Chương 239: Ngoài tường.
Chính là vị quản gia kia!
Đừng nhìn đối phương lớn tuổi, nhưng dưới Góc Nhìn Ma Pháp, năng lượng sinh mệnh của người này cực kỳ mạnh mẽ.
Chắc đây cũng là nguyên nhân một trang viên to như vậy mà không có một người bảo vệ nào.
“Chờ đến khi màn đêm buông xuống, dựa vào kỹ năng Ảnh Độn, hẳn là ta có thể lẻn vào nơi này mà không gây ra bất cứ tiếng động gì.”
“Chỉ cần có thể lẻn vào tầng hầm ngầm kia là ta có thể lợi dụng dụng cụ bên trong ấp trứng rồng rồi!”
Lý do Tô Mộ rời đi chính là vì nghĩ ra “kế hay” này.
Muốn thực hiện kế hoạch này, phiền phức duy nhất chỉ có vị quản gia đó.
“Lên cấp trước đã, chờ lên tứ giai, thuộc tính lại được tăng lên một cấp bậc. Cho dù người này phát hiện ta lẻn vào thì ta cũng có thể dùng Vùng Từ Trường Trọng Lực khống chế bọn họ đến khi trứng rồng nở ra mới thôi!”
Vì để ổn thỏa nhất, Tô Mộ tạm thời đặt kế hoạch ấp trứng sang một bên.
Tăng cấp mới là mực tiêu hàng đầu lúc này.
“Đi trung tâm nhiệm vụ trong thành xem thử xem!”
Tô Mộ quay về theo đường cũ, tới vị trí của trận truyền tống.
…
Trong sảnh lớn biệt thự trang viên.
“Lão gia, xem ra vị khách của chúng ta không bằng lòng hợp tác cho lắm!”
Khi quản gia cầm một lọ rượu quay về sảnh lớn thì lại phát hiện Tô Mộ đã đi.
“Nhà thám hiểm chết tiệt này cũng dám từ chối ta.” Lão già ngồi trên sô pha, biểu cảm phẫn nộ, cơ thể không khỏi run rẩy: “Nếu có được quả trứng rồng đó, dựa vào dụng cụ dưới tầng hầm ngầm, ta sẽ có được sinh mệnh lực lớn mạnh hơn cả loài rồng!”
Ánh mắt hắn tràn ngập khát vọng.
Nếu không quan sát cản thận sẽ rất khó phát hiện ra làn da dưới lớp quần áo của hắn có rất nhiều nếp nhăn kỳ quái.
“Dù thế nào ta cũng phải có được quả trứng rồng đó!”
Lão già nhìn về phía quản gia, trong giọng nói mang theo sự chắc chắn.
“Nhưng hắn là một nhà thám hiểm, chúng ta phải làm thế nào mới làm hắn giao quả trứng rồng đó ra?” Quản gia nhíu mày, biểu cảm bất đắc dĩ.
Nhà thám hiểm khác với người dân bản địa như bọn họ, nhà thám hiểm được quy tắc bảo vệ.
“Lừa hắn đến ‘tường’, như vậy, ngươi có thể ra tay với hắn!” Sau khi im lặng một lúc lâu, lão già chậm rãi mở miệng.
Quản gia nghe vậy khuôn mặt lập tức thay đổi, hắn muốn nói gì đó nhưng vẫn nhịn xuống!
“Ngày mai, ngươi tự đi tìm hắn, nói cho hắn ở chỗ ‘tường’ có cách có thể ấp trứng rồng!” Lão già tiếp tục nói, gương mặt mang theo nụ cười tự tin.
“Ta tin chắc chắn hắn sẽ cắn câu!”
Khuôn mặt quản gia đầy nghiêm túc.
Nhưng dường như hắn không thể từ chối mệnh lệnh của lão già.
“Ta biết rồi!”
….
Trung tâm nhiệm vụ thành Diệu Nhật.
So với thành Tiếu Nguyệt, nơi này càng lớn và càng có trật tự hơn.
Mỗi người chơi đến chủ thành đều cần phải đến trung tâm nhiệm vụ tiến hành đăng ký, trở thành thành viên của Đoàn mạo hiểm Vương đô.
Sau khi đăng ký là có thể dựa vào cấp bậc huy chương mạo hiểm nhận nhiệm vụ tương ứng.
Phần thưởng nhiệm vụ của cũng chia làm rất nhiều loại.
