Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 237: Phương pháp ấp trứng rồng.

Chương 237: Phương pháp ấp trứng rồng.


“Xin chào, ta muốn mua cửa hàng!” Tô Mộ cản một NPC lại rồi hỏi.
“Nhà thám hiểm?” NPC đánh giá Tô Mộ vài lần, hiển nhiên là nhận ra thân phận của hắn, đồng thời mở miệng nói: “Cửa hàng rẻ nhất trong thành Diệu Nhật hiện tại cần một triệu đồng vàng.”
“Hơn nữa nếu muốn mua cửa hàng thì cần phải có chứng minh công dân của thành Diệu Nhật!”
“Ặc!” Tô Mộ nghe NPC nói vậy lập tức ngẩn người.
Không nói tới chứng minh công dân kia, một triệu đồng vàng một cái cửa hàng, cái giá này quá đắt.
Cho dù bán tất cả trang bị trong thành Tiếu Nguyệt thì mình cũng chưa kiếm được một nửa số đồng vàng đó!
“Tạm biệt!”
Tô Mộ xoay người lập tức rời khỏi.
Không hổ là Vương đô, tất đất tấc vàng.
“Không biết muốn mua nhà ở đây thì cần bao nhiêu tiền!”
Tô Mộ lại nhìn về phía khu dân cư trên bản hướng dẫn.
Nếu mình mua một chỗ ở ở đây thì cũng có nghĩa là có một điểm dừng chân trong thế giới game, cũng không cần quay về hiện thực nữa.
“Dựa vào số đồng vàng mình có trong tay, sau này lại mua vậy!”
Nhưng trong túi không có nhiều đồng vàng, Tô Mộ tạm thời từ bỏ ý tưởng này.
Muốn sinh tồn trong thế giới trò tiêu cũng cần tiêu không ít tiền!
Tô Mộ tiếp tục đi dạo trong khu thương mại.
Nơi này giống như một siêu thị lớn vậy, các loại đồ vật rực rỡ muôn màu.
Đi dạo một lúc lâu, một cửa hàng đã thu hút sự chú ý của hắn.
Đó là một cửa hàng sủng vật!
Nhìn quả trứng rồng trong ô túi đồ, suy nghĩ của Tô Mộ bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Hắn nhanh chóng bước vào cửa hàng sủng vật.
“Xin chào nhà thám hiểm, ngươi muốn mua sủng vật gì không?” Nhân viên cửa hàng là một em gái đáng yêu, nhiệt tình chào hỏi.
“Ta muốn hỏi trứng sủng vật phải ấp như thế nào?”
Tô Mộ trực tiếp lấy quả trứng rồng kia ra.
“Đây là?” Em gái nhân viên nhìn thấy quả trứng này ngạc nhiên há miệng: “Đây là một quả trứng rồng sao?”
“Đúng vậy!” Tô Mộ gật đầu.
Sau khi được hắn xác nhận, ánh mắt cô gái kia loé lên ngôi sao, không ngừng đánh giá quả trứng rồng này.
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy trứng rồng, thật sự quá thần kỳ!” Nàng không ngừng khen ngợi quả trứng rồng này, thậm chí còn muốn vươn tay sờ.
“Có thể nói cho ta biết cách ấp nó không?” Tô Mộ nhấn mạnh.
Lúc này, cô gái nhân viên cửa hàng mới nhận ra mình thất lễ, ngượng ngùng cúi đầu: “Ta không biết ấp thế nào, nhưng có lẽ ông chủ của chúng ta biết!”
Tô Mộ nhìn toàn bộ cửa hàng, nơi này ngoài các loại sinh vật kỳ lạ cũng chỉ có một mình cô gái này.
“Có thể gọi ông chủ của các ngươi tới không?”
“Bây giờ trong cửa hàng chỉ có một mình ta, ta không đi được!” Cô gái nhân viên cửa hàng vẫy tay, nàng suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói: “Ông chủ cửa hàng ở khu dân cư số 993, hắn rất thích thu thập trứng sủng vật hiếm. Nếu biết trong tay ngươi có một quả trứng rồng, nhất định hắn sẽ đồng ý gặp ngươi!”
“Cảm ơn!”
Có được địa chỉ, Tô Mộ nói cảm ơn với cô gái rồi xoay người ra khỏi cửa hàng.
Đại sư Shia còn đang chế tác thuốc mình yêu cầu, nhân khoảng thời gian này, mình tìm phương pháp ấp quả trứng rồng này trước.
“Thật ra cũng không cần phải gấp gáp đối phó với Nguyệt Bạch, lên tới tứ giai lại đi cũng không muộn!”
“Dù sao chỉ e thực lực của tên đó còn lợi hại hơn tưởng tượng của ta!”
Trên đường đi tới khu dân cư, Tô Mộ tự hỏi kế hoạch tiếp theo.
Chỉ dựa vào thuốc do Shia chế thì mình cũng không chắc chắn một trăm phần trăm.
Dù sao NPC như Nguyệt Bạch không giống Ma vật bình thường.
Là kẻ địch, mình phải làm chuẩn bị vẹn toàn mới được!
Nghĩ vậy, Tô Mộ cũng đi tới trận truyền tống thông với khu dân cư.
“Tìm ông chủ kia trước đã!”
Dựa vào đánh số trong khu dân cư, Tô Mộ bắt đầu tìm kiếm con số 993.
“Rộng thật!”
Khu dân cư rộng lớn làm Tô Mộ cảm thấy hơi tuyệt vọng.
Nhưng vì ấp ra quả trứng rồng đó, hắn chỉ có thể căng da đầu tiếp tục tìm kiếm.
Trời xanh không phụ lòng người.
Sau khi đi tìm mấy tiếng, cuối cùng hắn cũng tìm được số 993.
Đây là một trang viên vô cùng lớn!
Người có thể ở trong đây tuyệt đối là không giàu thì cũng có quyền.
Mà người như vậy chắc chắn sẽ biết cách ấp trứng rồng!
“Cho hỏi, có ai ở nhà không?”
Tô Mộ hô lớn vào bên trong.
Chỉ một lát sau, cánh cửa ngoài trang viên mở ra.
Một ông lão mặc quần áo quản gia, nhìn qua cực kỳ có khí chất xuất hiện trước mặt Tô Mộ.
“Đây là nơi ở tư nhân, xin hỏi có chuyện gì không?” Ông lão nhã nhặn lịch sự hỏi.
Dáng vẻ này cũng làm Tô Mộ không nhịn được tán thưởng trong lòng.
Không hổ là gia đình giàu có!
“Ta nghe nói chủ nhân nơi này thích thu thập sủng vật hiếm lạ, ta có một quả trứng sủng vật muốn nhờ hắn phân biệt giúp ta!” Tô Mộ đổi sang một lý do khác, đồng thời lấy ra quả trứng rồng đó.
“Trời à, thứ này là trứng rồng sao?” Quản gia nhìn thấy quả trứng rồng, sau khi đánh giá một lượt, không nhịn được mà ngạc nhiên hô lên.
Hiển nhiên là hắn cũng có hiểu biết về trứng sủng vật.
“Khách quý, mời vào!” Hắn vội vàng mời Tô Mộ đi vào, đôi mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía quả trứng rồng đó.
Thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng Tô Mộ cũng hiểu rõ.
Quả trứng rồng này tuyệt đối là bảo bối quý giá!
Xuyên qua một con đường dài nối với vườn hoa, quản gia dẫn Tô Mộ đi tới trước một tòa kiến trúc cùng loại với lâu đài.
Quản gia dẫn Tô Mộ vào trong cánh cửa, bên trong là một sảnh lớn vô cùng rộng mở.
Nội thất làm bằng gỗ tinh điêu tế trác, đại sảnh còn tỏa ra một mùi hương thoang thoảng.
“Lão gia, có người mang một quả trứng rồng đến!” Quản gia hô to về phía trên tầng.
“Thùng! Thùng! Thùng!”
Tiếng bước chân dồn dập vang lên.
“Thật sự là một quả trứng rồng à?”
Cùng với một giọng nói già nua, Tô Mộ cũng gặp được chủ nhân của nơi này.
Hắn mặc một bộ áo ngủ màu xanh nhạt, chòm râu xám trắng trên cằm được cắt tỉa vô cùng chỉnh tề.
Dựa vào tuổi tác, người này ít nhất đã năm mươi, sáu mươi tuổi, nhưng hắn lại để một mái tóc dài màu xám trắng.
Vừa bước xuống từ trên cầu thang, tầm mắt của hắn trước sau đặt trên quả trứng rồng trong tay Tô Mộ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất