Chương 276: “Câu cá”
Tô Mộ còn rất hài lòng về hiệu quả của kỹ năng này.
Trên cơ bản chỉ cần là kẻ địch giá trị tinh thần không cao thì kỹ năng này hoàn toàn có thể trở thành đòn sát thủ!
Còn có cái nhẫn kia nữa, tuy thuộc tính dành cho hệ vật lý, nhưng hiệu quả hút máu kia công kích ma pháp hiển nhiên cũng có thể kích phát.
Nói tóm lại, thành chủ đại nhân đúng là “hào phóng” với mình!
Tô Mộ dùng nhẫn Thị Huyết thay cho nhẫn Sơn Dương Nhân.
Chút trí lực và tinh thần này hắn cũng chướng mắt.
“Chỉ cần tăng lượng HP lên, dựa vào hiệu quả của cái nhẫn Thị Huyết này, ta chính là Pháp Thần Bất Tử rồi!”
Trên mặt tràn ngập ý cười, Tô Mộ xoay người chuẩn bị rời khỏi đây.
“Nhà thám hiểm, tên này thật sự là Nguyệt Bạch đại nhân sao?” NPC binh lính hiển nhiên còn chưa dám tin.
“Đúng vậy!” Tô Mộ nặng nề gật đầu, sau đó mở miệng: “Chờ ta trở về Vương đô phục mệnh, chắc là sẽ có thành chủ mới đến thay thế.”
“Không ngờ Nguyệt Bạch đại nhân lại là con ma vật này!”
“Uổng ta còn kính trọng hắn như vậy!”
“Cần phải nghiền xương con ma vật này thành tro!”
Sau khi được xác nhận, tất cả binh lính đều trở nên tức giận.
Bọn họ không thể chịu đựng được cảm giác bị một con ma vật khống chế lâu như vậy.
Những người này xoay xung quanh thi thể của Nguyệt Bạch, phát tiết cảm xúc của bọn họ.
Tô Mộ nhìn cảnh tượng này cũng cảm thấy hơi thổn thức.
Nhưng đây là kết cục Nguyệt Bạch nên chịu.
“Tiếp theo nên làm gì nhỉ?”
Ban đêm cũng không có phi thuyền đi tới Vương đô, thời gian dùng để giải quyết vị thành chủ đại nhân này cũng chỉ hơn một tiếng.
Phó bản và quái vật ngoài thành đều chưa làm mới!
“Trở về sắp xếp lại đồ vậy!”
Tô Mộ chỉ có thể quay về cửa hàng, định sau khi sửa sang lại một chút sẽ offline nghỉ ngơi.
“Không biết trong bảo khố của Vương đô có thứ tốt gì nhỉ?”
“Tốt nhất là vớt được một ít vật phẩm ma pháp để tiến hành gán chú ngữ cho Quyền Trượng Pháp Thần.”
Tô Mộ vừa sửa sang lại vừa nhìn nhiệm vụ đã biểu hiện hoàn thành của mình.
Phần thưởng trong bảo khố làm suy nghĩ của hắn bay tới Vương đô.
“Tích! Tích! Tích!”
Đúng lúc này, một tin nhắn bắn ra.
Tô Mộ mở tin nhắn kia lên, sau khi nhìn thấy nội dung bên trên, hắn nhíu mày lại.
“Xin chào, Tô Pháp Thần, tên ta là Long Phi, không biết ngươi có từng nghe qua tên của ta chưa, ta có một việc muốn thương lượng với ngươi, hy vọng sau khi ngươi đọc được tin nhắn này có thể trả lời ta.”
“Long Phi?”
Tô Mộ cũng từng nghe thấy cái tên này.
Có không ít bài viết còn đặc biệt giới thiệu về vị đội trưởng Long này.
Nói thật là Tô Mộ không muốn giao tiếp với vị đội trưởng Long này lắm.
Sau khi bị trò chơi Thần Đồ đánh sâu vào, quy tắc của toàn thế giới đều đã thay đổi, chẳng lẽ vị đội trưởng Long này muốn mình hỗ trợ duy trì trật tự à?
Sau khi suy nghĩ thêm lần nữa, Tô Mộ vẫn quyết định nghe thử xem Long Phi muốn nói gì trước.
“Chuyện gì?”
