Chương 138: Đến thành Tiếu Nguyệt.
Nhân viên thu ngân tính giá xong, mở miệng nói.
Tô Mộ khống chế phân thân mở di động, mở mã thanh toán.
“Ting! Thanh toán thành công!”
Trả tiền xong, phân thân cầm đồ bắt đầu quay về.
Dọc theo đường đi có gặp vài người, nhưng không có ai chào hỏi phân thân cả.
Mọi người vốn không quen biết. Hơn nữa, sau khi game Thần Đồ mở ra, tất cả mọi người kế hoạch thời gian rất chặt, đi đường đều vội vã.
Phân thân Mau Lẹ quay về trong nhà.
“Kỹ năng này rất mạnh!”
Tô Mộ nhìn phân thân trước mắt, khóe miệng không tự chủ được cong lên.
Chỉ cần phân thân không bị tổn thương trí mạng thì sẽ không biến mất!
Hơn nữa cho dù cách mình xa vẫn có thể duy trì liên hệ với bản thể.
Nếu những bậc thầy quản lý thời gian có được kỹ năng này, quản lý học nhất định có thể tăng lên một tầng!
“Nghỉ ngơi đã, ngày mai đến thành Tiếu Nguyệt rồi tính!”
…
Hôm sau.
Trời còn chưa sáng, Tô Mộ đã bò dậy khỏi giường.
“Vào game!”
Cảnh tượng xung quanh thay đổi, hắn đến bình nguyên Phong Sa.
Đám người Vưu Lâm đang ngồi nghỉ ngơi bên cạnh đống lửa.
Lỗ tai của hắn cực kỳ thính, là tồn tại giống như lính canh gác trong đoàn đội.
Sau khi nhìn thấy là Tô Mộ, hắn nhắm nghiền mắt lại.
“Ta đi xung quanh nhìn xem!”
Tô Mộ khẽ nói một câu, rời khỏi doanh trại.
Bình nguyên Phong Sa này là một nơi tốt.
BOSS Sa Trùng máu ít phòng thủ thấp, kinh nghiệm còn tạm được, đây là lý do vì sao mình online vào buổi sáng.
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
“Mắt Ưng!”
Cưỡi ngựa, Tô Mộ mở hai kỹ năng thị giác ra, tìm kiếm trên bãi cát xung quanh.
“Giá!”
Con ngựa chạy nhanh, cũng khiến phạm vi tìm kiếm của Tô Mộ trở nên rộng rãi.
“Bên kia có một con!”
Hơn mười phút sau, hắn phát hiện một con Sa Trùng đang rúc đầu trên mặt cỏ, giống như đang nghỉ ngơi.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Cách xa mấy trăm mét, Tô Mộ không hề khách khí, Lôi Quang làm chào hỏi.
‘Ngươi đánh chết Sa Trùng thảo nguyên, nhận được 5000 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực!’
Sau khi nhắc nhở đánh chết xuất hiện, Tô Mộ vội vàng nhìn xem thuộc tính của Quyền Trượng Pháp Thần.
‘Quyền Trượng Pháp Thần (nhị giai): +200 điểm trí lực, +200 điểm tinh thần, +200 điểm thể chất, sử dụng vật phẩm ma pháp mạnh mẽ, có thể giao cho quyền trượng chú ngữ tương ứng, số lượng chú ngữ trước mắt: 2, giá trị trưởng thành 0/30000.’
Quyền trượng thành công tăng lên làm vũ khí nhị giai, hơn nữa số lượng chú ngữ cũng được mở khóa đến 2 chú ngữ.
“Ta cũng sắp lên cấp nữa!”
Tô Mộ tiếp tục tìm kiếm tung tích của Sa Trùng trên bình nguyên.
Qua hồi lâu, hắn lại lục tục đánh chết hai con Sa Trùng.
‘Chúc mừng ngươi lên cấp, nhận được 30 điểm thuộc tính, 20 điểm kỹ năng!’
Nhắc nhở lên cấp thành công bắn ra, mặt trời cũng nhô lên nơi chân trời.
Tô Mộ thêm toàn bộ điểm thuộc tính có được sau khi lên cấp vào tinh thần, quay trở về vị trí của đám người Vưu Lâm.
