Chương 110: Lực lượng mạnh mẽ mới là tất cả.
Tân Đức trầm tư một chút, lại đổi đề tài về.
‘Có nhận nhiệm vụ không: Mở tế đàn của Sơn Dương Nhân?’
Nhắc nhở về nhiệm vụ lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Tô Mộ.
“Tên này có vấn đề!”
Đến giờ, Tô Mộ đã phản ứng lại.
Theo mức độ coi trọng Thực Thi Ma của pháp sư n Thái, sự xuất hiện của Thực Thi Ma chắc chắn sẽ uy hiếp rất lớn đến thôn trấn.
Nhưng Tân Đức bây giờ là trưởng trấn, lại giống như hoàn toàn không hề coi trọng Thực Thi Ma, một lòng chỉ muốn mở tế đàn của Sơn Dương Nhân kia ra.
Nếu nói bên trong không có quỷ, mình sẽ không tin!
“Vậy xem thử xem tên này rốt cuộc định làm gì!”
“Ta đã biết!”
Tô Mộ tỉnh queo, tiếp nhận nhiệm vụ này.
“Nhà thám hiểm, an nguy của trấn Bạch Vụ xin nhờ vào ngươi!”
Thấy Tô Mộ tiếp nhận nhiệm vụ, khuôn mặt Tân Đức lộ ra ý cười.
“Chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ ban thưởng phong phú cho ngươi!”
Tô Mộ không nhiều lời nữa, xoay người rời đi.
Còn không biết được ban thưởng của nhiệm vụ là gì, bánh nướng Tân Đức đang vẽ cho mình thật sự khiến người ta ăn không trôi.
“Phải đợi đến ngày mai!”
Rời khỏi nơi của trưởng trấn, Tô Mộ quay trở về nhà trọ.
Mình phải đánh phó bản Sơn Dương Nhân, nhưng mà trước khi đánh xong đủ bộ bản đồ và chứng minh lên cấp, mình không định mở tế đàn kia ra.
“Chờ đổi bộ đồ, nâng cấp thành công, cho dù Tân Đức kia định gây sự, ta đều không sợ hắn!”
“Thoát game!”
Trong lòng không hề có áp lực, Tô Mộ quay trở về thế giới hiện thực.
…
Trong nhà trưởng trấn.
Theo Tô Mộ rời đi, vẻ mặt Tân Đức dần dần trở nên cuồng nhiệt.
“Không thể ngờ nổi Sơn Dương Nhân này lại thật sự đang bí mật hiến tế Tà Thần, thật sự quá tốt!”
Hắn xoay người vừa đi vào trong phòng vừa thì thào tự nói bên miệng.
Đôi mắt kia lộ ra một luồng hưng phấn khó diễn tả được bằng lời.
Trong phòng, ngoài Tân Đức ra, không có một bóng người.
Cho dù mới vừa rồi Tô Mộ thật sự vào trong phòng điều tra cũng đều không tìm được gì cả.
Tân Đức nhếch môi lên khẽ cười, đi đến trước một tấm gương soi toàn thân trong phòng khách.
Một giây sau, hắn niệm chú ngữ.
Tấm gương lập tức hiện lên gợn sóng nước, Tân Đức đi xuyên qua luôn.
“Tân Đức, ngươi rốt cuộc định làm gì?” Một giọng nói phẫn nộ gầm gừ.
Nếu Tô Mộ ở đây, nhất định có thể nhận ra được đây là giọng nói của n Thái.
Giờ phút này hắn đang bị một năng lượng trói buộc trên tường, chỉ có mặt có thể động đậy.
“Đương nhiên là vì theo đuổi lực lượng càng mạnh mẽ hơn!”
Tân Đức nghe n Thái gầm rú, tỏ ra cực kỳ khinh thường.
“Chẳng lẽ vì cái gọi là lực lượng, ngươi có thể bán đứng thôn trấn của ngươi sao?” n Thái nghe thấy câu trả lời như thế, vẻ mặt trở nên phẫn nộ.
“Ở trong thế giới này, lực lượng mạnh mẽ mới là tất cả!”
Tân Đức nở nụ cười lạnh lẽo, lời nói lạnh như băng không hề chứa chút tình cảm nào.
Thế giới hiện thực, một tay Tô Mộ cầm ly sữa, tay kia cầm điện thoại di động.