Tin nhắn hắn gửi đi mang theo sự lạnh nhạt, cũng thể hiện thái độ của bản thân hắn.
“Tô Pháp Thần, cuối cùng ngươi cũng trả lời!” Long Phi nhanh chóng trả lời tin nhắn.
Tô Mộ nhìn tin nhắn này, không có ý định trả lời.
Một lát sau, Long Phi lại gửi tin nhắn tới: “Là thế này, chắc ngươi cũng biết bây giờ có rất nhiều người muốn ra tay với ngươi. Trong khoảng thời gian này cũng gây ra sóng gió không nhỏ, hai ngày gần đây, một tiểu khu bình thường của một thành phố tuyến ba đã xảy ra một vụ nổ mạnh.”
Tô Mộ cảm thấy hơi bất ngờ khi thấy Long Phi nhắc tới tiểu khu của mình.
Chẳng lẽ người này đã phát hiện ra mình rồi à?
“Nói chuyện này với ta là có ý gì?” Tô Mộ không tiếng động gửi một tin nhắn qua.
Long Phi nhanh chóng trả lời: “Ngươi cũng biết trò chơi Thần Đồ mang đến ảnh hưởng rất lớn với hiện thực, rất nhiều người đều tiến vào trò chơi, người của chúng ta thật sự là có hơi ít, vậy nên ta muốn nhờ ngươi giúp một việc, chính là tuyên bố tỏ vẻ ngươi ở Hoa Đô. Đây là địa chỉ chúng ta sắp xếp.”
Tô Mộ nhìn địa chỉ đó lập tức phản ứng lại.
Long Phi muốn mượn tay hắn để “câu cá”!
Cũng đúng.
Làm những thế lực kia ra tay khắp nơi không bằng cho bọn chúng một mục tiêu rõ ràng, sau đó một lưới bắt hết!
Nhưng phương pháp này thấy thế nào cũng là một cái bẫy.
“Sao ngươi có thể bảo đảm những người đó sẽ cắn câu?” Tô Mộ gửi tin nhắn hỏi.
“Bây giờ những người đó đã điên rồi, dù bọn họ biết có thể đây chỉ là một thông tin giả, nhưng chỉ cần có một chút khả năng, bọn họ cũng sẽ bí quá hoá liều.”
“Hơn nữa, cho dù thất bại, bọn họ cũng sẽ cho rằng ngươi đã hợp tác với chúng ta. Nói vậy, bọn họ sẽ đặt mục tiêu ở trong Hoa Đô.”
Long Phi đưa ra lời giải thích.
Vì tìm kiếm Tô Pháp Thần, những người đó đã tới nỗi có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Mặc dù biết có bẫy nhưng những người đó sẽ phấn đấu quên mình chui vào bên trong.
Đây là một âm mưu lộ rõ ra bên ngoài!
Tô Mộ híp mắt tự hỏi.
Hắn cũng không quan tâm tới những kẻ địch giấu trong chỗ tối kia.
Uy hiếp bọn họ mang tới còn không bằng đám ma vật ngoài thành Tiếu Nguyệt.
“Tiếp theo ta phải đi ra ngoài tường, ở đó không thể offline, việc này cũng có nghĩa là ta không có thời gian xử lý những chuyện trong hiện thực.”
“Nếu thế thì nể mặt đội trưởng Long vậy!”
Tô Mộ đã có quyết định.
Cho dù là loài bò sát thì mình cũng sẽ tốn thời gian để giải quyết bọn chúng.
Hợp tác với Long Phi không thể nghi ngờ là hai bên đều thắng lợi.
“Ta phải tuyên bố như thế nào? Nếu ở trong hiện thực, ngươi phát thay cho ta không phải được rồi à?” Tô Mộ gửi tin nhắn.
“Điểm này ta cũng rất rõ ràng, sau khi thảo luận, ý của bên chúng ta là làm ngươi tuyên bố trong trò chơi!” Long Phi trả lời.
“Tuyên bố trong trò chơi?”
Ngoài dự đoán của Tô Mộ.
Trên kênh chat, mình có đánh dấu đặc biệt, đúng là chỉ cần gửi lên đó là có thể có lực thuyết phục.
Nhưng chỉ cần mình gửi địa chỉ đó lên, nhất định cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn.
“Ngươi chắc chắn chưa?” Tô Mộ gửi tin cho Long Phi, luôn mãi xác nhận.