Chương 148: Cự Xà đầm lầy
Hơi nhẹ nhàng dẫm lên trên sẽ sinh ra cảm giác bị lún xuống.
Chứ đừng nói đến nhận ảnh hưởng của khí mê-tan độc tính này, mỗi giây đều sẽ phải chịu 5 điểm tổn thương.
“Nơi này mà không mang theo mục sư hoàn toàn không đi vào được!”
Tô Mộ đứng trên một vùng đầm lầy, tay bịt mũi.
Mùi xung quanh thật sự quá khó ngửi!
Điều khiến cho hắn thấy kỳ quái là sau khi đến khu vực này, mình lại không nhìn thấy được một quái tinh anh nào.
“Hu! Hu!”
Đúng lúc này vang lên tiếng khóc.
“Ở bên kia!”
Tô Mộ phản ứng nhanh nhạy, lập tức nhìn về phía âm thanh truyền đến.
“Không có người?”
Nhưng dưới hai kỹ năng thị giác thêm vào, hắn lại không phát hiện ra cái gì.
“Hu! Hu!”
Một giây sau, tiếng khóc lại truyền đến lần nữa, trở nên càng lớn hơn.
“Đi qua xem!”
Tô Mộ híp mắt, chậm rãi đi đến chỗ truyền đến tiếng khóc.
Động tác rất chậm, bước chân cũng rất nhẹ.
“Hu! Hu!” Tiếng khóc vẫn còn đang tiếp tục.
Tô Mộ đi được chừng trăm mét, nhưng vẫn không nhìn thấy gì cả.
“Không đúng!”
Đột nhiên, ngay khi một chân của hắn chuẩn bị bước tới, lực nhìn thấu sâu sắc khiến cho hắn ý thức được điều gì.
Tuy rằng Góc Nhìn Ma Pháp không nhìn thấy, nhưng Bản Năng Thợ Săn lại để cho hắn nhận ra được.
Trong đầm lầy này có một tồn tại nào đó!
“Lại có thể tránh được Góc Nhìn Ma Pháp của ta?”
Tô Mộ đứng tại chỗ, cau chặt chân mày.
Kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp này hiển nhiên không phải là không gì không biết.
Sinh vật dưới đầm lầy này chắc có kỹ năng ẩn nấp cao cấp, cho nên mình không nhìn thấy.
“Hu! Hu!”
Ngay khi Tô Mộ dừng lại, tiếng khóc lại vang lên.
“Tiếng khóc này định hấp dẫn ta bước vào đầm lầy trước mặt, nói cách khác, phía trước có cạm bẫy!”
Tô Mộ mở to mắt, cẩn thận quan khu đầm lầy trước mắt.
Mặt đất lầy lội nhìn không có gì không đúng, lại khiến cho người ta có một cảm giác nguy cơ.
Còn khí khí mê-tan bốc lên không ngừng trong đầm lầy này, cảm giác áp bách vô cùng.
“Cẩn thận nhìn xem, có thể nhận thấy được!”
Có được lực nhìn thấu mạnh mẽ, Tô Mộ bắt đầu chú ý đến quy luật của những bong bóng này bốc lên.
“Tại kia!”
Hơn mười phút đồng hồ sau, Tô Mộ tập trung vào một vị trí.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Trên không trung có một tia sét đánh xuống, hung hăng bổ vào trong một bong bóng trên đầm lầy.
Nước đầm lầy mang theo tính ăn mòn phun lên, cùng lúc đó có một cái đầu cực lớn.
Đường kính của cái đầu này gần một mét, bên trên có cái mào màu đỏ tươi, hai bên càng mọc ra gai thịt.
Đồng thời với khi nó nổi lên, đầm lầy dưới chân Tô Mộ cũng bắt đầu lún xuống, vài giây đã lún đến vị trí mắt cá chân.
“Quả nhiên là BOSS!”
Thân thể đang bị đầm lầy cắn nuốt, Tô Mộ vẫn vững vàng đứng tại chỗ, không hề sợ hãi.
Tất cả ánh mắt của hắn đều tập trung lên sinh vật ở trước mặt.
Không hề nghi ngờ, đây là một con Độc Xà đầm lầy.
Nhưng thân hình của nó vô cùng khổng lồ, đường kính thân thể ít nhất thô to một mét, nửa người dưới ngâm mình trong đầm lầy, không biết dài bao nhiêu, nhưng mà đoán chừng ít nhất có mười mét.