Có phần thưởng là đồng vàng, phần thưởng là trang bị, phần thưởng là kỹ năng,… vân vân.
Cấp bậc huy chương mạo hiểm không đủ sẽ không thể nhận nhiệm vụ tương ứng.
Sau khi nộp đồng vàng đăng ký, NPC xử lý thông tin cho Tô Mộ đưa cho hắn một chiếc huy chương đồng khắc hình mặt trời nhô lên, bên trên đánh dấu chữ cấp một.
“Chúc mừng ngươi, nhà thám hiểm, ngươi đã trở thành thành viên của Đoàn mạo hiểm Vương đô, hữu nghị nhắc nhở, dưới tình huống không đủ thực lực, không nên đi đến ngoài ‘tường’.” NPC nhân tiện đưa một lời khuyên.
“Ngoài tường? Đó là gì?” Tô Mộ cảm thấy hơi mờ mịt, không nhịn được hỏi.
NPC chỉ cười, cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Hắn nhấn mạnh, khuôn mặt nghiêm túc: “Ngoài tường được xếp vào vùng đất cấm, trước khi ngươi lên tới ngũ giai, nhất định không được lướt qua ‘tường’. Nhiệm vụ hiện giờ ngươi có thể nhận đều có thể hoàn thành trong ‘tường’. Chờ sau khi ngươi có đủ thực lực, ngươi có thể đi ra ‘ngoài tường’ lang bạt!”
“Ta hiểu rồi!”
Tô Mộ gật đầu tỏ vẻ cảm tạ NPC.
Tuy NPC chỉ miêu tả một chút, nhưng hắn có thể hiểu sơ qua.
Cái gọi là “ngoài tường” hẳn là một bản đồ càng rộng lớn hơn!
Hoặc có thể nói rằng, đi ra ngoài tường, trò chơi này mới xem như thật sự bắt đầu!
“Nhà thám hiểm, cấp bậc huy chương của ngươi càng cao, quyền lợi ngươi được hưởng trong thành cũng càng nhiều, cố gắng lên nha!” Giọng nói của NPC cất lên lần nữa.
Tô Mộ nở một nụ cười, đi đến trên thanh tuyên bố nhiệm vụ ở một bên khác.
Huy chương đồng xanh cấp 1 chỉ có thể nhận ba nhiệm vụ.
‘Đi đến rừng ma vật ở phía đông thành Diệu Nhật, mang về mười viên ma hạch cấp 3, phần thưởng 500 đồng vàng!’
‘Đi đến rừng ma vật, thu thập hai mươi cây Ban thảo màu đỏ tươi, phần thưởng 50 điểm kỹ năng!’
‘Đi đến rừng ma vật, tìm Hổ Răng Kiếm Liệt Diễm, mang đầu của nó về (nhiệm vụ tinh anh), phần thưởng trang bị: đại kiếm Răng Hổ (cấp A)’
Phần thưởng nhiệm vụ quá bình thường, nhưng trang bị tam giai đó cũng có chút tác dụng .
Đối với Tô Mộ, điều quan trọng nhất vẫn là hoàn thành nhiệm vụ nhận được điểm tích lũy.
Chỉ cần làm xong ba nhiệm vụ này, chính điểm tích lũy hắn đạt được có thể dùng để thăng cấp huy chương.
“Toà thành đã là điểm dừng chân cuối cùng rồi, ta phải thăng cấp bậc của huy chương này lên cao nhất mới được!”
Nhận nhiệm vụ, Tô Mộ bắt đầu di chuyển trước.
Thông qua trận truyền tống, hắn rất nhanh đã đến cửa thành mặt đông.
Đi ra khỏi cửa thành, đập vào mắt chính là rừng rậm mênh mông vô bờ.
Khác so với mấy bản đồ trước đây, cây cối ở cánh rừng này không những rậm rạp, hơn nữa còn to lớn kỳ lạ.
Tô Mộ đứng đại dưới một cây đại thụ, hắn có vẻ rất nhỏ bé.
“Mắt Ưng!”
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Sử dụng hai kỹ năng thị giác cùng lúc, Tô Mộ bắt đầu tìm tòi mục tiêu của hắn.
Có lẽ bởi vì bên ngoài quá gần đế đô nên vùng này không xuất hiện dấu vết của ma vật.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ dứt khoát sử Chớp Nhoáng với cự ly rất xa, đi vào bên trong rừng rậm.
“Bên kia có quái!”