Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 173: Tôi tớ trung thành của Tà Thần.

Chương 173: Tôi tớ trung thành của Tà Thần.


Đối với việc tại sao mình lại có được những thứ này, Tô Mộ không phải chưa từng đoán, nhưng chuyện này, tất nhiên là không có câu trả lời.
“Đối phó BOSS trước đi!”
Gạt qua những suy nghĩ đó, Tô Mộ chầm chậm đi về hướng sâu nhất của hang động.
Hắn vẫn luôn duy trì kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp.
Bên trong hang động thực sự quá tối, cho dù không nhìn thấy được BOSS, Góc Nhìn Ma Pháp cũng có tác dụng giúp phân biệt được mọi thứ xung quanh.
“Có ánh sáng?”
Thời điểm sắp thấy đáy hang, phía trước bỗng xuất hiện ánh sáng mờ ảo nhàn nhạt.
Trong hang động một màu đen kịt, xuất hiện thứ ánh sáng như vậy thoạt nhìn có chút âm u khó tả.
Lông mày Tô Mộ nhíu chặt, hắn chậm rãi thăm dò vị trí nơi phát ra ánh sáng.
“Đây là?”
Không cần Góc Nhìn Ma Pháp, bên dưới ánh sáng xanh nhàn nhạt, một khu vực trống trải dần xuất hiện trong tầm mắt Tô Mộ.
Đây là một hang động trải rộng măng đá.
Thứ đầu tiên hút mắt Tô Mộ chính là khu vực phát ra ánh đỏ phía sau hang động.
Thứ chất lỏng màu đỏ tản ra nhiệt độ cao hừng hực, hẳn đây chính là lối vào phó bản Động Dung Nham.
“BOSS hiện tại đang ở đâu?”
Ngay vào lúc Tô Mộ chuẩn bị đi tìm vị trí BOSS, một tràng cười đột nhiên vang lên.
“Ha! Ha! Ha!”
“Có người à?”
Đó là tiếng cười của con người, đồng thời cũng làm cho Tô Mộ cảm giác có mấy phần quen thuộc.
Hắn nhìn theo hướng phát ra tiếng cười, đột nhiên trợn to hai mắt.
Trên một khối nham thạch lớn, có một người đang ngồi.
Simon!
“Tên này không phải đã chết rồi sao?” Tô Mộ không nhịn được nói nhỏ.
Ở nơi này nhìn thấy một kẻ đã chết, hắn quả thật có vài phần lạnh gáy.
“Có được thân xác này, ta đã không phải bị chôn vùi ở nơi đây!”
Lúc này, Simon mở miệng lần nữa.
Giọng nói của hắn vẫn là âm thanh mà Tô Mộ quen thuộc, nhưng giọng điệu không đúng lắm.
“Tên này không phải Simon!”
Tô Mộ phản ứng lại rất nhanh, thi thể Simon bị một loại ma vật nào đó chiếm giữ rồi!
“Vậy nói cách khác, BOSS từ nơi này chạy đến thành Tiếu Nguyệt, giết chết Simon, sau đó chiếm giữ thân xác hắn, là để hãm hại ta?”
“BOSS ở nơi này còn có thể chạy sao?”
Tô Mộ quả thật hơi ngơ ngác.
Dựa vào những âm Ảnh Ma ngoài kia, chắc hẳn BOSS cũng là một loại âm Ảnh Ma khác.
Loại ma vật này, có kỹ năng nhập vào người, nếu vậy thì không có gì bất ngờ lắm.
Điều hắn không ngờ tới chính là, BOSS trên bản đồ này còn có thể rời đi?
“Đương nhiên, điều này đều nhờ vào Tà Thần đại nhân kia ban ân!”
Âm thanh của Simon lại vang lên
Hắn quỳ trên mặt đất, dập đầu với dáng vẻ thành kính.
“Đại nhân, ta sẽ là đầy tớ trung thành nhất của ngươi!”
Âm thanh cuồng tín vang vọng khắp hang động.
“Quả nhiên là chuyện tốt do một tay Tà Thần!”
“Nói vậy, tên kia có thể ảnh hưởng đến quy tắc sao?”
Tô Mộ nghe những lời này, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Tại thời điểm giết chết Tân Đức, hắn có vẻ đã đắc tội đến một tồn tại khó lường nào đó!
“Tà Thần kia muốn ta trở thành kẻ thù chung, nhờ đó tiêu hao hết mười lần cơ hội phục sinh của ta?”
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ, Tô Mộ đã hiểu rõ ý định của kẻ địch trong việc hãm hại mình.
Chính là muốn đuổi hắn khỏi thế giới Thần Đồ đây mà!
“Nếu đã như vậy, ta cũng sẽ không khách khí với ngươi!”
Gương mặt Tô Mộ lạnh lẽo, hắn nhìn chăm chăm Simon đang quỳ dưới đất.
Tên đầy tớ trung thành của Tà Thần.
Ngày hôm nay chắc chắn phải chết.
Ánh mắt nhìn chằm chằm ‘Simon’, Tô Mộ bắt đầu lập kế hoạch về cuộc chiến đấu này trong đầu.
Dù sao cũng là BOSS ở chỗ này, đằng sau còn có tên Tà Thần kia chống lưng, mình nhất định phải dùng toàn bộ sức lực để ứng phó!
“Không cần giải thích nhiều thi triển các chiêu liên tiếp thôi!”
Hít sâu một hơi, Tô Mộ quả quyết mở Lá Chắn Ma Pháp ra.
“Năng Lượng Thức Tỉnh!”
Sử dụng ngay kỹ năng hồi mana, nhìn thấy lượng mana đang tăng lên từng chút một, ánh mắt Tô Mộ nhìn sang hướng ‘Simon’.
“Thánh Quang Đả Kích!”
Giơ tay lên là sử dụng kỹ năng tạo sát thương mạnh nhất.
Trong hang động tối tăm, một tia Thánh Quang xuất hiện từ trong không trung, đánh vô cùng chính xác vào ‘Simon’.
-23643!
Một con số sát thương cực cao hiện ra.
Tên ‘Simon’ đang quỳ dưới đất rất hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng lại bèn vội vàng bò dậy từ mặt đất, không ngừng nhìn khắp nơi xung quanh.
Đột nhiên, hắn cảm giác được đầu có cảm giác choáng váng, cả người ngơ ngác như con nai vàng vậy.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-17752!
“Xung Kích!”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-17752!
-5325!
“Kidney shot!”
...
Tô Mộ không hề giải thích nhiều mà liên tục xuất chiêu, tập trung thi triển kỹ năng về hướng ‘Simon’.
Trong hang động, Lôi Quang không ngừng chớp nháy, dưới sự gia tăng công kích ma pháp mạnh mẽ của Tô Mộ, lượng máu của ‘Simon’ điên cuồng giảm xuống.
“Liên tục kích hoạt được ba lần Ma Pháp Bùng Nổ, đã quá đi!”
Lại thêm một phát Lôi Quang được thi triển, nhìn thấy sự xuất hiện liên tiếp của hai con số sát thương, Tô Mộ không nhịn được mà cười nhếch miệng.
Sau khi bản thân thi triển một chuỗi các kỹ năng, điểm sát thương tạo ra đã đạt đến một trăm ba mươi nghìn điểm!
Quả nhiên đánh lén mới là nhất nha!
“Là ngươi à?”
Tại đó, ‘Simon’ từ trong trạng thái choáng váng tỉnh lại, khi nhìn thấy Tô Mộ ở sau lưng, chợt há to miệng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của hắn, Tô Mộ lẽ ra đã bị nhốt lại ở trấn Bạch Vụ rồi, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở nơi này được?
“Xin chào, trưởng trấn đại nhân!”
Tô Mộ mỉm cười chào hỏi, nhìn vào không hề có chút ‘thân thiện’ gì cả.
Ngay khoảnh khắc vừa dứt lời, lại thêm một tia Lôi Quang giáng xuống.
“Cái tên nhà ngươi!”
‘Simon’ cũng đã cảm nhận được uy lực của Lôi Quang, cặp mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tô Mộ.
Đối mặt với sự tấn công oanh tạc ban nãy của Tô Mộ, lượng máu của hắn đã mất đi hơn phân nửa, nhưng mọi chuyện thật sự xảy ra quá nhanh, đến nỗi bây giờ hắn mới có thể ứng phó lại.
“Hở?”
Chính ngay lúc này, Tô Mộ kinh ngạc phát hiện ra, khi tia sét kia đánh vào người Simon không hề tạo ra sát thương.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất