Chương 215: Sao có thể?
Trong mắt bọn họ, số tích phân của Hiên Viên chính là một con số thiên văn.
Trong chốc lát, trên kênh chat, cái tên “Hiên Viên” nổi bật vô song, dường như mọi người đều đã quên còn một Tô Pháp Thần.
…
Khu vực hoạt động.
Tô Mộ cất trường cung trên tay đi, biến về thân phận của mình.
Hắn cầm lấy quyền trượng Pháp Thần, phóng xuất ra một luồng năng lượng cực kỳ khổng lồ.
“Vạn Mộc Tùng Sinh!”
Mấy giây sau, khu vực này mọc đầy cành lá rậm rạp.
Những dây leo đó bắt đầu ngẫu nhiên tạo thành sát thương với quái vật xung quanh.
Phàm là quái vật trong khu vực này, dù là quái tinh anh hay là BOSS đều lập tức bị hạ gục, không có ngoại lệ.
‘Ngươi nhận được 10 điểm tích phân!’
‘Ngươi nhận được 50 điểm tích phân!’
‘Ngươi nhận được 1000 điểm tích phân!’
…
Nhìn số lượng tích phân đang nhanh chóng hướng lên trên của mình, Tô Mộ cũng không dừng bước.
Hắn dùng kỹ năng Chớp Nhoáng một cự ly siêu xa đi tới trong khu vực khác.
“Vạn Mộc Tùng Sinh!”
Lại thả một AOE phạm vị siêu lớn ra ngoài, Tô Mộ đứng tại chỗ kiên nhẫn chờ đợi.
Tuy kỹ năng này là tấn công ngẫu nhiên, nhưng tần suất thật sự không thấp, hơn 80% quái vật đều bị giải quyết.
Giờ phút này, vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng tích phân cũng đổi chủ.
Tô Mộ chỉ dựa vào hai kỹ năng đã làm số tích phân của mình lên tới năm mươi nghìn điểm!
“Cứ như vậy đi!”
Sau khi nhìn thấy giá trị này, Tô Mộ hài lòng mỉm cười.
Cho dù bây giờ hắn thu tay lại thì thứ hạng thứ hai cũng sẽ không có ai có thể vượt qua.
“Quay về!”
Tô Mộ rời khỏi khu vực hoạt động.
“Đi vào trò chơi!”
Đi vào thế giới trò chơi Thần Đồ, hắn tới nhà kho của cửa hàng trước, bỏ một số thứ cần thiết vào trong ô túi đồ, những thứ khác trên cơ bản đều đặt ở trên quầy hàng.
“Nên xuất phát rồi!”
Thời gian còn rất đầy đủ, Tô Mộ định đến Vương Đô trước kia hoạt động vòng thứ ba kết thúc.
Không đi bằng chân như lần trước, trên tháp canh tường thành phía Nam thành Tiếu Nguyệt, có một chiếc phi thuyền ma pháp đang đỗ.
Nhìn từ vẻ ngoài giống như một con thuyền, xung quanh thân thuyền được khảm đá ma pháp màu trắng, chỗ lùi còn có một vài cánh quạt xoay tròn.
“Xin chào, nhà thám hiểm, phi thuyền tới Vương Đô sẽ xuất phát sau mười phút nữa, toàn bộ hành trình tổng cộng là ba tiếng, vé tàu là 100 đồng vàng.”
Bên dưới phi thuyền có một điểm bán vé.
Tô Mộ dùng 100 đồng vàng cầm vé bước lên tháp canh.
Phi thuyền ma pháp rất rộng, bên trên có không ít NPC, trong đó không thiếu NPC mang theo hàng hoá.
“Chào mọi người!”
Tô Mộ nhìn những NPC đó rồi nhiệt tình chào hỏi.
Dù sao cũng tiện đường, tạo quan hệ với NPC không chừng còn có thể nhận được nhiệm vụ gì đó.
“Xin chào, nhà thám hiểm!”
Có một vài NPC cũng đáp lại lời chào của Tô Mộ, nhưng cũng không xuất hiện bất cứ nhiệm vụ gì.
Cũng có không ít NPC lạnh nhạt nhìn hắn.
“Không có nhiệm vụ thì thôi!”
Tô Mộ bĩu môi, cầm vé của mình đi vào bên trong phi thuyền.
Ba tiếng nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn.
Hắn tìm được vị trí của mình, sau khi ngồi xuống thì trực tiếp nằm lên bên trên.
Một cảm giác đang bay lập tức đánh úp lại.
Tô Mộ nhìn xuống mặt đất phía dưới qua cánh cửa sổ bên cạnh.
“Độ cao thấp hơn máy bay nhiều!”
Tính toán qua một chút, khoảng cách giữa tàu bay và mặt đất chỉ khoảng ba, bốn trăm mét.
Độ cao này cũng làm Tô Mộ yên tâm nghỉ ngơi.
…
Khi Tô Mộ đang trên đường đi tới Vương Đô, trong thế giới hoạt động hoàn toàn bùng nổ.
“Ta không bị hoa mắt đấy chứ? Sao Tô Pháp Thần đột nhiên xếp thứ nhất rồi?”
“Vài phút trước ta vừa xem bảng xếp hạng, một trăm người đứng đầu căn bản không có tên của Tô Pháp Thần!”
“Mẹ nó, vài phút đã kiếm được hơn năm mươi nghìn tích phân? Quá đáng, mẹ nó quá kinh khủng!”
“Được rồi, mọi người đừng cãi nhau nữa, có Tô Pháp Thần và Hiên Viên ở đây, hai người đứng đầu trong hoạt động lần này không thay đổi nữa rồi!”
“Những người nói Tô Pháp Thần không đuổi kịp Hiên Viên đâu? Vả mặt rồi chứ gì?”
“Thật ra cũng không có gì phải tranh giành, quan hệ của Tô Pháp Thần và Hiên Viên hẳn là không tệ, chúng ta phải làm fan lý trí chứ!”
Tất cả mọi người đều đã biết, độ khủng bố của Tô Pháp Thần đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ từ lâu.
Dù là Hiên Viên xếp thứ hai cũng tồn tại chênh lệch khó có thể đền bù với Tô Pháp Thần.
Ai mới là người đứng đầu Thần Đồ căn bản chính là một chuyện không cần phải tranh luận!
..
Land Nader đang ngâm nga hỏa cầu.
Sau khi một con quái ngã xuống, hắn mở bảng xếp hạng tích phân ra theo thói quen.
“Lên tới người thứ sáu mươi chín, nếu không phải những người chơi Hoa quốc này được nhân đôi kinh nghiệm thì ta tuyệt đối có thể lọt vào top mười!”
Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm, trong ánh mắt mang theo sự không phục.
Tiếp tục nhìn lên bên trên nhưng vẫn không thấy cái tên quen thuộc kia đâu, khoé miệng hắn không tự giác mà cong lên.
Nhưng nụ cười của hắn lập tức vụt tắt.
“Sao có thể?”
“Tuyệt đối không thể nào!”
Tiếng gầm gừ khó tin vang lên.
…
Thành Tiếu Nguyệt.
Trên sân thượng phủ thành chủ.
Nguyệt Bạch nhìn chiếc tàu bay đang bay về phía Vương Đô, ánh mắt mang theo sự thâm thuý.
Tô Mộ rời khỏi đây có thể nói là một chuyện tốt với hắn, cũng có thể nói là không phải chuyện tốt.
Thân là chủ của một thành, địa vị của hắn trong thành Tiếu Nguyệt không cần nói cũng biết.
Cho dù Tô Mộ nói “bí mật” của hắn ra ngoài, dưới tiền đề không có chứng cứ thì sẽ không ai có thể tiến hành thẩm phán hắn.
Nhưng tình cảnh của hắn sẽ tương đối phiền phức mà thôi.
“Đây là sự cảnh cáo ta dành cho ngươi!”
Hắn nở nụ cười, nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Hưởng thụ đi!”
Dưới tầm mắt của thành chủ, phi thuyền cũng càng ngày càng xa.
Trong khoang tàu, Tô Mộ đang nghỉ ngơi.
Nghỉ ngươi trong thế giới Thần Đồ là có thể phản hồi về thế giới hiện thực.
Chỉ là khoang thuyền khá là nhỏ hẹp, ngủ cũng không thoải mái lắm.
Giấc ngủ của Tô Mộ không sâu, một khi có bất cứ tiếng động gió thổi cỏ lay gì, hắn đều sẽ lập tức tỉnh lại.