Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 202: Tường Lửa đáng sợ.

Chương 202: Tường Lửa đáng sợ.


“Tử vong cũng sẽ không lãng phí số lần hồi sinh, cùng lắm thì mấy người cấp thấp như các ngươi đợi vài giờ nữa rồi vào đánh quái, lên cấp, sau đó các ngươi có cày nổi không?” Người chơi cấp cao không có chút cảm giác tội lỗi nào.
Điều này cũng khiến những người chơi có trình độ cao còn lại phản ứng.
Đối với cấp độ của họ, lợi ích của việc đánh quái cũng rất thấp.
Nếu muốn thăng tiến, tốt hơn là nên trực tiếp loại những người chơi khác!
Về số lượng quái vật?
Bọn họ sẽ nhường những con quái kia cho Tô Pháp Thần xử lý, so với bọn họ thì hắn động thủ nhanh hơn rất nhiều.
Người chơi trong khu vực này nhanh chóng quét sạch!
Bên trong khu vực hoạt động, Tô Mộ đang sử dụng Chớp Nhoáng ở nhiều nơi, tự nhiên cũng phát hiện ra những người chơi khác đang tấn công lẫn nhau.
“Sao đám người này lại không cày quái, mà lại đánh nhau?”
Hắn cau mày, có hơi khó hiểu.
Mình tăng hiệu suất đánh quái bên trong khu vực, theo lý thuyết thì đám người này phải bận bịu đánh quái mới đúng chứ.
“Đây là sao?”
“Đánh chết người chơi cũng có điểm à?”
Sau khi nhìn về phía bảng xếp hạng, Tô Mộ cũng kịp phản ứng lại.
Số lượng quái không tăng, nhưng điểm của những người chơi đó lại tăng lên không ngừng.
Điều này có nghĩa là điểm của người chơi cao hơn!
Hơn nữa, một khi người chơi bị đánh chết thì số điểm của người đó sẽ được chuyển cho kẻ giết người.
“Xem ra quy tắc ẩn của hoạt động lần này là cho người chơi đối kháng với nhau!”
Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Tô Mộ nheo mắt lại.
Không giống như những con quái vật kia, người chơi dưới Góc Nhìn Ma Pháp hiện lên trạng thái màu xám.
Nhìn một phát là có thể phân biệt được.
Nếu hắn muốn ra tay với bọn họ thì cũng rất đơn giản, chỉ cần thả Băng Sương Phong Bạo vào khu vực đông người chơi nhất là được.
“Trước tiên cứ mặc kệ bọn họ đã!”
Sau khi nghĩ lại, Tô Mộ không vội vàng ra tay.
Với số điểm hiện tại của hắn, việc tiến lên cấp tiếp theo hoàn toàn không khó.
Khi không rõ số điểm có thể được kế thừa lên cấp độ tiếp theo không, hắn sẽ tạm thời không ra tay với những người chơi khác.
Một khi số điểm không được kế thừa, việc kiếm thêm điểm trong cửa ải này hoàn toàn vô nghĩa.
“Chớp Nhoáng!”
“Tường Lửa!”
Đương nhiên, mặc dù Tô Mộ không có ý đi đánh giết người chơi, nhưng hắn cũng sẽ không khách khí với những người đó.
Hắn không ngừng tung ra tường lửa ở những khu vực khác nhau, chỉ cần chỗ nào có quái hắn sẽ bỏ lại một cái tường lửa rồi rời đi, cũng không để ý xem điều đó có làm tổn thương đến những người khác hay không.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi bên trong khu vực hoạt động đều được bao phủ bởi những bức tường lửa.
Khi những người chơi khác nhìn thấy điều này, họ đều rất ngạc nhiên.
“Cái quái gì vậy, Tô Pháp Thần này quả nhiên đáng sợ? Nhiều tường lửa như vậy sao? Hắn đã đủ mana chưa? Kỹ năng của hắn không có CD sao?”
“Quả nhiên là Pháp Thần danh xứng với thực, rốt cuộc ta cũng biết tại sao cấp độ của Tô Pháp Thần lại tăng nhanh như vậy rồi.”
“Ta bó tay rồi, vất vả lắm mới tăng Hoả Vũ lên tới cấp B, nhưng xách giày cho tường lửa cũng không xứng, ta thật sự là một pháp sư sao?”
“Những con quái vật cấp 5 đó đã bị tan chảy trong tích tắc, làm sao có thể đoạt được quái vật cơ chứ?”
Vô số âm thanh chế nhạo vang lên.
Cách chơi này của Tô Mộ khiến người khác chẳng thể làm gì, điều này cũng khiến họ chú ý đến người chơi khác hơn.
Sự tồn tại của tường lửa đã chia mỗi khu vực thành một “sàn quyết đấu”!
“Chết tiệt, ta là nhất giai với trang bị đầy đủ nhưng vẫn sẽ bị tường lửa thiêu chết trong vòng mấy giây, rốt cuộc đây là loại sát thương gì chứ?”
“Tiểu tử, phía trước có tường lửa, ta xem ngươi chạy đằng nào!”
“Lão tử liều mạng với ngươi!”
“Ha ha, ta là cấp 3 nhất giai, ngươi mới cấp mấy mà đòi đánh với ta?”
“Cái gì? Ngươi là nhất giai sao? Lão tử thà liều mạng với ngươi cũng không muốn chạm cái tường lửa kia!”
Bên trong ‘khu quyết đấu’ này có đủ loại quyết đấu ép buộc đang không ngừng diễn ra.
Mọi người đều hiểu một điều là họ không thể thoát ra khỏi bức tường lửa kia!
Nhưng bất cứ ai muốn lao qua tường lửa rồi chạy trốn thì sau khi đi vào chưa được mấy bước sẽ trực tiếp game over.
Ngay cả Tô Mộ cũng không ngờ rằng hành động của mình sẽ kích thích “tâm huyết” của hầu hết người chơi.
. . .
Ở một góc của khu vực hoạt động.
Có thích khách cầm dao găm trong tay rồi cắm vào tên người chơi trước mặt, sau đó người này trực tiếp biến thành một luồng sáng trắng.
“Giải quyết rồi!”
Hắn lộ ra một nụ cười rồi quay đầu nhìn về phía đám người đứng cách đó không xa.
Có một pháp sư, hai thích khách và mục sư.
Hiển nhiên đây là một tiểu đội năm người.
Mắt họ nhìn vào bức tường lửa phía sau hàng chục mét.
“Lê Yên, theo dõi lượng máu của ta!”
Trong số bốn người, một người đàn ông ăn mặc như một thích khách nhẹ giọng mở miệng.
Người phụ nữ ăn mặc như một mục sư bên cạnh hắn gật đầu.
Ngay sau đó, người đàn ông đi về phía tường lửa.
Một giây tiếp theo, đỉnh đầu hắn hiện ra một con số tổn thương bốn chữ số.
Cùng lúc đó, một ánh sáng thánh từ trên trời rơi xuống rồi đáp vào người hắn.
Lượng trị liệu bốn chữ số cũng xuất hiện trên đầu.
“Sát thương cao như vậy sao?”
Người đàn ông lập tức lùi lại, biểu cảm trên mặt lộ ra sự sợ hãi.
“U Tiêu, ta đã tính toán xong rồi, bức tường lửa này kéo dài ba mươi giây, hơn nữa phạm vi bao trùm cũng rất lớn, chắc chắn là kỹ năng cấp S.” Mục sư Lê Yên lên tiếng.
“Điều này sao có thể?”
“Đúng vậy, cho dù Tô Mộ kia lên tới tam giai thì khoảng cách chênh lệch sao có thể lớn như vậy chứ?”
Mấy người khác nghe vậy thì không nhịn được kêu lên.
Dựa theo tính toán sát thương thì sát thương của bức tường lửa này đã lên tới hơn 3 vạn.
Đây là con số khoa trương cỡ nào?
“Xem ra chúng ta đánh giá thấp hắn rồi!”
Ánh mắt U Tiêu trầm xuống, giọng điệu cũng vô cùng lạnh lùng.
“Ta nghĩ thực lực của tên này lợi hại hơn chúng ta nghĩ nhiều!” Giọng nói của Lê Yên lại vang lên một lần nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất