Chương 158: Truy sát “Tô Mộ”.
Lời nói này cũng khiến trước mắt Hứa Thế Kiệt sáng lên!
“Chuyện không nên chậm trễ, ngươi còn chờ gì nữa?”
“Đúng thế, mau đưa bọn ta đi!”
“Xem lần này Tô Pháp Thần đó chạy thế nào!”
Những người khác càng rục rịch hơn.
“Đi theo ta đi!”
Tô Mộ bày ra tư thế trong lòng đã có dự tính ở ngay trước mặt những người này, đi trước.
Tiếp theo chính là giờ phút thể hiện kỹ năng diễn xuất!
Đi trước tất cả mọi người, Tô Mộ nhìn về phía kỹ năng của mình.
Phân Thân Ảo Ảnh!
Kỹ năng là vòng quan trọng nhất trong kế hoạch cạo lông cừu của mình.
Sau lưng, đám người Hứa Thế Kiệt cố gắng kéo dãn khoảng cách với Tô Mộ.
“Hứa thiếu, ta thấy tên này không giống người tốt, chúng ta phải đề phòng hắn một chút!”
“Chúng ta thật sự không thể để hắn lấy hết phần thưởng lớn này được!”
Mấy người đứng ở bên cạnh Hứa Thế Kiệt, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Trong lòng ta hiểu rõ!”
Hứa Thế Kiệt khoát tay, đôi mắt nhìn chằm chằm sau lưng Tô Mộ, như có điều suy nghĩ.
Đám người cũng không nói chuyện nữa.
Bọn họ lặng lẽ đi theo sau lưng Tô Mộ, tới một nơi.
“Tên đó ở đây?”
“Ngươi không lừa bọn ta đấy chứ?”
Đám người nhìn quán trọ ở trước mặt, trố mắt nhìn nhau.
Sau khi bọn họ tới trấn Bạch Vụ, không phải chưa từng đi qua nơi này.
Chi phí nghỉ lại ở đó rất cao, ngay cả Hứa Thế Kiệt cũng không chi trả nổi!
“Tên đó thật sự ở bên trong?” Hứa Thế Kiệt cũng đầy vẻ nghi hoặc nhìn Tô Mộ.
Tô Pháp Thần đó vậy mà lại không chạy khỏi trấn Bạch Vụ, ngược lại còn trốn trong quán trọ này?
Đây không phải là chờ bị bắt sao?
“Ta mở phòng quán trọ cho hắn, ta có thể không biết sao?” Tô Mộ cười rồi trả lời.
“Ồ!”
“Vậy còn chờ gì nữa? Lao vào tiêu diệt hắn thôi!”
“Mọi người cùng lên!”
Nghe vậy, mọi người đều trở nên chộn rộn.
Nếu Tô Mộ đó thật sự ở bên trong, thì kỹ năng cấp A đó chẳng phải nằm trong tầm tay rồi sao?
“Các ngươi chờ ở bên ngoài trước đã, tên đó giỏi nhất là chạy trốn, địa hình bên trong chật hẹp, rất dễ để hắn chạy mất, ta đi dẫn hắn ra đây!”
Tô Mộ tỏ ý mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ, ra dấu ở xung quanh cửa quán trọ một chút.
“Không phải là ngươi định mật báo cho tên kia đấy chứ?”
“Hay là, ngươi muốn độc chiếm phần thường?”
Hành động của Tô Mộ dẫn tới sự hoài nghi của rất nhiều người.
Hắn lộ ra một nụ cười bình tĩnh, giải thích: “Nếu ta thật sự muốn giúp tên đó, thì ta sẽ không dẫn các ngươi tới đây!”
“Hơn nữa, nếu ta có thể tự đối phó với tên đó, thì cũng không cần đến các ngươi!”
Lời nói này lập tức khiến mọi người ngậm miệng lại.
Tô Mộ khẽ mỉm cười, đi vào trong quán trọ.
Thời gian là ban đêm, bà chủ hiển nhiên đã đi nghỉ ngơi.
Tô Mộ đi đến bên trong, trực tiếp biến trở lại.
“Phòng ngự của ta quá cao, không thể khiến mấy tên đó không có chút cơ hội nào.”
Nhìn mặt bảng của mình, Tô Mộ bĩu môi.
Với phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp bây giờ của mình, e rằng sát thương của mấy người bên ngoài cũng chỉ được 1 điểm máu cưỡng chế.
Cứ thế này thì đánh đến lúc nào mới hết máu?
