Chương 43 - Hủy thi diệt tích, ở đây có thể gặp nguy hiểm (2)
Chương 43: Hủy thi diệt tích, ở đây có thể gặp nguy hiểm (2)
Trên mặt Vương Tử Hạo có chút thất vọng.
Chuyến đi đến phó bản lần này vẫn không thể lấy được tinh hạch của vua Goblin.
Lần tiếp theo vào phó bản sẽ cần 12 tiếng.
Có điều hắn vẫn còn cơ hội, vẫn còn cách kỳ thi cuối năm vài ngày, ít nhất hắn có thể vào phó bản bốn lần.
“Này, sao không có ai vậy?”
“Đám Triệu Cát đi đâu rồi?”
“Nhiều người chơi cá nhân thế mà đã đi đâu rồi?”
“Hình như có gì đó không đúng.”
“Triệu Cát biến mất, tất cả những người chơi cá nhân khác cũng biến mất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Mấy người đi cùng Vương Tử Hạo đến phó bản đều tỏ ra hoảng sợ.
Tất cả bọn họ chỉ mới đến cấp 17, kinh nghiệm của bọn họ kém xa Triệu Cát và những người khác.
Lúc này, bọn họ chỉ có thể xem Vương Tử Hạo là trụ cột chính, dù sao thì hắn cũng là thiếu hội trưởng của công hội Vương Triều.
Nhưng Vương Tử Hạo cũng hoang mang, trên mặt đầy dấu chấm hỏi.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn nói: “Phóng đạn tín hiệu, nếu Triệu Cát ở gần đây, chắc chắn sẽ đáp lại khi nhìn thấy nó.”
Một viên đạn tín hiệu được phóng lên không trung rồi phát nổ, tạo thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ.
Có thể nhìn thấy rõ trong bán kính mười dặm.
Đến khi ngọn lửa tín hiệu bị tắt hoàn toàn cũng không có sự đáp lại nào. Điều này cho thấy Triệu Cát và những người khác không có ở đây.
Vương Tử Hạo nhận thấy chắc chắn đám người Triệu Cát đã gặp phải chuyện gì đó trong thời gian mình vào phó bản.
Nếu không thì không thể nào rời đi thế được.
Triệu Cát đã bị giết ư?
Với sức mạnh của Triệu Cát và những người khác thì đó là một sự tồn tại mạnh mẽ trong khu vực này.
Hắn không nghĩ tới phương diện này.
Cho dù có bị giết thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết.
Nhưng trước mặt không có gì cả.
“Không chỉ Triệu Cát không có ở đây, những người khác cũng đã đi hết.”
“Chắc chắn ở đây đã xảy ra chuyện gì đó, nói không chừng bọn họ đã gặp nguy hiểm.”
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước đã, trở về xem có thể liên lạc với Triệu Cát hay không.”
Không khí ở đây quá quỷ dị nên Vương Tử Hạo quyết định rời khỏi đây trước.
Lâm Mặc Ngữ ở một mình trong phó bản, 64 Khô Lâu chiến sĩ xông pha tứ phía.
Lối đánh giống hệt như lúc trước, kinh nghiệm đã tăng lên nhanh chóng.
Lần này hiệu suất cao hơn lần trước, chỉ một giờ sau, Lâm Mặc Ngữ đã đi đến phần cuối phó bản.
64 Khô Lâu chiến sĩ vây quanh nhau, tiếp đó là một trận bắn phá và ném bom như điên vào vua Goblin.
Âm thanh tiếng sắt va vào nhau vang lên.
Lâm Mặc Ngữ đã có kinh nghiệm trước đó.
Bất cứ khi nào vua Goblin chuẩn bị kích hoạt kỹ năng, hắn sẽ dùng ngọn lửa linh hồn để cắt đứt.
Ngọn lửa linh hồn gần như xuất hiện ngay lập tức, nhanh hơn kỹ năng của vua Goblin vài phần.
Chỉ trong 30 giây, đại boss Ác Mộng Cấp của phó bản đã ngã xuống đất, chết trong sự tuyệt vọng tột độ.
[Tiêu diệt vua Goblin, kinh nghiệm +40000]
[Nhận được vũ khí cấp Đồng, sách Ma Pháp của vua Goblin.]
[Thu được tinh hạch quái vật cấp thấp.]
Quả nhiên lần này tinh hạch của vua Goblin không bị làm mất nữa, nó đã biến thành tinh hạch quái vật cấp thấp.
Tinh hạch của vua Goblin sau 100 ngày sẽ bị mất một lần, điều này làm nổi bật sự quý giá của nó.
Lâm Mặc Ngữ thấy có lẽ khi đến học viện Hạ Kinh, hắn sẽ tìm một luyện kim sư để làm tinh hạch vua Goblin thành một chiếc nhẫn vua Goblin.
Loại trang sức BOSS này, cho dù ở chức nghiệp nào hay ở cấp độ nào thì đều rất hữu ích.
Lâm Mặc Ngữ kiểm tra thuộc tính sách Ma Pháp của vua Goblin.
[Sách Ma Pháp của vua Goblin: Cấp đồng, tinh thần +10, thể chất +10, sức mạnh kỹ năng pháp sư tăng 3%, có thể sử dụng sau cấp 12.]
Nhìn vào các thuộc tính, mặc dù không phù hợp lắm nhưng vẫn có thể sử dụng được.
Cảm giác cầm quyển sách này hình như cũng hơi thú vị.
Sức mạnh kỹ năng pháp sư được tăng thêm 3%, rất có ích cho ngọn lửa linh hồn và kíp nổ thi thể nhưng nó không có tác dụng đối với Khô Lâu chiến sĩ.
Dường như Khô Lâu chiến sĩ không thuộc hệ pháp thuật và là pháp sư kĩ năng.
Ánh sáng thăng cấp trên người hắn vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Lâm Mặc Ngữ được thăng lên cấp 13 trong lúc tiêu diệt vua Goblin vương.
“Các yêu cầu về kinh nghiệm đang bắt đầu tăng lên.”
“Phó bản lần sau chưa chắc sẽ được thăng lên cấp 14.”
“Muốn đạt đến cấp 15 thì phải hạ 3 lần.”
“Dựa vào thời gian để tính thì ta có thể hạ nhiều nhất 5 lần phó bản, tối đa cũng chỉ lên được cấp 16.”
“Kém hơn dự kiến một chút, chỉ cần tham gia kỳ thi cấp 16 ở Học viện Hạ Kinh là đủ rồi.”
Lâm Mặc Ngữ rời khỏi phó bản.
Bên ngoài phó bản rất yên tĩnh, yên tĩnh đến lạ thường.
“Đều đi hết rồi sao?”
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một lúc, cơ bản đã hiểu được nguyên nhân kết quả.
Rời đi có thể là lựa chọn tốt nhất cho nhóm tán nhân này.
Mắt hắn không ngừng nhìn ngó xung quanh.
Nhanh chóng lẩn vào bóng tối rồi biến mất.