Chương 277: Trung tâm cơn lốc.
“Chúng ta đã phái phần lớn người đủ để duy trì trật tự ở nơi đó, chỉ có như vậy thì kế hoạch này mới có thể có tác dụng, không phải vậy sao?” Dường như Long Phi rất chắc chắn.
Ngay cả Tô Mộ cũng không thể không bội phục.
Vị đội trưởng Long này đúng là quyết đoán!
“Dù sao phiền phức như thế nào đi nữa cũng không liên quan gì đến ta, để nhóm người này lăn lộn đi thôi!”
Thân là “nhân vật chính”, Tô Mộ lại tỏ thái độ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Hắn mở kênh chat ra bắt đầu đánh chữ.
“Ta biết trên thế giới có rất nhiều người đang tìm ta, phiền phức các ngươi mang đến làm ta cảm thấy hơi đau đầu, không biết các ngươi có dám đến XXXXX không?”
“Ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc các ngươi có thể lấy mạng của ta không!”
Tin nhắn này mang đầy ý khiêu khích, càng thể hiện sự tự tin của Pháp Thần một cách nhuần nhuyễn.
Tô Mộ đang tuyên bố với mọi người.
Ta! Pháp Thần! Tuyệt đối không cúi đầu trước bất cứ thế lực tà ác nào!
Ngay sau khi hắn gửi tin lên kênh chat, đánh dấu gây chú ý kia nhanh chóng bị các người chơi trên kênh chat nhìn thấy.
“Má ơi, Tô Pháp Thần tự nổ địa chỉ? Thật hay giả vậy?”
“Mẹ nó, vậy cũng kích thích quá rồi? Vậy mà Tô Pháp Thần lại ở Hoa Đô à?”
“Nhìn địa chỉ này hơi quen, hình như là khu dành cho người giàu!”
“Nói thừa, loại cấp bậc như Tô Pháp Thần, có thể không ở trong khu dành cho người giàu à?”
“Lời này có ý gì? Là tuyên chiến à? Ta có hơi tò mò, có phải Tô Pháp Thần đã có thể phóng ra các loại kỹ năng trong hiện thực không?”
“Nghe giọng điệu này thì hình như là vậy, thật muốn đi mở mang tầm mắt xem thế nào!”
Đúng như dự đoán, tin tức này gây ra sóng to gió lớn trên kênh chat, vô số người chơi đều thảo luận kịch liệt.
Tô Pháp Thần để lộ địa chỉ của mình trong thời điểm này, vậy đồng nghĩa với việc gửi chiến thư tới tất cả người có dụng tâm kín đáo!
Nhóm quần chúng ăn dưa quá thích xem tiết mục này.
Tô Mộ nhìn vô số người chơi bàn tán, trên mặt nở một nụ cười nhạt.
Tuy vụ ồn ào này là cho mình dẫn tới, nhưng hắn sẽ không chui vào bên trong.
“Tích! Tích! Tích!”
Tin nhắn trò chuyện riêng vang lên.
“Như vậy là được rồi, bên kia chúng ta sẽ an bài thỏa đáng, cố gắng dọn dẹp toàn bộ đống phiền phức này!”
Long Phi gửi tin tới bảo đảm.
Tô Mộ không trả lời, vẫn giữa tư thái lạnh nhạt.
Sau khi sắp xếp lại đồ trong nhà kho, hắn rời khỏi trò chơi.
Biệt thự to như vậy nên có rất nhiều phòng trống, trong ngăn tủ đặt các loại đệm chăn hoàn toàn mới.
Sau khi đổi xong, Tô Mộ sử dụng bồn tắm mát xa trong phòng ngủ, thoải mái ngâm người.
…
Hoa Đô, địa chỉ theo như tin nhắn Tô Mộ gửi lên trên kênh chat.
Đây là một khu biệt thự thương nghiệp.
Giờ phút này, hầu hết hộ gia đình ở đây đều đã bị đổi người.
Bảo vệ tiểu khu cũng đổi thành nhân viên huấn luyện có trật tự.
Ngoài ra, nơi này còn trang bị thêm không ít máy theo dõi.
Một căn biệt thự, Long Phi đang ngồi trên sô pha, trong tay cầm một điếu thuốc.
“Ta không ngờ người đó lại hợp tác với chúng ta một cách dễ dàng như vậy.”
“Đúng vậy, đội trưởng Long, người này đồng ý cũng quá nhanh phải không?”
Hai đội viên ở bên cạnh cũng tỏ ra ngạc nhiên.
Bọn họ còn tưởng rằng vị Tô Pháp Thần này sẽ không chấp nhận đề nghị của bọn họ nữa chứ, ai ngờ đối phương lại đồng ý một cách sảng khoái như vậy.
“Xem ra Tô Mộ cũng muốn giải quyết đống phiền phức này, có cơ hội thuyết phục hắn cống hiến cho chúng ta không?” Văn Diệu đứng phía sau Long Phi, trên tay cũng cầm một điếu thuốc.
“Không dễ dàng như vậy đâu!” Long Phi rít một hơi rồi khẽ lắc đầu.
Khi nói chuyện muốn hợp tác với Tô Mộ, hắn có thể cảm nhận được sự lạnh nhạt của Tô Pháp Thần.
Cũng chính bởi vì như vậy nên hắn mới nghẹn lại tất cả những câu nói mời chào kia vào trong lòng.
“Cùng suy nghĩ với ta!” Văn Diệu cũng không cảm thấy bất ngờ về câu trả lời này, khuôn mặt lại hiện lên nụ cười: “Thời gian tiếp theo, chúng ta sẽ bận lắm đây!”
“Phó đội trưởng, những người đó thật sự sẽ đến đây chịu chết à?” Đội viên bên cạnh thấp thỏm hỏi.
Văn Diệu nghe vậy khoé miệng cong lên, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa.
“Bọn họ sẽ!”
…
Sau khi Tô Mộ nhắn tin đi không lâu, các nơi trên thế giới giống như bị một tia sét đánh xuống.
Nước Phiêu Lượng, điện thoại trong văn phòng Land Nader không ngừng vang lên.
“Sao thế?” Hắn nghe điện thoại, biểu tình rất là không vui.
“Cái gì? Ngươi nói thật không?”
Nhưng khi nghe thấy tin tức truyền đến từ đầu dây bên kia, hắn đột nhiên đứng lên, cả người đều trở nên điên cuồng.
“Lá gan của tên đó cũng to quá đi? Dám tuyên chiến với chúng ta trong thời điểm này à? Hắn đang tự tìm đường chết!”
Trong văn phòng vang lên tiếng gầm gừ tức giận.
Land Nader cúp máy rồi lại lập tức cầm lên.
“Chuyển điện thoại ra ngoài cho ta, ta muốn nói chuyện với Shin Ichiro!”
Sau khi đợi mười mấy phút, điện thoại đã chuyển đến.
Land Nader mở miệng nói với đầu dây bên kia: “Shin Ichiro tiên sinh, chắc ngươi cũng nghe nói rồi nhỉ?”
“Ta đã nghe rồi, các hạ Land Nader.” Shin Ichiro lưu loát dùng tiếng nước Phiêu Lượng trả lời.
“Là lúc chúng ta nên liên thủ rồi!” Land Nader mở miệng.
“Ta đã xin chỉ thị của vị kia, người ở Hoa quốc của chúng ta sẽ dốc hết sức phối hợp!” Shin Ichiro nhanh chóng tỏ thái độ.
Land Nader nghe vậy không khống chế được mà cười to.
“Vậy hãy để chúng ta đưa vị Tô Pháp Thần kia vào địa ngục nhé!”
…
Trên thế giới.
Không chỉ có Land Nader và Shin Ichiro đạt thành nhận thức chung, còn không ít thế lực muốn đưa Tô Mộ vào chỗ chết cũng ăn ý với nhau.
Tất cả người của bọn họ phân tán ở khắp nơi trong Hoa quốc đều bị phái tới Hoa Đô.
Đương nhiên, những người này cũng sẽ không mắc mưu một cách dễ dàng.
Càng trong thời điểm mấu chốt như bây giờ thì những người này càng phải bình tĩnh.
Sau khi đến Hoa Đô, bọn họ sẽ bắt đầu tiến hành quan sát, chỉ khi thật sự xác định “Tô Pháp Thần” ở địa điểm này, bọn họ mới có thể lựa chọn ra tay.
Nhưng chuyện bọn họ không biết là giây phút bọn họ bước vào Hoa Đô, trận chiến này cũng đã bắt đầu rồi!
..