Chương 269: Bộ đồ Diệu Tử. (2)
“Phải làm thế nào để làm hắn uống bình thuốc này trước khi mình ra tay đây?”
Thuốc Linh Thực chẳng những có thể làm ma vật hiện hình, mà còn có thể làm giảm sức mạnh của ma vật xuống rất nhiều.
Chỉ cần Nguyệt Bạch uống thuốc Linh Thực, chắc chắn hắn sẽ có thể giết chết người này.
“Chạy tới tìm hắn uống rượu? Nhân cơ hội hạ thuốc vào trong rượu?”
“Dù sao thuốc Linh Thực này chỉ có tác dụng với ma vật, ta uống vào cũng không có ảnh hưởng gì.”
Tô Mộ nghĩ ra một phương pháp.
Lôi kéo làm quen với Nguyệt Bạch.
Sau khi trở về thành Tiếu Nguyệt lập tức tới phủ thành chủ, sau đó ôm vai Nguyệt Bạch, xưng anh gọi em với hắn.
Hai anh em uống chút rượu không quá đáng chứ?
“Tên kia cũng không phải kẻ ngốc, chắc chắn sẽ nghi ngờ ta!”
Hắn hơi lắc đầu, phương pháp này bị Tô Mộ loại.
Nếu thật sự làm như vậy, dù mình đưa cho Nguyệt Bạch uống cái gì thì chắc chắn hắn cũng sẽ từ chối.
“Vậy chờ tới buổi đêm sử dụng Ảnh Độn lặng lẽ lẻn vào phủ thành chủ? Tùy cơ hành động?”
Theo tình huống trước mắt, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Trong lòng Tô Mộ rất rõ ràng.
Một khi mình quay về thành Tiếu Nguyệt, ắt sẽ rơi vào trong tầm mắt của Nguyệt Bạch.
“Sau khi về thì tới cửa hàng trước.”
Nếu đã không thể né tránh, thì mình phải làm lòng nghi ngờ của tên đó giảm đến mức thấp nhất.
Tô Mộ cất thuốc Linh Thực đi rồi lấy tài liệu chế tạo trang bị ra.
‘Ngươi đã chế tạo pháp bào Diệu Tử!’
‘Ngươi đã chế tạo mũ ma pháp Diệu Tử!’
‘Ngươi đã chế tạo miếng bảo vệ chân Diệu Tử!’
‘Ngươi đã chế tạo giày Diệu Tử!’
‘Ngươi đã chế tạo găng tay Diệu Tử!’
Tài liệu đầy đủ, Tô Mộ bèn chế tạo toàn bộ bộ đồ Diệu Tử tam giai.
‘Pháp bào Diệu Tử: Trí lực +200, thể chất +100, hiệu quả đặc biệt: Giảm miễn: Giảm 10% sát thương vật lý phải chịu, tính dai +10 (hiệu quả của trang phục: Khi chịu tổn thương có xác suất khôi phục 1% giá trị pháp lực).’
‘Miếng bảo vệ chân Diệu Tử: Giá trị tinh thần +150, thể chất +80, bạo kích ma pháp +1%.’
‘Mũ ma pháp Diệu Tử: Trí lực +150, thể chất +80, khi bị công kích vật lý có xác suất giảm miễn một lần tổn thương.’
‘Giày Diệu Tử: Giá trị tinh thần +150, thể chất +80, khi bị công kích vật lý có xác suất tăng tốc độ di chuyển.’
‘Găng tay Diệu Tử: Trí lực +120, thể chất +100, sau khi công kích ma pháp bị né tránh, công kích tiếp theo chắc chắn đánh trúng.’
Nói tóm lại, bộ trang bị này có thể nói là bộ đồ “Pháp tank”, trên cơ bản đều nhằm vào cận chiến.
Với Tô Mộ, bộ trang bị này ngoài thuộc tính cao thì những hiệu quả khác đúng là không có tác dụng gì.
Thân là một “Pháp tank” phiêu dật, trên cơ bản không có quái cận chiến nào có thể công kích được hắn.
“Không biết dưới tình huống mở Thạch Phu thuật, kỹ năng bị động của trang phục còn có thể kích hoạt không?”
Tô Mộ nhớ tới kỹ năng mới mình vừa nhận được.
Đây chẳng qua là miễn dịch công kích vật lý, nhưng công kích vẫn sẽ rơi xuống trên người hắn.