Tất cả đám người Vưu Lâm đều đang chờ tại chỗ, sau khi thấy Tô Mộ quay về, toàn bộ lên ngựa.
Tiếng vó ngựa vang lên, bụi đất tung bay.
Khi mặt trời lên đến chỗ cao nhất, một thành thị đã xuất hiện trong tầm mắt Tô Mộ.
Trên bản đồ lớn của thế giới Thần Đồ.
Các Tân Thủ thôn mới là vị trí bắt đầu.
Một phần Tân Thủ thôn sẽ nối liền với một thành trấn.
Sau đó một phần thành trấn sẽ nối liền với một thành thị.
Cuối cùng những thành thị này lại được phân chia trong bản đồ của tám chủ thành lớn.
Khu vực phía sau tám chủ thành lớn mới được coi là khiêu chiến chân chính.
Nhưng muốn đi đến tám chủ thành lớn, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính trước đó.
Đây cũng là thử thách thực lực của người chơi!
Trong các Tân Thủ thôn lớn của Hoa quốc, không ít người đang mặt mày ủ dột.
“Đáng giận, độ khó nhiệm vụ tuyến chính quá lớn, mặc dù bây giờ chúng ta đã thành lập đoàn tinh anh, nhưng rất khó bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ dưới tình huống phần lớn mọi người không chết!”
“Không biết Tô Pháp Thần kia qua tuyến chính thứ hai như thế nào? Không phải tất cả thành viên đoàn đội của hắn đều là cưởng giả đỉnh cấp đấy chứ?”
“Ta nghĩ, có thể mời hắn đến giúp chúng ta qua tuyến chính không?”
Bọn họ đều là nhóm thổ hào đi ở đằng trước.
Dựa vào trang bị và thuốc đã mua được từ chỗ Tô Mộ, tốc độ lên cấp của bọn họ tăng lên một mảng lớn.
Nhưng đối mặt với BOSS nhất giai của nhiệm vụ tuyến chính, không ít người trong bọn họ vẫn bó tay chịu trói.
Không phải không đánh lại.
Mà nếu thật sự đánh vào giai đoạn hiện tại, ít nhất hơn phân nửa người của bọn họ sẽ phải tổn thất một lần cơ hội sống lại.
Cơ hội sống lại tương đương với mạng của bọn họ, sẽ không có ai lấy mạng ra làm trò đùa cả.
“Mời Tô Pháp Thần đến làm tuyến chính giúp chúng ta? Sợ rằng không có cơ hội kia đâu!”
“Cho dù hắn đồng ý, chúng ta cũng không ra giá nổi!”
“Thật hâm mộ người chơi cùng một Tân Thủ thôn với Tô Pháp Thần, có thể nằm đi bản đồ tiếp theo!”
“Van xin mà, để cho bản đồ sau đó ta đi là trấn Bạch Vụ đi, như vậy ta cũng có thể nằm qua tuyến chính đợt thứ hai!”
…
Trong thành Tiếu Nguyệt.
Tô Mộ từ biệt đám người Vưu Lâm, sau đó đi dạo trong thành.
“Thành thị thật lớn!”
So sánh với trấn Bạch Vụ, thành Tiếu Nguyệt lớn hơn rất nhiều.
Khắp thành thị đều là vệ binh mặc áo giáp, xếp hàng chỉnh tề.
Mỗi một tòa nhà đều vô cùng khí thế.
Không chỉ như vậy, trên mỗi một đường giao thông quan trọng trong thành đều có biển chỉ dẫn, đánh dấu vị trí các nơi khác nhau.
“Đi đến quán trọ trước!”
Tô Mộ căn cứ theo biển chỉ dẫn, đi đến vị trí quán trọ.
Nói là quán trọ, còn không bằng nói là quán trọ xa hoa.
Nơi này còn khí thế hơn quán trọ của trấn Bạch Vụ nhiều.
“Xin chào ngươi nhà thám hiểm, đây là quán trọ thành Tiếu Nguyệt, phí ăn ở dùng mỗi ngày là năm mươi đồng vàng!”
Ông chủ là một người đàn ông trung niên ăn mặc thỏa đáng, bảng giá đưa ra lại khiến Tô Mộ trừng lớn mắt.
Chi phí năm mươi đồng vàng một này, đây thật sự không phải người bình thường có thể ở được nổi.
“Ta ở mười ngày trước!”