Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 122: Quyền trượng Pháp Thần.

Chương 122: Quyền trượng Pháp Thần.


“Nên đến địa điểm tiếp theo rồi!”
Ngắm nhìn bốn phía, Tô Mộ cũng không có chút lưu luyến nào đối với trấn Bạch Vụ này.
“Nhưng những món đồ ta để ở trong quán trọ, không tiện mang theo hết toàn bộ!”
Tô Mộ vội vàng đi về hướng quán trọ.
Nhắc tới trong trấn có món đồ gì khiến mình để ý thì hiển nhiên là những nguyên liệu và trang bị để trong kho hàng của quán trọ rồi.
...
Trên đường đi từ Tân Thủ thôn số 9527 đến trấn Bạch Vụ.
Cả nhóm người của Hứa Thế Kiệt ngơ ngác đứng im tại chỗ, vẻ mặt của người nào người nấy đều khó coi.
Bọn họ há hốc miệng, muốn nói cái gì đó, lời đến bên miệng rồi lại nói không nên lời.
“Tất cả mọi người logout nghỉ ngơi đi!”
Một lúc lâu, Hứa Thế Kiệt vẫn lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng đầy ngượng ngùng.
“Ơ!”
“Được thôi!”
“Hứa thiếu gia, vậy chúng ta logout trước đây!”
Những người khác, từng người một trả lời, rồi đi trở về hướng Tân Thủ thôn.
“Đáng ghét!”
Sau khi những người khác đều đã rời đi, tiếng gào giận dữ của Hứa Thế Kiệt vang lên.
Khoảnh khắc nhìn thấy thông báo, biểu cảm trên mặt của hắn cực kỳ phức tạp, kinh ngạc, ngỡ ngàng, tức giận, còn có sự không cam lòng. Tất cả trộn lẫn lại với nhau.
Hắn tuyệt đối không ngờ tới rằng tên Tô Pháp Thần kia đã hoàn thành được nhiệm vụ tuyến chính chỉ trong một khoảng thời gian ngắn sau khi nhiệm vụ được mở!
“A! A! A!”
Những đường gân xanh nổi lên trên trán của Hứa Thế Kiệt.
Thứ hắn đã bỏ lỡ là tận 50 điểm thuộc tính cùng và 1000 điểm kỹ năng đấy!
...
Kênh chat nước Phiêu Lượng.
“Lại là tên Tô Mộ này, đến cả nhiệm vụ tuyến chính giai đoạn thứ hai, hắn cũng đã hoàn thành rồi. Chuyện này thật khó tưởng tượng quá rồi đấy?”
“Crazy, đến cả nhiệm vụ tuyến chính giai đoạn thứ nhất, chúng ta cũng còn chưa giải quyết được rõ ràng nữa!”
“Ta muốn hỏi, hiện tại cấp bậc cao nhất là cấp mấy? Có người đạt đến cấp 8 chưa vậy?”
“Xong rồi, chúng ta hoàn toàn không thể so bì được nữa!”
Bởi vì thông báo Tô Mộ đã hoàn thành tuyến chính giai đoạn thứ hai mà trên kênh chat đầy những lời kêu than.
Người nước Phiêu Lượng đầy kiêu hãnh và kiêu ngạo, tự cho mình là bá chủ đã bị Tô Mộ vả lên mặt không chút thương tiếc.
Trong một toà nhà lớn tám góc ở nước Phiêu Lượng, một nhóm người khẩn cấp triển khai cuộc hội nghị.
“Kẻ địch họ Tô này quả thực quá đáng sợ, chúng ta không thể để mặc cho hắn tiếp tục phát triển hơn nữa!”
“Người chúng ta cho nằm vùng ở Hoa Quốc đã bắt đầu hành động rồi, đoạn phim kia nhất định có thể ép được Tô ra mặt. Đến lúc đó, cho dù người của chúng ta không ra tay, thì cũng sẽ có những người khác ra tay!”
“Như thế là tốt nhất, nhưng lỡ đâu thất bại thì chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị cả phương án hai.”
Một người vỗ mạnh một phát lên mặt bàn, biểu cảm trên mặt vô cùng nghiêm túc.
“Cho dù có bại lộ hết những người mà chúng ta cho nằm vùng, thì cũng phải cố gắng hết sức để giải quyết mối đe doạ!”
“Chỉ cần người tên là Tô Mộ, loại bỏ toàn bộ!”
Lời nói này vừa được nói ra, tất cả những người khác tại đó đều lộ ra vẻ mặt bị chấn động.
Bọn họ đều biết rất rõ nếu làm như vậy thì hậu quả sẽ như thế nào.
Thế nhưng lại không có một người nào đứng ra phản bác!
“Ngươi là anh hùng của chúng ta!”
“Dũng sĩ, cảm ơn ngươi đã cứu vớt trấn Bạch Vụ!”
“Nguyện thánh quang vĩnh viễn phù hộ ngươi!”
Ở quán trọ của trấn Bạch Vụ, Tô Mộ đang bị một đám người vây quanh, cả người phong quang vô hạn.
Bất kể là NPC của hiệp hội pháp sư, hay NPC của hiệp hội khác, toàn bộ đều tập hợp ở bên trong, cực kỳ khen ngợi Tô Mộ.
“Dũng sĩ tôn kính, ngươi muốn ăn gì, tất cả đều miễn phí!”
Bà chủ tham tiền lại tỏ ra cực kỳ hào phóng.
“Mọi người thực sự quá khách khí rồi!”
Được những người vây quanh tâng bốc, Tô Mộ cũng có hơi xấu hổ.
“Nhà thám hiểm, mời ngươi tới thành Tiếu Nguyệt, bẩm báo chuyện đã xảy ra ở trấn Bạch Vụ cho thành chủ Nguyệt Bạch, xin hắn cử đi một trưởng trấn mới.” Lúc này, một lão pháp sư cao tuổi mở miệng nói.
“Có nhận nhiệm vụ: Đến thành Tiếu Nguyệt hay không?”
“Ta biết rồi!”
Tô Mộ tiếp nhận nhiệm vụ này.
“Vậy xin nhờ ngươi!”
Sau một hồi khen ngợi nữa, đám người dần dần tan đi.
Bà chủ cũng bê đồ ăn phong phú đến cho Tô Mộ.
Tô Mộ cũng không khách khí.
Bây giờ mình được xưng là cứu tinh của trấn Bạch Vụ, ăn chùa uống chùa không phải là lẽ thường sao?
“Đúng rồi bà chủ, làm thế nào để đi đến thành Tiếu Nguyệt?” Vừa ăn đồ ăn, Tô Mộ vừa dò hỏi.
“Phía nam dãy núi Sương Mù có một lối đi, đi từ đó về hướng nam, thì có thể đến thành Tiếu Nguyệt.” Bà chủ nhiệt tình trả lời.
Tô Mộ khẽ gật đầu, trong lòng đã tính toán bản đồ cần đi tiếp theo.
Sau khi ăn uống no đủ, hắn quay vào trong quán trọ.
Hai nhà kho chứa đầy đồ.
Ngoại trừ tài liệu, còn có rất nhiều thảo dược.
Trong đó thứ giá trị nhất chính là những trang bị do BOSS tuôn ra.
“Bây giờ những nhà giàu kia, chắc có không ít đồng vàng trong tay nhỉ?”
Tô Mộ nhìn trang bị của những con BOSS tuôn ra, còn có trang bị bản thân mình đổi lại cùng bản vẽ có thể chế tạo trang bị, sờ cằm.
Thuộc tính của những trang bị này rất cao, giá trị cũng không phải trang bị nhất giai thông thường có thể so sánh được.
Nên định giá bao nhiêu, Tô Mộ thật sự không quyết định được.
“Vậy thì làm một cuộc đấu giá?”
Tô Mộ híp mắt suy tư.
Hắn nhìn danh hiệu cứu tinh của trấn Bạch Vụ kia của mình.
Chỉ cần mang danh hiệu này, bản thân mình sẽ có một dấu hiệu đặc biệt khi lên tiếng trên kênh chat.
Nói cách khác, bây giờ mình chỉ cần lên tiếng trên kênh chat, thì sẽ nhận được sự chú ý của tất cả mọi người.
“Cứ làm như vậy đi!”
Suy nghĩ xong, Tô Mộ mở kênh chat lên.
“Tô Pháp Thần chơi xấu, hoàn thành cả giai đoạn thứ hai của nhiệm vụ tuyến chính nhanh như vậy rồi!”
“Thế này thì con mẹ nó đúng là nghịch thiên mà, đoàn đội của Tô Pháp Thần cũng quá nan giải rồi, đúng không?”
“Ta đang nghĩ, có phải đại lão Hiên Viên liên thủ với Tô Pháp Thần hay không? Nếu không thì sao nhiệm vụ này lại xong nhanh như vậy?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất