Chương 186: Thuần phục thú cưng.
Kỹ năng này chẳng khác gì làm cho người ta có thêm một cơ hội được miễn dịch tử vong!
Mặc dù kỹ năng này có hạn chế rất lớn, nhưng điều đó khó làm giảm sự mạnh mẽ của nó như cũ.
“Học, tăng lên cấp max!”
Tô Mộ quyết đoán học đủ cả hai kỹ năng này.
‘Ánh Sáng Tinh Thần (cấp S): Hiệu quả trị liệu: lượng trị liệu tạo ra được bằng giá trị tinh thần x500%!’
‘Thánh Quang Chúc Phúc (cấp S): Tiêu hao 2000 điểm lượng, tạo ra một chúc phúc đối với mục tiêu, khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết sẽ đạt được hiệu quả vô địch trong 1 giây, thời gian chúc phúc kéo dài trong 10 giây, thời gian cooldown 20 phút (sau khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết hiệu quả chúc phúc biến mất, trong một giờ trong cùng một người chỉ có thể được hiệu quả chúc phúc một lần)’
Trước mắt với giá trị tinh thần cao của chính mình thì hồi một phát đầy lượng máu, hoàn toàn có thể hình dung nó kinh khủng cỡ nào.
Chỉ cần đối thủ không giết được chính mình trong một đòn, lượng máu có thể hồi đầy trong nháy mắt.
Mà một khi dùng tới kỹ năng Thánh Quang Chúc Phúc này tuyệt đối có thể tạo được hiệu quả lật ngược.
“Nhưng với thực lực của ta có lẽ rất khó để phải dùng đến kỹ năng này!”
Tô Mộ cười khà khà, chạy về hướng hiệp hội cung tiễn thủ.
Thời gian đã không còn sớm, sau khi lên cấp và học tập hai kỹ năng mới, mình sẽ phải logout rồi.
Đi tới đại sảnh hiệp hội cung tiễn thủ.
Đạo sư cung tiễn thủ kinh nghiệm đưa một ít chỉ dẫn cho Tô Mộ.
Sau đó, hai kỹ năng mới của cung tiễn thủ cũng xuất hiện trước mắt của hắn.
‘Thợ Săn Chuyên Chú (cấp C): Mỗi lần ngươi công kích có 5% xác suất tạo thành tổn thương kèm theo x100% nhanh nhẹn (không bị giảm miễn bởi phòng ngự vật lý)’
‘Thuần Phục Thú Cưng (nghề nghiệp): Ngươi có thể thuần phục một con dã thú làm sủng vật của ngươi, sau khi sử dụng có thể triệu hồi / xoá bỏ triệu hồi, sau khi thú cưng tử vong thì sẽ không thể triệu hồi!’
Sau khi thấy hai kỹ năng này, sắc mặt Tô Mộ mừng rỡ.
Phân thân có thể tạo ra kỹ năng bị động thứ nhất, đúng lúc có thể tăng lên lượng lớn sát thương đầu ra của phân thân.
Mà kỹ năng thứ hai cũng rất trực tiếp.
Không cần thăng cấp, chỉ ghi chú là kỹ năng nghề nghiệp.
Điều này nói rõ chỉ có cung tiễn thủ mới có thể thuần dưỡng thú cưng.
Tô Mộ nhớ lại lúc trước đụng phải NPC cung tiễn thủ kia ở bình nguyên Phong Sa, chính hắn mang theo một con thú cưng chim ưng săn mồi để điều tra.
“Ta phải triệu hồi một con thú cưng mạnh mẽ, ví dụ như thuần phục một con rồng vân vân!”
“Thú cưng này có thể làm ngựa để cưỡi không nhỉ?”
Kỹ năng này khiến cho suy nghĩ của Tô Mộ bắt đầu khởi động.
Thử hỏi ai không muốn làm một kỵ sĩ rồng đây?
“Về sau rồi hãy nói đến những thứ này, hôm nay có hơi mệt mỏi rồi, logout!”
...
“Hứa thiếu gia, mọi người sắp xếp xong xuôi rồi, bao giờ hành động?”
Hứa Thế Kiệt ngồi ở trên ghế salon, đang gọi video cho một người.
Sau khi nghe được lời nói của người nọ, hắn dùng tay phải sờ cằm, cau mày suy nghĩ sâu xa.
Người ở đầu kia video cũng không thúc giục, kiên nhẫn chờ đợi.
Sau hơn mười phút đồng hồ, hình như Hứa Thế Kiệt có phương pháp.
“Trưa mai hành động đi, nhớ lấy, thu xếp để những người đó dù sao không thể đánh rắn động cỏ, nếu cài đặt thất bại thì không nên miễn cưỡng.”
“Nhất định không thể để cho người khác nhìn ra manh mối!”
Hắn vô cùng cẩn thận, liên tục nhấn mạnh câu nói.
“Yên tâm đi, ta biết nên làm như thế nào!” Người ở đầu kia đưa ra lời bảo đảm.
Hứa Thế Kiệt nghe vậy, hài lòng gật đầu, tiếp tục cất giọng nói: “Ta giao những thành thị loại hai, ba kia cho ngươi phụ trách. Ngươi coi chừng chặt một chút, chỉ cần tìm được tên Tô Mộ này cho ta, ta có được những thứ ta muốn thì ngươi cũng sẽ không thiếu!”
“Cảm ơn Hứa thiếu gia!” Người ở đầu kia video lộ ra nụ cười phấn khởi.
Cho dù là đối với hắn hay là đối với Hứa Thế Kiệt.
Tìm được Tô Mộ, đạt được bí mật luyện cấp của Tô Pháp Thần.
Tràn đầy lực hấp dẫn cực lớn!
Tô Mộ đi bộ một mình trên đường phố rét lạnh.
Hắn đi rất chậm.
Với thuộc tính hiện tại của hắn, chỉ cần để lộ một chút sẽ lập tức trở thành siêu nhân trong mắt người bình thường
Chỉ sợ cho dù dùng lượng lớn vũ khí khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không thể làm gì được hắn.
Không chỉ hắn mà bao gồm cả những người khác trên thế giới này cũng đã thay đổi một cách im lặng, chẳng qua là chậm hơn mà thôi.
“Người anh em, đến đây ăn một ít xiên nướng đi?”
Đến đây, đến đây, một giọng gọi hắn.
Quay đầu nhìn lại, đó là một quán đồ nướng vắng vẻ .
Trên quầy hàng chỉ có vài người khách.
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên mập mạp, trên khuôn mặt treo một nụ cười.
“Vậy thì ăn ít đồ nướng đi!”
Tô Mộ nghĩ ngợi một lúc rồi đi đến đó.
Cũng lâu rồi hắn chưa ăn đồ nướng.
“Anh bạn à, đầu tiên phải nói trước, xiên nướng bây giờ tăng giá rồi nhé!” Ông chủ thấy Tô Mộ ngồi xuống, cười híp mắt cầm một tờ thực đơn đến.
Tô Mộ hơi gật đầu nhìn thực đơn.
“Sao đắt thế?”
Không nhìn thì không biết vừa nhìn đã giật mình.
Loại thịt này lúc bình thường, cơ bản đều là vài trăm tệ một xiên, rau củ ăn kèm cũng chỉ vào chục.
Mà mấy xiên nướng lần này ít nhất cũng phải hơn một nghìn.
Ở một thành phố loại ba bình thường như chỗ này, cái giá này thật sự quá đắt!
“Không còn cách nào khác, giá này cũng là giá thị trường hiện tại, mọi người đều ở trong trò chơi hết rồi!” Ông chủ nhìn vẻ mặt của Tô Mộ, nói thêm.
“Vậy thì cho ta mấy xiên thịt nướng, lấy bừa thêm một ít rau dưa đi!”
Một bữa thịt nướng đối với Tô Mộ eo quấn bạc triệu thì hắn đủ khả năng.
Dù sao thì lúc hắn ăn một bữa cơm ở trong game Thần Đồ cũng phải mất không ít đồng vàng.
“Đầu năm nay, kinh tế khó khăn, tất cả mọi người đều ở trong trò chơi rồi, nghe nói ăn uống ở trong trò chơi kia rồi thì ngoài đời thực cũng ko cần ăn nữa, không biết là có thật không!”