“Dư luận trên mạng dần dần ổn định, quả nhiên không đáp lại mới là câu trả lời tốt nhất!”
Đi dạo cộng đồng game một phen, lại mở APP hot ra nhìn xem một lúc, Tô Mộ nở nụ cười tủm tỉm.
Có vô vàn anh hùng bàn phím trên Internet, đấu với bọn họ chính là tự khiến mất mặt.
Khi đám người này gõ bàn phím tìm cảm giác tồn tại, mình đã sắp lên đến nhị giai.
Hơn nữa chênh lệch này sẽ chỉ càng kéo càng cao!
“Không biết kẻ sau lưng muốn tìm mình ra rốt cuộc là ai?”
Đương nhiên, mình có thể bỏ qua anh hùng bàn phím, nhưng người lòng mang mưu mô này lại khiến Tô Mộ cực kỳ khó chịu.
Bọn họ sử dụng thủ đoạn ti tiện, đơn giản là định đưa mình vào chỗ chết ở trong thế giới hiện thực.
Nói cách khác, những người này và mình chính là kẻ địch một mất một còn.
“Bốp!”
Lòng bàn tay hắn nổi lên một ngọn lửa, hộp sữa bò đã uống sạch lập tức bị cháy, biến thành một mảnh tro tàn.
“Hiện giờ ta mới có thể lặng yên không một tiếng động ra tay ở trong thế giới hiện thực nhỉ?”
Hắn nhìn ra ngoài tòa nhà cao tầng.
“Mắt Ưng!”
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Trong mắt lóe lên tia sáng, góc nhìn của hắn đột nhiên trở nên rộng mở.
Dưới Góc Nhìn Ma Pháp, tòa nhà trước mặt không chỗ che giấu.
Cả đám năng lượng hình người lộ ra ở trước mắt mình.
“Dấu hiệu sinh mệnh thật yếu kém!”
So với quái vật ở trong game Thần Đồ, năng lượng màu đỏ phát ra từ trên thân những người trước mắt này vô cùng mỏng manh.
Ở dưới Góc Nhìn này, dựa vào kỹ năng Chớp Nhoáng, Tô Mộ hoàn toàn có thể tránh đi tất cả theo dõi, xuất hiện tại bất cứ một vị trí nào trong phạm vi một kilomet.
“Thử một lần!”
Sau khi suy nghĩ ngắn ngủi, hắn quyết định thử một lần.
Mục tiêu đặt ở trên một lối đi không có người.
“Chớp Nhoáng!”
Tâm niệm vừa động, cả người hắn biến mất khỏi trong phòng, một giây sau đã đến vị trí an toàn trên lối đi.
“Thành công!”
Khuôn mặt Tô Mộ lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
“Chớp Nhoáng!”
Ngay sau đó hắn lại sử dụng Chớp Nhoáng, quay trở về trong phòng mình.
Cả quá trình không có một ai có thể phát hiện ra, cũng không thể bị bất cứ thiết bị theo dõi nào chụp được!
Chỉ bằng một chiêu Chớp Nhoáng không một tiếng động này, mình đã trở thành một tồn tại giống như BUG trong thế giới hiện thực!
“Không thể quá kiêu ngạo, nếu hiện giờ để lộ ra thân phận thật sự, ta nhất định sẽ rơi vào cảnh nguy hiểm, tiếp tục phát triển mới là đường lối đứng đắn.”
Hít sâu một hơi, bình ổn hưng phấn trong lòng, Tô Mộ cắm đầu lên giường.
Ngủ sớm mới có thể dậy sớm.
Dậy sớm mới có thể đi đánh phó bản.
…
Trong game Thần Đồ.
Mặc dù đã vào đêm, nhưng các Tân Thủ thôn vẫn vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì thời gian chơi game mỗi ngày của phần lớn mọi người không có nhiều, để tránh dòng người, không ít người đặt thời gian chơi game vào ban đêm.
Đương nhiên, trong đó còn có rất nhiều tồn tại đặt ra thời gian nghỉ ngơi cực kỳ nghiêm túc.
Bọn họ quy hoạch một ngày hai mươi bốn giờ vô cùng cẩn thận, khi nào nên nghỉ ngơi, khi nào tiến hành chơi game, tất cả đều được kế hoạch rõ ràng.