Chương 155: Kẻ thù chung của toàn dân?
Ánh mắt của Tô Mộ đột nhiên nghiêm túc.
Tên đội trưởng đội vệ binh này tuyệt đối có vấn đề!
“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là kẻ địch của thành Tiếu Nguyệt!” Đúng lúc này, đội trưởng đội vệ binh lên tiếng lần nữa.
Hắn vừa dứt lời, một thông cáo cũng xuất hiện theo.
‘Người chơi Tô Mộ nhập hắc ám, đánh chết trưởng trấn mới của trấn Bạch Vụ, bị xếp vào kẻ thù không đội trời chung với thành Tiếu Nguyệt, trợ giúp thành Tiếu Nguyệt đánh chết người chơi Tô Mộ sẽ nhận được ban thưởng phong phú!’
Đây là một thông báo thế giới!
Mà khi thông cáo thế giới này xuất hiện, toàn bộ người chơi trong game Thần Đồ đều rơi vào khiếp sợ.
…
Trên kênh thế giới, đủ loại bình luận đều xông ra.
“Cái quỷ gì thế, sao Tô Pháp Thần lại giết NPC?”
“Oh đù má, thần tượng không hổ là thần tượng!”
“Tô Pháp Thần trâu bò, NPC đều có thể giết? Ở trước mặt những NPC kia, chúng ta chỉ có nước bị miểu sát thôi!”
“Nhập vào hắc ám? Đây là nhiệm vụ ẩn giấu gì sao? Ban thưởng thật phong phú sao?”
“Phần thưởng phong phú? Phong phú bao nhiêu, ta muốn, bây giờ Tô Pháp Thần đang ở trấn Bạch Vụ hay ở thành Tiếu Nguyệt vậy?”
“Có ai lập nhóm đi đánh Tô Pháp Thần không? Ta cảm thấy ban thưởng nhiệm vụ này chắc chắn rất ngon, có khi còn có kỹ năng cấp Thần đấy!”
Có người bội phục Tô Mộ sát đất, cũng có người vô cùng tò mò với nhiệm vụ Tô Mộ đang làm.
Nhưng càng có nhiều người để ý đến ban thưởng phong phú kia hơn.
Thông cáo đã xuất hiện, phần thưởng này còn có thể thấp sao?
Cho dù cả đám bọn họ đều không phải là đối thủ của Tô Pháp Thần, nhưng dưới sự trợ giúp của NPC, chỉ cần lập nhóm, còn có thể sợ một người sao?
…
“Những NPC này đều là kẻ ngoan độc!”
Quay đầu liếc nhìn thi thể Simon, ánh mắt Tô Mộ lạnh thấu xương.
Ngay từ bắt đầu mình đã nhận ra có gì đó không thích hợp, thật sự không ngờ những NPC này sẽ chơi như vậy!
‘Ngươi bị xếp vào kẻ thù một mất một còn với thành Tiếu Nguyệt, tất cả NPC trong phạm vi thành Tiếu Nguyệt đều coi ngươi là kẻ địch!’
‘Kích động nhiệm vụ ẩn: Tự chứng nhận trong sạch!’
‘Tự chứng nhận trong sạch: Cái chết của Simon rõ ràng cho thấy là một vụ hãm hại, tìm được kẻ chủ mưu đứng đằng sau tất cả kế hoạch này, không gây tổn thương đến người vô tội, chứng minh trong sạch của ngươi (Ban thưởng khi hoàn thành: Sách kỹ năng dung hợp cấp Thần!)’
‘Kích động nhiệm vụ ẩn: Dấn thân hắc ám!’
‘Dấn thân hắc ám: Giết sạch tất cả NPC của trấn Bạch Vụ, triệt để đứng về phe đối lập với nhân loại. (Ban thưởng khi hoàn thành: Trở thành một pháp sư sa đọa!)’
So với thông cáo người khác nhìn thấy, trước mắt Tô Mộ hiện ra thêm hai nhắc nhở lựa chọn nhiệm vụ.
“Pháp sư sa đọa? Đó chẳng phải kêu ta vào dưới trướng Tà Thần sao?”
Khi nhìn thấy nội dung nhiệm vụ thứ hai, Tô Mộ nheo mắt lại.
Kẻ chủ mưu sau lưng là ai, giờ đã hoàn toàn hiểu rõ!
“Muốn dùng phương thức này để ép ta vào khuôn khổ?”
“Tà Thần đúng không?”