Nếu như trong hiện thực nhìn thấy cự xà có thân hình như vậy, sợ rằng rất nhiều người sẽ chết tại chỗ.
Đương nhiên, nếu như người chơi khác ở đây, có lẽ không sống được bao lâu.
Kèm theo lưỡi rắn của nó thụt thò, thuộc tính của nó đã lộ ra trước mắt Tô Mộ.
‘Cự Xà đầm lầy (BOSS)’
Cấp bậc: Cấp 5 nhị giai
HP: 100555/120000
Công kích: 2000
Phòng ngự vật lý: 1500
Phòng ngự ma pháp: 1500
Khả năng kháng độc: 30%
Khả năng kháng phép: 20%
Kỹ năng: Bắt Chước Ẩn Nấp, Lún Xuống Đầm Lầy, Nụ Hôn Độc Xà.
“Tên này ghê gớm!”
Đối mặt với một con Cự Xà như vậy, Tô Mộ đã rõ vì sao xung quanh đầm lầy không còn Độc Xà đầm lầy khác nữa.
Ý thức lãnh địa của sinh vật loài rắn này vốn rất mạnh.
Cự Xà này rõ ràng là bá chủ ở trong này!
“Xem ra nó né tránh được Góc Nhìn Ma Pháp chính là Bắt Chước Ẩn Nấp rồi!”
“Hiện giờ ta đang bị lún xuống, cũng là kỹ năng Lún Xuống của nó?”
Nhìn hai kỹ năng của BOSS, Tô Mộ không nói hai lời, mở Lá Chắn Ma Pháp ra.
Cùng lúc đó, Năng Lượng Thức Tỉnh nằm trong trạng thái kích hoạt.
Trái lại Cự Xà đầm lầy kia, đôi mắt kép của nó vẫn không chớp nhìn chằm chằm vào Tô Mộ, không hề định gấp gáp tấn công.
Khi đầm lầy bao trùm đến đầu gối Tô Mộ, lúc này nó mới kéo theo thân thể vĩ đại nghiền ép về phía Tô Mộ.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Tô Mộ thấy thế, mỉm cười, phát động công kích lôi điện.
-19445!
Thân hình khổng lồ của Cự Xà đầm lầy bị Lôi Quang trực tiếp đánh trúng, cũng mang đi gần hai vạn điểm máu của nó.
“Xoẹt! Xoẹt!”
Tia chớp khuấy động trên thân Cự Xà đầm lầy, cũng khiến cho nó trở nên phẫn nộ.
Nó mở cái miệng to như chậu máu ra, trên răng độc đáng sợ càng phân bố chất độc thấm người.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ không định đón đỡ một đòn này, một phát Chớp Nhoáng kéo xa khoảng cách, cũng khiến mình trốn thoát khỏi lún xuống đầm lầy.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Đi đến vị trí an toàn, lại có một tia sét lóe lên trong mắt hắn.
Nhưng điều khiến cho hắn ngoài ý muốn là khi tia sét này đánh xuống, thân thể của con Cự Xà kia lại cấp tốc giãy giụa, lại tránh thoát được công kích này!
“Vậy mà có thể trốn được?”
Một cảnh này thật sự khiến Tô Mộ không ngờ đến.
Rắn là một sinh vật vô cùng linh hoạt, đừng thấy thân hình Cự Xà khổng lồ, tốc độ di chuyển lại không hề chậm!
“Có thể trốn đúng không?”
Ánh mắt Tô Mộ trầm xuống.
Cự Xà đầm lầy dựa vào vặn vẹo thân hình để tránh né tia sét, không hổ là bá chủ vùng đầm lầy này.
Nhưng mình cũng không phải kẻ ăn chay!
“Nhìn xem lần này ngươi trốn thế nào!”
Tia sét lóe lên trong mắt, không trung lại hình thành sét.
Cự Xà đầm lầy hiển nhiên đã có chuẩn bị, bắt đầu giãy giụa thân hình không ngừng.
“Chết!”
Tia sét đánh xuống, đánh lên bên cạnh thân thể Cự Xà.
Sau khi né tránh được một đòn này, Cự Xà ngẩng đầu lên, thò thụt lưỡi rắn về phía Tô Mộ, giống như mang ý khiêu khích.
“Phích Lịch Lôi Quang!”