Nếu những công kích đó có thể kích hoạt hiệu quả bị động của bộ đồ Diệu Tử, vậy mình mở Thạch Phu thuật ra chịu một đám quái cận chiến công kích, chẳng phải là có thể hồi mana vô hạn à?
Nghĩ vậy, Tô Mộ như có một loại xúc động nhảy xuống phi thuyền thử một lần.
Nhưng nếu xuống phi thuyền, dùng chân chạy về thành Tiếu Nguyệt thì thật sự quá lãng phí thời gian.
Tô Mộ đổi sang bộ đồ Diệu Tử rồi mở thanh thuộc tính ra.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: Cấp 1 tứ giai (0/60000)
HP: 19200
Giá trị pháp lực: 2264
Công kích ma pháp: 6776
Phòng ngự vật lý: 1920
Phòng ngự ma pháp: 2570
Thuộc tính: Sức mạnh 1032, thể chất 1030 (+690), nhanh nhẹn 816, tinh thần 1390 (+980), trí lực 1930 (+1150).
Trang bị: Quyền Trượng Pháp Thần, dây chuyền thủy tinh, nhẫn Diệu Tinh, nhẫn tế ti Sơn Dương Nhân, áo choàng Arcane, huy chương Dũng Sĩ trấn Bạch Vụ, bộ đồ Diệu Tử.
Sau khi lên cấp và đổi trang bị, thuộc tính trí lực đã vượt qua 3000 điểm, tinh thần cũng vượt qua 2000 điểm.
Mà bộ đồ Diệu Tử thật sự cộng thêm rất nhiều máu, làm lượng HP của hắn lên tới gần 20000 điểm.
Bây giờ, hắn không hề còn chút áp lực nào khi đối mặt với những người chơi hệ vật lý kia nữa.
Dùng Lá Chắn Ma Pháp, cho dù có hơn mười nghìn người hắn cũng có thể chịu đựng được.
Dù sao số lượng người nhiều, hiệu quả trang phục có thể nói là trăm phần trăm kích hoạt, tốc độ hồi mana này tuyệt đối có thể làm hắn không ngừng duy trì Lá Chắn Ma Pháp.
Còn những nghề nghiệp hệ pháp khác à?
Dưới tứ giai thật sự chưa chắc có thể phá được lớp phòng ngự của hắn.
Giờ phút này, Tô Mộ đã không còn đứng trên đỉnh người chơi nữa.
Hắn đã tạo ra một khoảng cách mà người chơi khác không có cách nào để vượt qua.
Có thể ngăn cản hắn chỉ còn lại những ma vật mạnh kia, hoặc là cái gọi là “Thần”!
Thành Tiếu Nguyệt.
Sau khi ngồi phi thuyền quay về, nơi quen thuộc này cũng không có gì thay đổi.
Tô Mộ đi về phía cửa hàng của mình.
Các quầy bày biện đều rất chỉnh tề, đồ vật bên trong chưa bán được thứ gì.
Mặc dù người chơi khác đã tới nhị giai, nhưng muốn đến thành Tiếu Nguyệt còn phải mất không ít thời gian.
Ma vật dọc theo con đường đi đến đây cũng không dễ đối phó.
“Bổ sung ít thuốc và trang bị tam giai lên, dù sao quầy cũng đủ rộng!”
Tô Mộ đứng trong cửa hàng sắp xếp lại ô túi đồ.
Không gian nhà kho rất lớn, mấy thứ không dùng được hắn sẽ ném vào trong kho, dọn sạch sẽ thanh vật phẩm.
Còn lại chính là thuốc bán khá chạy, Tô Mộ đặc biệt đặt một quầy riêng, thiết trí một cái giá không thấp.
Số lượng thuốc cũng khá nhiều, đặt trong cửa hàng bán có thể tiết kiệm được không ít phí thủ tục.
“Đợi hai ngày nữa, hẳn là sẽ có rất nhiều người chơi tới đây, cửa hàng này cũng có thể khai trương rồi!”
Tô Mộ vẫn khá chờ mong vào ngày cửa hàng bắt đầu buôn bán.
Chờ sau khi đồ ở đây bán xong, trên tay mình lại có thêm hơn hai trăm nghìn đồng vàng nữa rồi.
“Hay là đi càn quét phó bản nhị giai nhỉ? Sau này trang bị nhị giai chắc sẽ rất dễ bán”