Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 271: Ra tay

Chương 271: Ra tay


Hắn đột nhiên phát hiện ra mình không thể nhìn thấu nhà thám hiểm trước mặt.
“Vậy cũng không to gan bằng thành chủ đại nhân được!” Tô Mộ hơi mỉm cười, ám chỉ.
“Ngươi có ý gì?” Giọng nói của Nguyệt Bạch trầm xuống, giả vờ không hiểu.
Tô Mộ nhún vai nhìn quét toàn bộ đại sảnh một vòng: “Thành chủ đại nhân, ở đây cũng không có người ngoài, không bằng chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi, phi thuyền ta ngồi tới Vương đô bị tập kích là chuyện tốt mà ngươi làm đúng không?”
“Ha ha!” Nguyệt Bạch nghe vậy lạnh lùng cười một tiếng, nhưng cũng không thừa nhận.
Hắn vươn tay vuốt lại sợi tóc trên trán, mở miệng nói: “Tuy chuyện phi thuyền bị ma vật tập kích không thường thấy, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra, Vương đô bên kia đã truyền tin đến và nhận định đó là chuyện ngoài ý muốn.”
Nguyệt Bạch nói đến đây, không tiếp tục nói nữa.
“Vậy là ta hiểu nhầm rồi?” Tô Mộ nhìn Nguyệt Bạch hỏi ngược lại.
Nguyệt Bạch giữ im lặng, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hắn phái những con ma vật đó đi tập kích phi thuyền là để cảnh cáo Tô Mộ không được nói lung tung ở Vương đô.
Dựa theo kết quả điều tra Vương đô gửi tới, dường như nhà thám hiểm này cũng đã lựa chọn thoả hiệp.
Trong mắt hắn, lòng thù địch Tô Mộ biểu hiện ra giờ phút này đơn giản chỉ là sự không cam lòng mà thôi.
“Ngươi là người thông minh.”
Nguyệt Bạch đứng lên khỏi ghế thành chủ.
“Ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục thông minh như vậy.”
Nguyệt Bạch nói xong, hắn khẽ phất tay với Tô Mộ, ý tứ rất rõ ràng.
Tô Mộ lộ ra biểu cảm hậm hực rồi nhanh chóng bước ra phủ thành chủ.
Cuộc gặp này tới đột nhiên, kết thúc cũng rất đột nhiên.
Hai bên nhìn như chưa nói gì, nhưng dường như đã nói xong.
Sau khi rời khỏi phủ thành chủ, Tô Mộ quay đầu lại nhìn thoáng qua thủ vệ ở ngoài cửa.
Lực lượng canh gác ở đây cũng không mạnh.
Những thủ vệ đó giống như làm cho người ta nhìn thôi vậy.
Mình có nắm chắc tuyệt đối có thể lẻn vào phủ thành chủ dưới mí mắt của bọn họ.
“Từ cuộc nói chuyện vừa rồi, hẳn là tên này không nghi ngờ ta.”
Tô Mộ ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Thời gian còn sớm, mình cũng không cần sốt ruột như vậy.
Hắn quay về cửa hàng tiếp tục sắp xếp lại đồ.
Chờ đến khi toàn bộ quầy đều đặt đầy đồ, lúc này hắn mới gật đầu hài lòng.
Dựa theo giá cả trên bảng giá, nếu có thể bán hết toàn bộ số đồ này thì có thể kiếm được khoảng hai trăm năm mươi nghìn đồng vàng.
Tô Mộ không hề lo lắng đồ trong quầy sẽ không bán được.
Chờ những người chơi tiên phong kia đến thành Tiếu Nguyệt, đồ vật trong cửa hàng trên cơ bản chỉ sẽ ở trong trạng thái cung không đủ cầu.
“Tiếp tục giết quái đã!”
Nhàn rỗi không có việc gì, Tô Mộ bắt đầu kế hoạch kiếm tiền.
Dưới trạng thái giết quái hiệu suất siêu cao, toàn bộ khu quái vật ngoài thành Tiếu Nguyệt đều bị hắn quét sạch.
Phương pháp giết quái khủng bố này, cho dù có nhiều thanh vật phẩm đi nữa thì đồ rơi xuống cũng không nhặt được hết.
Sau khi giết đến lúc bầu trời tối lại, chỉ mỗi số lượng đồng vàng quái vật rơi ra Tô Mộ cũng nhặt được gần ba mươi nghìn rồi.
Hầu hết đồ trong thanh vật phẩm đều là một tổ chồng một tổ.
Ngoài tài liệu còn có thảo dược, thuốc.
Tô Mộ trở về cửa hàng rồi bỏ tất cả vào trong kho.
Ban đêm đã đến!
“Ảnh Độn!”
Tô Mộ trực tiếp sử dụng Ảnh Độn trong cửa hàng, hoà mình vào trong bóng tối.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, trong thành Tiếu Nguyệt đâu đâu cũng là bóng tối.
Không ai có thể chú ý tới sự khác thường dưới bóng tối đó!
Tô Mộ đi tới ngoài phủ thành chủ một cách dễ dàng.
Mấy vệ binh đang canh gác ngoài cửa, nhưng bọn họ cũng không thể nhìn xuyên qua Ảnh Độn của hắn.
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Tô Mộ bước vào trong phủ thành chủ và sử dụng Góc Nhìn Ma Pháp.
Trong phủ thành chủ rộng như vậy, ngoài Nguyệt Bạch thì còn có không ít người hầu.
Tô Mộ nhanh chóng chú ý tới một chỗ.
Nơi đó có vài người hầu đang chuẩn bị.
“Đó là bể tắm à?”
Nhìn từ cách trang trí thì nơi đó hẳn là nơi để tắm rửa.
Nhóm người hầu đang thả cánh hoa vào trong bồn tắm.
“Thành chủ đại nhân biết hưởng thụ thật đó!”
Tô Mộ bĩu môi, còn cảm thấy rất hâm mộ.
“Đây là cơ hội của ta!”
Tô Mộ nương theo bóng tối chạy tới gần bể tắm.
Đó là một căn phòng rất lớn, bên trong trang trí vô cùng xa hoa, ở giữa là một hồ nước đang toả ra khí nóng.
Bên trong phủ kín cánh hoa.
Tô Mộ đứng bên ngoài phòng bắt đầu quan sát.
Bức tường trong phòng được khảm đá quý nên rất sáng, không có bóng tối có thể ẩn thân.
Sự chú ý của hắn đặt trên một bầu rượu đang đặt trong góc.
Bầu rượu đó hẳn là chuẩn bị cho Nguyệt Bạch.
“Tên Nguyệt Bạch đó còn chưa tới đây, bây giờ là cơ hội tốt nhất của ta!”
Dưới Góc Nhìn Ma Pháp, Nguyệt Bạch đang đi về phía này từ trên tháp cao.
Dựa vào thực lực của Nguyệt Bạch, sau khi hắn tới đây không chừng sẽ nhìn thấy lớp nguỵ trang của mình.
“Ta chỉ có một cơ hội!”
Tô Mộ hít sâu một hơi, không khỏi bắt đầu cảm thấy căng thẳng.
Trong phòng không có bóng tối, nếu không muốn bị những người hầu kia phát hiện thì hắn chỉ có thể sử dụng Tàng Hình.
Mà thời gian Tàng Hình là có hạn!
Một khi hắn không thể đổ thuốc Linh Thực vào trong bầu rượu trong khoảng thời gian đó, vậy chỉ có thể chờ một cơ hội khác.
Tô Mộ vừa xem tình hình trong phòng, tìm kiếm cơ hội thích hợp nhất vừa tính toán thời gian để Nguyệt Bạch đi đến đây.
“Cơ hội tới!”
Mười mấy giây sau, nhân cơ hội người hầu đang thử độ ấm của nước, Tô Mộ quyết đoán bắt đầu hành động.
“Mau Lẹ!”
“Thị Huyết Cuồng Bạo!”
“Tật Phong Bộ!”
Chỉ trong chớp mắt, chỉ cần là kỹ năng tăng tốc độ di chuyển Tô Mộ đều mở ra.
“Tàng Hình!”
Tàng Hình, Tô Mộ đồng thời “Vèo” một cái vọt vào trong phòng.
Dưới sự phụ trợ của mấy kỹ năng, tốc độ của Tô Mộ còn nhanh hơn cả gió.
Mấy giây sau, hắn đã tới bên cạnh bầu rượu kia.
Đây là một bầu rượu được làm từ ngọc, cầm trong tay có cảm giác trong suốt sáng long lanh, bên trong là một chất lỏng màu đỏ tươi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất