài ý muốn nên khảo hạch thực chiến sẽ sớm kết thúc!" Thẩm Tĩnh đi lên trước, chậm rãi nói.
Lời này vừa ra, không ít người đều sửng sốt.
Mà những học sinh có thể xông vào top 20 liền kích động lên.
Ầm ầm ầm…
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng khảo hạch thực chiến đã kết thúc, mặt đất của sân luyện võ bỗng nhiên chấn động.
"Tình huống gì vậy?"
"Động đất à?"
Rất nhiều học sinh đều mờ mịt nhìn xem sân luyện võ.
Gào!!!
Đất đai tại trung tâm sân luyện võ bị hất bay ra ngoài, số lượng lớn đá vụn văng tung tóe.
Một luồng khí tức vô cùng khủng khiếp kèm theo tiếng rống to quét ra ngoài như gió lốc.
"Là thiết giáp nhuyễn trùng!"
Có học sinh ưu tú của khoa tài liệu lập tức nhận ra sinh vật vừa lao ra.
"Thiết giáp nhuyễn trùng? Đây là loại trùng gì?" Có học sinh hỏi.
Sắc mặt học sinh ưu tú của khoa tài liệu triệt để trắng bệch,nói: "Đó là trùng Tướng cao cấp."
Giọng nói của hắn không lớn, nhưng lại làm cho cả sân luyện võ lặng ngắt như tờ.
Trên đài cao, lãnh đạo cục giáo dục, lãnh đạo trường học và các phụ huynh học sinh nhìn thấy thiết giáp nhuyễn trùng cũng đều sắc mặt trắng bệch.
Thân thể Thẩm Tĩnh run lên.
Ầm!!!
Sau khi thiết giáp nhuyễn trùng xuất hiện, sân luyện võ kịch liệt chấn động vẫn chưa kết thúc.
Mặt đất trước sau đồng thời nứt toác, hai con yêu thú cao hơn trăm mét phóng lên cao.
Khí tức kinh khủng ngập trời của chúng như mây đen cuồn cuộn đè xuống.
Gào gào!!!
Tiếng rống kinh người như xé rách bầu trời, giống như tiếng sấm nổ vang.
Trên mặt đại bộ phận học sinh tại sân luyện võ đã hoàn toàn không còn huyết sắc, đầu óc trống rỗng.
Trên đài cao cũng không ai còn chịu nổi, thậm chí còn có người ngã lăn ra đất, sợ tè ra quần.
Đôi mắt Thẩm Tĩnh gắt gao nhìn chằm chằm vào hai con cự thú vừa xuất hiện.
"Tam Nhãn Tà Hổ! Hắc Lân Yêu Mãng!" Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, nói: "Cộng thêm Thiết Giáp Nhuyễn Trùng để cho một trường cấp 3 Khúc thành lại xuất hiện ba con yêu tướng!"
Nếu như chỉ là Thiết Giáp Nhuyễn Trùng thì hắn còn miễn cưỡng có thể ứng phó.
Dù sao Thiết Giáp Nhuyễn Trùng có lực công kích không cao, am hiểu nhất chính là đào đất, nhưng Tam Nhãn Tà Hổ cùng Hắc Lân Yêu Mãng vừa xuất hiện kia tùy tiện một con hắn cũng không phải là đối thủ.
"Dị tộc thật đúng là không giết sạch nhân loại chúng ta thì chưa cam tâm!"
Thẩm Tĩnh nắm chặt nắm đấm, trong mắt tràn ngập tức giận, hắn sao lại không rõ ba con Thú Tướng cao cấp này xuất hiện có mục đích là gì, rõ ràng là vì tiêu diệt vị tuyệt thế thiên tài hư hư thực thực của trường cấp 3 Khúc Thành.
Phù!!!
Thẩm Tĩnh hít một hơi thật sâu, sắc mặt âm trầm nói: "Lập tức bảo vệ và đưa đi các học sinh trong trường học, ta sẽ dùng tính mệnh để kéo thời gian đến khi các Đại Tông Sư tới!"
Võ giả quân doanh nghe được mệnh lệnh mà nhịn không được hô lên: "Thẩm huấn luyện viên... Chúng ta cũng nguyện ý lưu lại!"
"Phục tùng mệnh lệnh!"
Thẩm Tĩnh nói xong, trong mắt lộ ra một vẻ kiên quyết, bàn chân đột nhiên đạp lên đài cao.
Ầm!!!
Thân thể hắn bay thẳng lên trời.
Rắc rắc rắc...
Áo giáp màu đen trong nháy mắt bao trùm toàn thân hắn, hắn vung tay lên, chiến đao hiện ra hào quang sáng bóng trống rỗng xuất hiện.
"Dị tộc tạp chủng, các ngươi đi chết đi!!!"
Thẩm Tĩnh rống to một tiếng, khí tức toàn thân hắn ầm vang nổ tung, lực áp bách cường đại của Tông Sư cao cấp quét ra.
Xoẹt xoẹt!
Tam Nhãn Tà Hổ và Hắc Lân Yêu Mãng lập tức chuyển dời ánh mắt lạnh như băng về phíaThẩm Tĩnh.
Ầm!!!
Cái đuôi dài của Hắc Lân Yêu Mãng quét ra nhanh như chớp.
Thẩm Tĩnh lộn nhào giữa không trung tránh thoát một kích này, nhưng hắn còn chưa tới gần thì một đạo huyết chưởng đã đánh tới.
Là Tam Nhãn Tà Hổ xuất thủ!
Bành!!!
Thẩm Tĩnh không cách nào né tránh được nữa, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài như con ruồi, đập mạnh xuống sân luyện võ.
Khóe miệng Thẩm Tĩnh phun ra máu tươi, hướng về phía đám võ giả quân doanh phẫn nộ la to: "Các ngươi còn thất thần làm cái gì hả? Mau dẫn người rời đi!"
Bành bành bành!!!
Nhưng lúc này, ba con thú tướng Thiết Giáp Nhuyễn Trùng, Tam Nhãn Tà Hổ, Hắc Lân Yêu Mãng đánh tan phòng tuyến, lại lần nữa tuôn ra mấy trăm con thú binh.
Nhìn thấy vậy Thẩm Tĩnh liền tuyệt vọng, nói: "Xong rồi, trường cấp ba Khúc Thành triệt để xong rồi!"
"Hu hu hu, ta không muốn chết!"
"Cha, nhanh cứu ta!"
"Lão sư, cứu chúng ta!"
Số lượng lớn thú binh lao ra, đánh úp về phía học sinh trên khán đài, học sinh dự thi mặc áo giáp chính thức càng được chúng nó trọng điểm chiếu cố.
Trong lúc nhất thời máu tươi văng khắp nơi, thương vong bắt đầu.