Một chút sát ý lóe lên trong mắt Tô Mộ.
“Chớp Nhoáng!”
Một năng lượng ma pháp mạnh mẽ hiện ra, Tô Mộ không nói hai lời, trực tiếp biến mất khỏi chỗ ở của trưởng trấn.
“Tên này chạy rồi, mọi người mau đuổi theo!”
Đội trưởng đội vệ binh nhìn thấy Tô Mộ biến mất đầu tiên, lập tức kêu lớn, bản thân càng là người đầu tiên tìm kiếm xung quanh.
Nhưng mà sau khi tìm kiếm vài vòng xung quanh, hắn không hề phát hiện ra bóng dáng của Tô Mộ.
“Tên này nhất định vẫn còn trong trấn Bạch Vụ, truyền mệnh lệnh của ta, triệu tập tất cả vệ binh trên trấn, phong tỏa cả trấn, chỉ cần phát hiện ra tên kia, giết không cần hỏi!” Giọng điệu của đội trưởng đội vệ binh cực kỳ lạnh như băng.
Những vệ binh do hắn mang đến rất nhanh bắt đầu di chuyển, kết hợp với thủ vệ ban đầu trên trấn, canh gác trên các lối đi quan trọng.
…
Trên gác chỗ ở của trưởng trấn trong trấn Bạch Vụ.
Tô Mộ ngồi trong thư phòng của Tân Đức, một tay sờ cằm, đang suy nghĩ.
Hắn và đội trưởng đội vệ binh chơi đánh cờ tâm lý.
Có được Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp, hướng đi của đám người đội trưởng đội vệ binh hoàn toàn như trong suy đoán của mình.
Đội trưởng đội vệ binh cho rằng mình sẽ chạy ra trấn Bạch Vụ, nhưng dù thế nào đều không ngờ mình sẽ quay trở về nơi đây.
Về phần hai nhiệm vụ kia, hắn không hề nghĩ ngợi đã lựa chọn nhận nhiệm vụ đầu tiên.
Năng lượng màu đen xử lý Simon giống như đúc với thứ mình nhìn thấy trên người Tân Đức trước đó.
Đây là một âm mưu nhằm vào mình, nhìn thế nào đều giống như một bố cục do cái gọi là Tà Thần vì muốn nô dịch mình mà bày ra.
Cho dù nhiệm vụ đầu tiên không có ban thưởng thì mình đều sẽ không nhận nhiệm vụ thứ hai.
“Ông đây là người đàn ông phải trở thành Thần, còn hiếm lạ pháp sư sa đọa của ngươi sao?”
“Định biến ta thành chó săn của Tà Thần?”
“Ngươi đi chết đi!”
Tô Mộ không ngừng nói lời châm chọc, cực kỳ khinh thường Tà Thần kia.
“Nhiệm vụ lần này là do thành chủ kia cho ta, đội trưởng đội vệ binh có thù địch vĩ đại với ta kia cũng là tâm phúc của hắn, cho nên là thành chủ đang tính kế ta?”
Hắn bắt đầu phân tích tình huống trước mắt.
Tô Mộ lấy chiếc nhẫn Diệu Tinh kia ra.
Đây là phần thưởng nhiệm vụ hộ tống của mình, người có thể động tay chân trên trang bị không nhiều!
“Simon kia không thích hợp, tự muốn chết sao?”
Hồi tưởng lại vẻ mặt cử chỉ của Simon khi giao nhẫn cho mình, Tô Mộ đã nhận ra chỗ không đúng.
Hắn chậm rãi đi xuống dưới lầu.
Quay lại nơi này còn có một mục đích khác.
Kiểm tra hiện trường!
Thế giới thực.
“Ring! Ring! Ring!”
Một tiếng điện thoại dồn dập kéo dài không dứt.
“Ai thế, gọi muộn như vậy, có bệnh chắc luôn!”
Một người xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, chửi ầm ĩ, bò dậy từ trên giường.
“Tốt nhất là ngươi có việc quan trọng, nếu không thì!” Hứa Thế Kiệt cầm điện thoại lên, hét vào đầu giây bên kia.
“Hứa thiếu, mau online, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Tiếng nói bên kia vô cùng gấp gáp, lời này lập tức làm cho Hứa Thế Kiệt tỉnh táo lại.
...
“Thi thể của tên này không đúng lắm!”
Đại sảnh tầng một của dinh thự trong trấn, Tô Mộ đang quan sát vị trí Simon ngã xuống.