Suy nghĩ một chút, Tô Mộ cởi toàn bộ trang bị của mình.
Thuộc tính của Phân Thân Ảo Ảnh là thuộc tính tổng thể khi phóng thích kỹ năng của mình, sau khi cởi trnag bị xuống thì thuộc tính của phân thân sẽ giảm bớt đi nhiều.
“Phân Thân Ảo Ảnh!”
Một giây sau, một phân thân giống hệt Tô Mộ xuất hiện ở trong quán trọ.
“Biến thân!”
Ngay sau đó, Tô Mộ biến thành dáng vẻ của Hiên Viên.
Hắn đeo trên lưng một cây cung rác tùy tiện mua của cửa hàng thợ rèn ở trấn Bạch Vụ, mũi tên trong ống tên cũng là loại kém chất lượng nhất.
Nhưng dưới sự gia trì của thuộc tính cao, công kích tầm xa của hắn lại không thấp.
Truyền một phần ý thức lên người phân thân, Tô Mộ điều khiển phân thân, tiến lại gần bản thân.
-1!
Chỉ có một chút sát thương tính bắt buộc.
Đồng thời cũng khiến phân thân ở trước mặt mình trở thành trạng thái tên đỏ có thể tấn công.
“Màn kịch hay có thể bắt đầu rồi!”
...
Ngoài cửa quán trọ.
Dựa theo yêu cầu của Tô Mộ, đám người Hứa Thế Kiệt mai phục ở hai bên cửa.
“Sao tên đó còn chưa ra vậy?”
“Không phải Hiên Viên đang trêu đùa chúng ta đấy chứ?”
Đợi một hồi lâu, trong quán trọ không có chút động tĩnh nào, có người không khỏi lẩm bẩm.
“Ngươi bán đứng ta?”
“Tô Mộ, cái gì gọi là ta bán đứng ngươi, phần thưởng hấp dẫn này, đổi lại là ngươi thì e rằng ngươi cũng sẽ ra tay với ta!”
“Tên bỉ ổi này!”
Đúng lúc này, có hai giọng nói vang lên trong quán trọ.
Mọi người còn chưa phản ứng kịp, một bóng dáng rơi thẳng xuống đất.
“Là tên pháp sư từng gặp trước đây!”
“Đúng vậy, chính là hắn, quả nhiên hắn chính là Tô Mộ!”
“Tốt quá, chúng ta có thể báo thù rồi!”
Vừa nhìn thấy bóng dáng kia, rất nhiều người đã nhận ra.
Toi công mất một cái mạng ở Tân Thu thôn, khiến bọn họ nhớ sâu sắc về Tô Mộ như vậy!
Đặc biệt là Hứa Thế Kiệt.
Lúc này đã nghiến rằng nghiến lợi.
“Đừng để hắn chạy thoát, giết chết hắn!”
Một tiếng hô to vang lên, Hứa Thế Kiệt ra tay đầu tiên.
Thân là một pháp sư, hắn trực tiếp sử dụng kỹ năng tức thì lợi hại nhất.
Một giây sau, kỹ năng của hắn đánh lên người Tô Mộ, con số sát thương xuất hiện ở phía trên lại khiến hắn ngây ra.
“Hai con số?”
Hắn vô thức hô lên, trên mặt chỉ còn lại vẻ “Không thể tin nổi.”
Thân là một pháp sư nhất giai, kỹ năng của hắn đã đạt đến cấp B, lại là ngươi mặc trang bị tốt.
Nhưng một đòn mạnh nhất này của hắn, lại chỉ có thể đánh một phát hai con số?
Đúng lúc Hứa Thế Kiệt còn đang sửng sốt, những người khác cũng lần lượt phát động tấn công.
Tốc độ di chuyển của “Tô Mộ” quá nhanh nên không làm gì được, rất nhiều công kích rơi vào khoảng không.
“Mẹ nó, một kỹ năng cấp C, đánh được 6 điểm máu của tên này?”
“Ảo quá đi mất? Đạn Bay Ma Pháp của ta mới đánh được 3 điểm máu?”
“Đm, phòng ngự ma pháp của tên này cao bao nhiêu vậy?”
Đương nhiên, phần lớn đều là kỹ năng hệ ma pháp.
Hết cách rồi, cho dù không có trang bị, giá trị tinh thần cơ sở của phân thân vẫn quá cao, lại cộng thêm 50% khả năng miễn dịch ma pháp, sao đám người này có thể tạo sát thương được.