Chương 139: Nhẫn Diệu Tinh.
Tô Mộ lấy ra năm trăm đồng vàng đưa cho ông chủ.
“Mời quý khách đi bên này!”
Sau khi ông chủ nhìn thấy đồng vàng, hai mắt tỏa sáng, lập tức dẫn Tô Mộ đi đến trước một phòng.
“Đặt tay của ngươi lên, mười ngày tiếp theo, chỉ có một mình ngươi có thể đi vào đây!” Ý bảo Tô Mộ đặt tay lên ký hiệu ở trên cửa, ông chủ nói.
Tô Mộ nhếch môi, đặt tay lên.
Ký hiệu sáng lên, cửa cũng được mở ra.
Bên trong là một căn phòng xa hoa.
“Nếu muốn dùng cơm thì có thể đi đến sảnh lớn nhé!” Ông chủ mỉm cười rời đi.
Tô Mộ đi vào trong phòng, đi đến bên cạnh hòm để đồ đầu tiên.
“Không tệ!”
Sau khi mở ra, thanh vật phẩm có thể gửi trong hòm để đồ biến thành hai trăm.
Tô Mộ gửi vài món đồ trong ô túi đồ vào.
Sắp xếp lại một phen, hắn rời khỏi phòng, đi đến chỗ phủ thành chủ trước.
“Ai?”
Đi đến cửa phủ thành chủ, Tô Mộ bị một đội vệ binh chặn lại.
“Ta đến từ trấn Bạch Vụ, có chuyện tìm chủ thành báo cáo!” Tô Mộ nói ra ý đồ đến đây của mình.
“Ngươi chờ một chút!”
Một tên vệ binh gật đầu, xoay người đi vào trong phủ thành chủ.
Qua một hồi lâu, vệ binh quay lại, nói với Tô Mộ: “Đi theo ta!”
Đi theo sau hắn, Tô Mộ tiến vào trong phủ thành chủ.
“Nơi này thật khí thế, thành chủ là kẻ có tiền!”
Chân bước trên con đường nhỏ do ngọc thạch trải thành, nhìn những đóa hoa tranh nhau khoe sắc xung quanh, Tô Mộ thầm nói trong lòng.
Rất nhanh, vệ binh đã đi đến một sảnh lớn.
“Nhà thám hiểm, ngươi tìm ta có việc gì vậy?”
Trong sảnh lớn có một người đàn ông làn da trắng đến kỳ quái, gương mặt cực kỳ đẹp trai đang ngồi trên một chiếc ghế tựa bằng ngọc được điêu khắc chạm trổ.
“Thành chủ đại nhân, trên trấn Bạch Vụ đã xảy ra một chuyện.”
Tô Mộ không nói tỉ mỉ, lấy ra một bức thư.
Vệ binh nhận lấy bức thư, đi đến bên cạnh thành chủ.
Thành chủ mở thư ra, nhìn nội dung trên đó, sắc mặt dần dần trầm xuống.
“Đây chính là chuyện lớn khủng khiếp!”
Đọc thư xong, thành chủ đứng phắt dậy.
“Nhà thám hiểm, Tân Đức do ngươi đánh chết sao?” Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Mộ, dò hỏi.
“Là ta!” Tô Mộ gật đầu nói.
“Ngươi làm rất tốt!” Vẻ tán thưởng lộ ra trong mắt thành chủ.
‘Hoàn thành nhiệm vụ!’
‘Ngươi nhận được danh hiệu: Dũng sĩ của thành Tiếu Nguyệt (tăng cao thiện cảm của tất cả mọi người trong thành Tiếu Nguyệt).’
“Chỉ có vậy à?”
Nhìn thấy ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ, Tô Mộ không nhịn được liếc xéo xem thường.
Giống như phát hiện ra Tô Mộ xem thường, thành chủ cũng nhíu mày lại.
“Nhà thám hiểm, ngươi từ trấn Bạch Vụ đến, chắc rằng vô cùng hiểu biết về dãy núi Sương Mù và bình nguyên Phong Sa đúng không?”
“Đúng vậy!”
“Ta muốn cắt cử một người đảm nhiệm trưởng trấn của trấn Bạch Vụ, nếu không do ngươi hộ tống được chứ?”
‘Có nhận nhiệm vụ không: Hộ tống trưởng trấn mới đến trấn Bạch Vụ? (ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Nhẫn Diệu Tinh).’
Tô Mộ nhìn vật phẩm ban thưởng, không khỏi há to miệng.
‘Nhẫn Diệu Tinh (đặc thù): +200 trí lực (trong nhẫn có được một không gian trữ vật một trăm ô thanh vật phẩm).’
