Chương 123: Làm việc trước, đưa tiền sau
“Tô Mộ, tên hung thủ giết người nhà ngươi, ngươi còn có mặt mũi đi làm nhiệm vụ?”
“Tô Mộ, ra đây giải thích đi, đừng cho rằng hoàn thành một nhiệm vụ là có thể thoát tội!”
Đủ loại bình luận đan xen nhau, chi chít, Tô Mộ xem mà nhíu chặt mày.
Những ngôn luận phóng đại này không cần nói nhiều, bản thân mình nhìn thấy vẫn có hơi vui vẻ.
Những những bình luận không hay đó, khó tránh khỏi việc khiến người ta khó chịu.
“Ta? Hung thủ giết người?”
Nhất là khi đối mặt với chỉ trích không có chứng cứ, Tô Mộ cũng không biết nên bóc phốt thế nào.
“Một giờ sau, phòng đấu giá sẽ bán đấu giá một số lượng lớn trang bị thuộc tính cao nhất giai.”
Không thèm quan tâm đến những lời mắng chửi kia, Tô Mộ soạn một tin tức, gửi đi.
Một giây tiếp theo, trên kênh thế giới đã xuất hiện một dấu hiệu nổi bật.
Cứu tinh của trấn Bạch Vụ gửi tin!
“Wow, cứu tinh của trấn Bạch Vụ? Sao tin nhắn của người này lại được đánh dấu phát sáng nhỉ?”
“Cứu tinh của trấn Bạch Vụ? Con mẹ nó đây là Tô Pháp Thần hả!”
“Tô Pháp Thần muốn bán trang bị? Vậy chắc chắn đều là cực phẩm!”
‘Con mẹ nó Tô Mộ, còn dám bán trang bị? Ngươi không biết xấu hổ nữa đúng không?”
“Tô Mộ? Cứu tinh? Hung thủ giết người mà không phải đền tội?”
Tin tức Tô Mộ gửi lên rất nhanh đã được người khác nhận ra, bình luận trên kênh chat lập tức chia thành hai cực.
Thậm chí còn có những người chat riêng để mắng Tô Mộ.
“Chặn!”
Tô Mộ trực tiếp chặn những bình luận đó, mở ô túi đồ, bắt đầu chế tạo trang bị và nước thuốc.
‘Ngươi đã luyện chế pháp trượng của Goblin!’
‘Ngươi đã luyện chế áo giáp da Lượng Ngân!’
‘Ngươi đã luyện chế nước thuốc pháp lực siêu cấp!’
‘Ngươi đã luyện chế thuốc Thị Huyết!’
...
Sau khi chế tạo trang bị từ phần lớn nguyên luyện trong nhà kho, Tô Mộ sắp xếp bọn nó ngay ngắn, chờ gửi bán.
“Ting! Ting!”
Lúc này, một tin nhắn hiện lên.
Tô Mộ nhíu mày lại, mở phần chat riêng.
“Anh bạn ơi, ta muốn mua toàn bộ trang bị có trong tay ngươi, mười vạn đồng vàng.”
“Có tiền thế à?”
Nhìn thấy dòng tin nhắn này, Tô Mộ sửng sốt một chút.
Phải biết rằng bây giờ số lượng đồng vàng trong ô túi đồ của mình mới mười ba vạn, người này lại có thể lấy ra mười vạn đồng vàng?
“Ngươi chắc chứ?” Tô Mộ gửi tin nhắn đi.
“Ta đùa đó!” Đầu bên kia phản hồi rất nhanh.
“...” Đầu Tô Mộ lập tức hiện lên ba vạch đen.
Bản thân mình cũng coi như phản ứng kịp. Người này nhất định biết mình đã kích hoạt chặn tin nhắn, cho nên cố ý ra giá cao, muốn khiến mình trả lời.
“Ta không có nhiều đồng vàng như vậy, nhưng ta có lợi thế mà ngươi thấy hứng thú!”
Đúng lúc Tô Mộ định kéo người này vào danh sách đen, thì đối phương lại gửi một tin nhắn đến.
“Ồ?”
Tô Mộ hứng thú, soạn tin nhắn nói: “Nói thử xem?”
Đối diện im lặng một hồi, rồi mấy tin nhắn được gửi tới liên tiếp.
“Bây giờ trên internet toàn là dư luận nhắm vào ngươi, nhưng ta biết người trong video không phải ngươi.”
“Hơn nữa ta còn biết ai vẫn luôn đứng đằng sau lợi dụng dư luận hãm hại ngươi, và mục đích của hắn là gì.”
“Ta nghĩ ngươi cũng cảm thấy hứng thú về thân phận của hắn nhỉ?”
Xem đến đây, Tô Mộ híp mắt lại, cũng không vội vàng trả lời.
Mặc dù không biết hung thủ giết người trên kênh chat là chuyện gì, nhưng bản thân mình đã đánh hơi được mùi âm mưu.
“Ta dựa vào đâu mà tin ngươi?” Tô Mộ soạn tin nhắn gửi đi.
“Ta có thể giúp ngươi giải quyết tên đó, hơn nữa còn giúp ngươi giải quyết những dư luận tiêu cực kia.” Đầu bên kia nhanh chóng trả lời tin nhắn.
Dường như lo lắng bị Tô Mộ hoài nghi, hắn lại bổ sung: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không dò hỏi chuyện liên quan đến thân phận của ngươi, ngươi chỉ cần xem kết quả là được.”
“Ngươi muốn có được gì?” Sau khi Tô Mộ trầm tư, dò hỏi.
“Ta muốn đồng vàng, hoặc trang bị, dù sao chỉ cần là thứ đáng tiền thì đều được!” Tin nhắn của đầu bên kia vô cùng trực tiếp: “Lấy tiền của người ta, thay người xử lý tai hoạ, ta vẫn luôn chuyên nghiệp như vậy đó!”
“Hai trang bị này thế nào?” Tô Mộ suy nghĩ, gửi thuộc tính của áo giáp da Lượng Ngân và dao găm Ngân Phong cho đối phương.
“Được, nhưng phải thêm 500 đồng vàng nữa!” Đầu bên kia nhanh chóng gửi lại tin nhắn.
Tô Mộ nhướn mày.
Hai trang bị cộng thêm 500 đồng vàng, đây chắc chắn không phải là con số nhỏ.
Bảo đối phương đòi hỏi nhiều cũng không quá đáng.
“Ngươi yên tâm, vật chắc chắn rất có giá trị. Ta đảm bảo người đó sẽ hoàn toàn biến mất, vĩnh viễn không tìm được ngươi để gây phiền phức.”
Đúng lúc Tô Mộ đang do dự, thì đối phương lại gửi thêm một tin nhắn tới.
Xem đến đây, Tô Mộ hít sâu một hơi, gửi một tin nhắn đi.
“Làm việc trước, đưa tiền sau!”
“Đồng ý!”
Đối phương dễ dàng đồng ý như vậy, Tô Mộ cũng không bất ngờ chút nào.
Động cơ để hắn tìm đến mình vốn có ý vị sâu xa, thậm chí có thể là tự biên tự diễn.
“Cho dù ngươi là ai, nếu ngươi đã muốn chơi, thì ta chơi với ngươi!”
Khóe môi nở một nụ cười lạnh nhạt, Tô Mộ lại soạn một tin nhắn gửi cho đối phương.
“Nói thật, ta căn bản không ở nơi đó, làm sao có thể trở thành hung thủ giết người được? Những dư luận này đúng thật là đáng ghét!”
Trong giọng nói mang mấy phần uất ức, còn xen lẫn một luồng oán hận, cho người ta một cảm giác bất lực chế nhạo.
Đương nhiên, ngay từ đầu Tô Mộ đã chẳng thèm quan tâm tới những dư luận trên internet.
Lời nói có thể trở thành đao kiếm sắc bén, nhưng lại không thể đâm thủng tường đồng vách sắt để tổn thương bản thân mình.
Điều khiến Tô Mộ chú ý hơn chính là mục đích đối phương tìm mình.
Hắn thông qua cách thức này để tìm mình, rõ ràng là một người thông minh.
Có thể hắn thật sự chỉ vì trang bị và đồng vàng, nhưng nói hắn không muốn tìm hiểu sâu thân phận thật sự của mình, thì Tô Mộ chắc chắn không tin.
Dòng tin nhắn này của mình, đã “Tiết lộ” ra không ít tin tức, bất kể đối phương diễn giải như thế nào, cũng có thể làm xáo trộn tầm mắt của hắn.
“Vậy thì quá đáng tiếc rồi, nếu Tô Pháp Thần ở thành phố HZ, thì không chừng còn có thể xem được một màn kịch hay!”
Chỉ chốc lát, đối phương cũng gửi tin nhắn đến.
“Ha ha!”
Thấy câu này, Tô Mộ bật cười.
Trong câu chữ của đối phương lộ rõ ý dò xét nồng đậm.