Toàn Chức Pháp Sư

Chương 12: Lôi lực lượng, Lôi Ấn!

Chương 12: Lôi lực lượng, Lôi Ấn!
“Lại nói, Từ Băng, ngươi có phải khẩu vị nặng quá không? Cô nàng này tuy xinh đẹp, nhưng... bên trong có lẽ không được như vậy.” Thanh niên ngậm thuốc lá nói.
“Ta cũng thấy vậy.”
“Gái đẹp trong trường nhiều lắm, trai giàu cũng nhiều, tùy tiện dọa dẫm là có thể được rồi, hà tất phải vất vả như vậy chứ…”
“Các ngươi biết gì, đây gọi là phẩm vị.” Từ Băng mạnh mẽ trừng mắt nhìn đám người kia.
Đang khó chịu vì phẩm vị thấp của đám người kia, Từ Băng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một thiếu niên mặc áo sơ mi đen, vẻ mặt lạnh lùng, đi tới cái đình.
Ồ, quen quen nhỉ?
Ta đệt, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, tiểu tử này không phải là anh trai của cô gái nhà bên kia sao!
Khá lắm, đã sớm muốn trị ngươi, cái đồ vật năm lần bảy lượt cản trở ta tán gái, không ngờ ngươi tự đưa tới cửa, vừa hay mấy anh em hôm nay đều có mặt, vậy thì để ngươi nếm thử mùi vị bị vây đánh, xem sau này ngươi còn dám làm chim đầu đàn không!
“Anh em, chuẩn bị vũ khí!” Từ Băng đứng phắt dậy, ánh mắt chạm vào đôi mắt lạnh của Mạc Phàm.
Tên mặc đồ cao bồi, thanh niên ngậm thuốc, tên đội mũ, tên mặc áo khoác lông cùng nhau đứng dậy, nhìn quanh một chút…
“Ca, chúng ta không mang vũ khí.” Thanh niên ngậm thuốc thì thầm bên tai Từ Băng.
“Mẹ kiếp, đối phó thằng nhóc này còn cần vũ khí sao? Đánh cho nó chết đi, Triệu Khôn Tam huynh đệ đã dặn rồi, đánh tàn phế cũng được!” Từ Băng tát vào gáy tên tiểu đệ lắm mồm, tức giận nói.
Tên tiểu đệ ngậm thuốc oan ức, rõ ràng là chính ngươi bảo cầm vũ khí… hóa ra chỉ là lời nói gió.
“Nếu Triệu Khôn Tam huynh đệ đã dặn dò… hahaha!” Tên mặc áo khoác lông lập tức cởi áo khoác, lộ ra áo lót trắng, thân hình cơ bắp cuồn cuộn.
Mạc Phàm dùng ánh mắt như nhìn súc vật nhìn năm tên rác rưởi tự xưng là Thanh Hùng Bang.

“Hừ, tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, phụ nữ như em gái ngươi, Từ Băng ta để ý đến nàng là phúc phận mấy đời nàng đấy, ngươi tưởng ai cũng giống ta Từ Băng, không ngại nàng là một… một… người tàn tật sao? Loại người tàn tật này, còn ra vẻ thánh nữ cái gì, có người muốn thì mau mau đốt tiền cầu Phật đi!” Từ Băng chỉ vào Mạc Phàm, lộ rõ bộ mặt thật.
Những năm này, sự nhẫn nhịn của Từ Băng cũng đã cạn kiệt. Hắn không những có tướng mạo, lại còn có thế lực, ở khu này cũng là nhân vật có tiếng, sau này Diệp Tâm Hạ theo mình thì ít nhất cũng có cơm ngon áo đẹp, làm đàn em bên cạnh cũng tốt!
“Đúng rồi, đừng không biết điều như vậy!”
“Bây giờ ngoan ngoãn gọi một tiếng anh rể, chúng ta nể tình người nhà mà tha cho ngươi, cho Triệu Khôn Tam và Mục Bạch một lời giải thích là được, nếu còn cứng đầu, thì đánh gãy chân ngươi, để ngươi ngồi xe lăn như nàng!” Tên cơ bắp mặc áo lót trắng nói.
Nghe xong những lời này, lồng ngực Mạc Phàm phập phồng dữ dội.
Hắn liếc nhìn cái đình.
Giữa đình đặt một chiếc xe lăn đơn độc, trên xe lăn là những lá bài poker bị xáo trộn.
Ban đầu, thấy mấy tên cặn bã này dùng xe lăn của Diệp Tâm Hạ làm bàn đánh bài, hắn đã tức giận đến cực điểm, giờ lại nghe Từ Băng nói những lời sỉ nhục như vậy, Mạc Phàm cảm thấy lồng ngực mình sắp nổ tung rồi!
Người tàn tật??
Người tàn tật????
Mạc Phàm thề độc, ai dám nói Diệp Tâm Hạ như vậy nữa, nhất định sẽ khiến hắn hối hận cả đời!
“Đừng phí lời với thằng nhóc này, đánh nó!”
“Ta một mình đủ rồi, mấy người cứ nhìn đi.” Nam tập thể hình bắt đầu ôm quyền, phát ra tiếng rắc rắc rắc.
Mạc Phàm nhìn họ, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm. Những tên lưu manh này không hề để ý rằng, trong đôi mắt hắn, đang hiện lên một quỹ tích lôi điện màu tím, tinh quỹ chứa đựng sức mạnh lôi khủng khiếp đang sôi sục dưới cơn giận của Mạc Phàm như một ngọn núi lửa sắp phun trào!
“Các ngươi thật sự tưởng ta vẫn là cái Mạc Phàm để các ngươi tùy ý giễu cợt sao?”
Một luồng sức mạnh dao động nhảy múa trong không khí quanh Mạc Phàm, chúng như những binh lính vũ trang đầy đủ đang chờ lệnh tướng quân!
“Vừa hay, để cho lũ súc sinh như các ngươi nếm thử mùi vị của lôi điện!”
Lời nói tức giận bật ra từ cổ họng, lúc này, bảy tinh tử nối liền thành một đường, hóa thành quỹ tích sao, truyền toàn bộ sức mạnh trong Lôi hệ Tinh Trần vào cánh tay phải Mạc Phàm!
“Tư ~~~~~~~~~~~~~~”
Một đạo lôi hồ đáng sợ như con mãng xà lóe lên quanh thân Mạc Phàm rồi biến mất. Một giây sau, những nguyên tố lôi trong không khí điên cuồng tụ lại trên cánh tay phải hắn, phát ra tiếng rít chói tai!
“Trời ơi! ! ! !”
“Cái gì thế này? ? ?”
“Sao quanh người hắn lại vang lên tiếng nổ đùng đùng như bị điện giật vậy!”
“Tên nhóc này... Trời ạ, hắn là một Pháp sư! !” Từ Băng, người từng trải đời nhiều nhất trong nhóm, thốt lên. Từ “Pháp sư” nghe vô cùng sống động!
Chúng là đám côn đồ nổi tiếng khắp khu, nhưng chỉ dựa vào nắm đấm và đôi chân, trước mặt một Pháp sư thực thụ, chúng chẳng là gì cả!
“Hắn sao có thể là Pháp sư! !”
Từ Băng cùng bốn người kia bị cảnh tượng kinh người trước mắt làm cho khiếp sợ. Với chúng, một cú đấm in dấu lên cây đã là rất mạnh trong giới lưu manh, chưa từng thấy ai bị hồ quang điện bao vây, phạm vi mấy mét như khu điện cao thế bị phá hỏng, sức mạnh vô hình khiến cả người tê dại!
“Lôi lực, Lôi Ấn!”
Tất cả nghi thức hoàn tất, Mạc Phàm đã thực sự hoàn thành kỹ năng sơ cấp ―― Lôi Ấn!
Cánh tay giơ cao, lòng bàn tay hướng lên. Hết thảy lôi điện trong không khí nhảy múa, phát ra âm thanh sắc bén, như một đội quân nguyên tố mặc giáp tím đang được lệnh rút vũ khí!
“Giết chúng nó cho ta!” Cơn giận bùng nổ, Mạc Phàm hoàn toàn dựa vào bản năng điều khiển những lực lượng lôi điện này.
Bàn tay siết chặt!
Từng đạo lôi nguyên tố phóng ra thành hình vòng cung, điên cuồng hướng về Từ Băng, người đứng đầu tiên, và nhóm nam tập thể hình đang tháo chạy!
Lôi hồ từ trên cao đánh xuống, mỗi đạo như roi trời không chỉ quật Từ Băng và nhóm nam tập thể hình ngã xuống đất, mà còn đánh ra những vết tích như hình con rắn trên mặt đất! ! !
“Xì xì xì ~~~~~~~~~~~~”
Từ Băng và nhóm nam tập thể hình nằm sõng soài trên đất, vừa nãy còn hùng hổ, nhưng chỉ trong nháy mắt roi Lôi Ấn đánh xuống, lưng đã rách da tróc thịt, kinh hãi…
Chúng muốn kêu gào, nhưng không thể, sức mạnh của Lôi Ấn như những con mãng xà nhỏ chạy loạn trên người chúng, mỗi lần khiến Từ Băng và nhóm nam tập thể hình co giật đau đớn!
“Phốc Đùng! !” Cảm nhận sức mạnh kinh khủng đó, thanh niên hút thuốc sợ hãi quỳ xuống, toàn thân run rẩy!
Tên côn đồ mặc đồ cao bồi ngây người như phỗng, hóa thành tượng đá. Kẻ đội mũ, dù không bị trúng Lôi Ấn, nhưng ống quần jean đã ướt, nước thấm cả vào giày!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất