Chương 47: Kim Cương Long Thể
Đương nhiên rồi.
Để Tô Nhan đi thành Cự Thụ.
Trương Mục có suy nghĩ của mình.
Thế lực của U Ám Sơn Cốc càng ngày càng mạnh mẽ.
Thực lực của Trương Mục đã dần dần không cho phép hắn khiêm tốn nữa.
Nếu như thật sự không thể bảo trì khiêm tốn, cũng không cần phải khiêm tốn nữa, địa bàn cùng tài nguyên phụ cận, nên thu thì thu, nên chiếm thì chiếm, nên diệt thì diệt.
Một khi Trương Mục làm như vậy.
Chứng tỏ hắn sẽ từ thời kỳ dậy thì tiến vào kỳ khuếch trương.
Mục đích cuối cùng và sứ mạng của Ma Vương chính là chinh phục và hủy diệt.
Khi địa bàn cùng thế lực của Trương Mục không ngừng lan tràn, Cự Thụ Thành với tư cách thực lực cường đại nhất mấy trăm ngàn dặm, làm sao có thể dễ dàng tha thứ tồn tại tràn ngập tính xâm lược như Ma Vương đây?
Có thể nói.
Một hồi xung đột.
Gần như không thể tránh khỏi.
U Ám sơn cốc cùng Cự Thụ Thành tất có một trận chiến.
Trương Mục hiện tại phái Tô Nhan đi thành Đại Thụ là phòng ngừa chu đáo, trước tiên sắp xếp một gián điệp nằm vùng, vơ vét đủ loại tình báo cho mình.
Huống hồ.
Trương Mục giết những dũng sĩ này.
Bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ với thành Cự Thụ.
Tổng bộ Thiết Huyết Dũng Sĩ Đoàn của bọn họ thiết lập ở Cự Thụ Thành.
Đây là một tập đoàn dũng sĩ có tính tổ chức khá mạnh, đối với Ma Vương mà nói cực kỳ nguy hiểm, vì tránh cho tương lai tạo thành phiền toái lớn.
Trương Mục nhất định phải nghĩ cách giải quyết sớm.
Tô Nhan vội vàng nói: “Vâng, đại lão, ta đi Cự Thụ Thành, xin ngài chờ ta truyền tin tức tốt trở về!”
Cự Thụ Thành có mấy trăm dặm.
Đoạn đường này khu vực quái vật hoang dã, thế lực bộ lạc không ít.
Nhưng mà, tuy chuyến đi lần này cũng không dễ đi, nhưng mà lấy thực lực trước mắt của Tô Nhan, nàng hẳn là có thể ứng đối những phiền toái nhỏ này.
Bất kể nói thế nào.
Dù sao cũng là dũng sĩ nhị giai.
“Chỉ cần ngươi biểu hiện cho tốt, sau này chỗ tốt không thiếu cho ngươi!”
Tô Nhan hiểu rõ Trương Mục muốn gì, chính vì vậy mình mới có giá trị, chỉ cần có chỗ dựa là U Ám sơn cốc, mình nhất định sẽ trở thành dũng sĩ cường đại.
Dũng sĩ sa đọa.
Dũng sĩ tà ác.
Đó cũng là dũng sĩ!
Dù sao cũng tốt hơn so với vai quần chúng tùy tùy tiện tiện chết đi!
Trương Mục quay trở về lãnh địa.
Thu hoạch của trận chiến này khá phong phú.
Pháp sư chiến đấu long nhân, binh lính chiến đấu cao cấp không tổn thất một ai, binh lính chiến đấu bình thường chỉ tổn thất hai tên, còn có mười mấy người bị thương, chiến tổn gần như bằng không.
Biểu hiện của Long tướng quân khiến người ta hài lòng.
Trương Tam quả thật có tài năng mang binh tác chiến.
Lần này địch nhân quá cùi bắp, hắn còn không có phát huy ra toàn bộ năng lực, ví dụ như loại kỹ năng thống soái, có một vị Long tướng như vậy, giai đoạn hiện tại đủ để một mình đảm đương một phía.
Về phần thu hoạch?
Quả thực có thể sử dụng thu hoạch lớn hình dung!
Kim tệ 31210 khối.
Kỹ Năng Thạch tổng cộng có 2 khối.
Linh hồn tổng cộng 16 cái, linh hồn cấp hai 5 cái, linh hồn cấp một 11 cái.
Hai kỹ năng theo thứ tự là: “Kỹ năng cấp E, Đại Địa Đột Thứ”, “Kỹ năng cấp D Tật Phong Chúc Phúc”.
Cái trước là một thổ hệ ma pháp bình thường.
Tuy Trương Mục không quá coi trọng loại ma pháp trình độ này, nhưng phương thức công kích có thể phong phú một chút ngược lại cũng không tệ.
Cái sau là một kỹ năng phụ trợ.
Sau khi phát động kỹ năng này, có thể gia tăng 25% tốc độ di chuyển trong một đoạn thời gian, kỹ năng này cực kỳ hữu dụng đối với Trương Mục.
Bởi vì tốc độ di chuyển không chỉ bao gồm đi bộ cũng bao gồm phi hành.
Nếu như có thể gia tăng 25% tốc độ phi hành trong thời gian nhất định, điều này có thể gia tăng tính cơ động của Trương Mục, đặc biệt là dưới hình thái của cự long.
Sau khi dùng hết hai kỹ năng thạch.
Trương Mục bắt đầu thực sự làm trò hay.
[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ bậc hai, đạt được 20 điểm thiên phú!]
[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ bậc hai, đạt được 21 điểm thiên phú!]
[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ bậc hai, thu hoạch được 22 điểm thiên phú!]
[…]
[Ngươi hiến tế linh hồn dũng sĩ bậc hai, đạt được điểm thiên phú 25 điểm!]
Trương Mục phấn chấn phát hiện.
Chỉ hiến tế 5 linh hồn nhị giai.
Hắn đã tích lũy được 109 điểm thiên phú.
Như vậy đủ để kích hoạt một thiên phú cấp hai.
Trương Mục tiếp tục hiến tế 11 linh hồn cấp một, điểm thiên phú thu hoạch được, đại đa số là ở khoảng 3: 4 điểm, tổng cộng thu hoạch được 38 điểm thiên phú.
Lần chiến đấu này kết thúc.
Tổng cộng thu hoạch 147 điểm thiên phú.
Nếu như lại thêm 13 điểm thiên phú vốn có, hiện tại Trương Mục tổng cộng có được điểm thiên phú đạt tới 160 điểm.
Bốn thiên phú nhị giai.
Kích hoạt cái nào thì tốt đây?
Trương Mục cũng không có trải qua quá nhiều do dự rối rắm, liền đưa ra lựa chọn.
[Ngươi kích hoạt kỹ năng thiên phú: Kim Cương Long Thể!]
[Kim Cương Long Thể], kỹ năng thiên phú, ngươi sẽ đạt được thân thể cường đại hơn, kháng tính sát thương vật lý +50%, (Cự Long Hình Thái); sinh mệnh lực +400 điểm, tinh thần lực +200 điểm, sức mạnh +30, nhanh nhẹn +15, thể chất +30, ý chí +15, khi bị công kích vật lý thì có thể phản xạ tối đa 50% sát thương.
Đây là một kỹ năng loại cơ sở.
Để cho Trương Mục ở hai loại trạng thái, thuộc tính cơ bản đều có thể tăng trưởng trên diện rộng, năng lực phòng ngự vật lý tăng cường trên diện rộng, đồng thời lại thu được năng lực phản xạ sát thương vật lý.
Không cần phải nói.
Đây là một kỹ năng siêu mạnh.
Đặc biệt là, hiệu quả của kỹ năng này không cố định, nó sẽ không ngừng tăng cường theo thực lực và cấp bậc.
“Grào!”
Tiếng rồng ngâm vang lên.
Trương Mục hóa thành Thâm Uyên Cự Long.
Lúc ban đầu hình thể chỉ dài mười mét, sau khi thăng cấp trở thành Ma Vương bậc hai, hình thể đạt tới mười lăm mười sáu mét.
Bởi vì kích hoạt kỹ năng Kim Cương Long Thể này.
Thân thể Trương Mục lại một lần nữa trưởng thành, hiện tại ít nhất đạt tới ba mươi mấy mét, bất kể là cảm giác áp bách hay là khí thế, tất cả đều rõ ràng đã được đề cao.
Trở nên mạnh mẽ hơn.
Rốt cuộc là mạnh đến mức nào?
Đơn vị chiến đấu từ thấp đến cao phân biệt là: phổ thông, tinh anh, lãnh chúa, bá chủ, vương giả, sử thi.
Trương Mục đã phỏng đoán sơ qua.
Trước mắt thực lực của mình ít nhất là cấp bá chủ.
Cho dù là ở trong cấp Bá chủ, cũng coi như một nhóm đứng đầu.
Nếu như lại kích hoạt thêm hai kỹ năng thiên phú, chỉ sợ trực tiếp chính là trình độ Vương Giả, mà đơn vị Vương Giả thực lực cấp hai, đại lục hầu như không xuất hiện qua.
Trương Mục vỗ cánh lớn rời khỏi sơn cốc,
Hắn quyết định tìm một chỗ thử thân thủ một lần.