Tạm thời không nói đến thuộc tính 200 điểm trí lực kia, chỉ riêng không gian trữ vật một trăm ô thanh vật phẩm thôi, dù thế nào mình cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này!
“Ta nhận!”
‘Ngươi đã tiếp nhận nhiệm vụ: Hộ tống trưởng trấn mới đến trấn Bạch Vụ!’
Sau khi Tô Mộ nhận nhiệm vụ, thành chủ Nguyệt Bạch khẽ gật đầu: “Về đối tượng nhậm chức trưởng trấn, ta còn cần phải báo cáo về Vương đô, ước chừng cần ba ngày, ba ngày này ngươi cứ thoải mái đi dạo trong thành Tiếu Nguyệt đi!”
Nói đến đây thành chủ Nguyệt Bạch chìa tay.
“Xin mời, nhà thám hiểm!”
Vệ binh quay đầu nhìn Tô Mộ, dẫn hắn rời khỏi phủ thành chủ.
“Đi dạo nơi này trước!”
Tô Mộ đứng bên cạnh biển chỉ dẫn, quan sát nó.
“Khu sinh hoạt?”
Một biển chỉ đường đã thu hút sự chú ý của hắn.
“Đi xem!”
Đi về phía khu sinh hoạt, Tô Mộ đi đường rất nhanh.
Hơn mười phút sau, đường phố phồn hoa đã xuất hiện ở trước mắt Tô Mộ.
Khu sinh hoạt này gần như tất cả đều có móc nối với kỹ năng sinh hoạt, có đủ loại cửa hàng.
Ở trên đầu một vài NPC lại biểu hiện ra chữ nhiệm vụ có thể nhận.
Tô Mộ sờ cằm suy nghĩ hồi lâu, đi đến cửa một hiệu thuốc.
“Chào ngươi, ở đây có công thức nào có thể học tập không?”
“Nhà thám hiểm tôn kính, chỗ ta có không ít công thức chế thuốc có thể học tập, nhưng cần giá nhất định.”
NPC thật cung kính trả lời vấn đề của Tô Mộ, hơn nữa lấy ra vài công thức chế thuốc.
‘Thuốc sinh lực siêu cấp: Cỏ Sinh Lực x2, cỏ Sinh Mệnh x2, sau khi sử dụng có thể khôi phục 2000 điểm lượng máu, thời gian cooldown 1 phút.’
‘Thuốc máu ma pháp: Cỏ Ma Pháp x2, máu Pháp Lực x2, sau khi sử dụng đạt tối đa +1000 điểm năng lượng mana, duy trì 1 phút, thời gian cooldown 3 phút.’
‘Dung dịch tôi độc: Cỏ Độc Hoa x2, dịch Độc Xà x2, sau khi sử dụng có thể ngâm độc một vũ khí, thời gian tác dụng 5 phút, khiến khi công kích có xác suất tạo thành tổn thương 50 điểm mỗi giây đối với kẻ địch, duy trì 10 giây.’
“Những công thức này không tệ!”
Tô Mộ lựa chọn học tập toàn bộ.
Học tập mỗi một công thức có giá 80 đồng vàng.
Bởi vì mình đang có được danh hiệu Dũng sĩ của thành Tiếu Nguyệt, tất cả chi tiêu ở trong thành đều được giảm 20%.
Nhưng không mua được những loại thảo dược ở trong hiệu thuốc, cần người chơi tự đi thu thập bên ngoài, hơn nữa chủ hiệu thuốc cũng có nhiệm vụ thu thập nguyên vật liệu.
Tô Mộ không nhận nhiệm vụ.
Đối với mình là người chơi cấp Đại Sư nghề nghiệp sinh hoạt, thu thập những nguyên vật liệu đó còn không bằng trực tiếp làm ra thuốc còn có lời hơn.
“Đi cửa hàng khác nhìn xem!”
Tạm biệt ông chủ hiệu thuốc, Tô Mộ lại đi đến cửa hàng khác.
Sau khi đối thoại, hắn đã học được không ít bản vẽ chế tạo từ chỗ ông chủ.
Thuật rèn có các loại vũ khí nhị giai, chế tạo may có các loại quần áo nhị giai vân vân.
Điều khiến Tô Mộ tương đối chú ý là trong khu sinh hoạt này lại nhiều thêm một loại kỹ năng sinh hoạt có thể học tập.
Ông chủ cửa hàng là một người lùn, đeo một mắt kính phi công, đang nghiên cứu một loại công trình máy móc nào đó.