Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 282: Thú cưỡi máy móc

Chương 282: Thú cưỡi máy móc


Quản gia nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Tô Mộ thì lập tức giải thích.
Tô Mộ khẽ gật đầu, cũng không để ý tới lời nói của quản gia.
Tô Mộ là một đại sư công trình học, cách vận hành loại thú cưỡi máy móc này khéo còn thành thạo hơn nhiều so với quản gia.
Chỉ có điều, Tô Mộ vẫn cứ bày ra dáng vẻ của người “mới vào nghề”, vận hành thú cưỡi máy móc theo hướng dẫn của quản gia.
Mất một lúc, Tô Mộ đã có thể điều khiển được thú cưỡi một cách “thuần thục” rồi.
“Lên đường thôi!”
Quản gia thấy vậy, điều khiển thú cưỡi máy móc xung phong đi trước.
Tốc độ của thú cưỡi máy móc rất nhanh, để giúp cả hai thoát khỏi những con quái vật bình thường xung quanh rừng ma vật.
“Thứ đồ này không tệ nha, làm xong nhiệm vụ trực tiếp quẳng nó đi luôn hả?”
Cưỡi thú cưỡi máy móc, Tô Mộ thực sự muốn làm một chiếc cho riêng mình.
Thứ đồ này rất dễ mang theo, tốc độ đi đường cũng khá nhanh, cũng chỉ có một đại gia như người buôn bán thú cưng mới có thể chế ra được một thứ đồ tốt như vậy.
“E rằng tên này sẽ không giúp ta ấp trứng rồng đâu nhỉ?”
Tô Mộ nhìn theo bóng lưng của quản gia rồi rơi vào trầm tư.
Chuyến đi hái hoa này chắc chắn sẽ không dễ dàng như những lời đối phương đã nói.
Còn về phần lão già này đang muốn làm cái gì, vậy cũng không biết được.
“Thừa dịp đi đường, nghiên cứu thử cấu tạo của món đồ chơi này xem sao, không chừng còn có thể lĩnh ngộ được phương pháp chế tạo!”
Đi đường vô cùng nhàm chán, Tô Mộ ngồi ở trên thú cưỡi máy móc, vận dụng thân phận đại sư công trình học phân tích những bộ phận cơ khí này.
Cách nó được tạo ra vô cùng khéo léo, vận dụng rất nhiều kỹ thuật.
Sau một khoảng thời gian quan sát, Tô Mộ cũng lĩnh ngộ được phương pháp chế tạo thú cưỡi máy móc.
‘Ngươi đã lĩnh ngộ được đà điểu máy!’
Chỉ cần nhìn vào đống nguyên liệu cần có phức tạp kia, cũng đủ biết muốn chế ra được thứ đồ chơi này không hề đơn giản một chút nào.
“Thứ này là?”
Đúng lúc này, Tô Mộ mới phát hiện ra có điều không ổn.
Trên phần linh kiện hạch tâm cung cấp năng lượng cho thú cưỡi có một cái gì đó rất đột ngột.
Nó được cài đặt ở phía sau!
Nhưng công dụng của thứ đó là gì?
Tô Mộ nhớ lại viên tinh thể nghiền nát trước đây đã được tìm thấy trên phi thuyền ma pháp.
“Tên này quả nhiên không có ý tốt!”
Tô Mộ nhìn theo bóng lưng của quản gia, ánh mắt trầm xuống.
Nếu hắn đoán không sai, thì đây hẳn là một thiết bị kích nổ.
Nếu hắn không phải là một đại sư công trình học, thì hắn chắc chắn sẽ không biết được những toan tính của tay quản gia này!
“Rốt cuộc tên này muốn làm cái gì?”
Tô Mộ bắt đầu suy đoán về ý đồ của gã quản gia.
Trứng rồng đang nằm trong thanh vật phẩm của hắn, cho dù tên quản gia này có giết chết hắn, thì trứng rồng cũng sẽ không thể nổ được.
Thân là một nhà thám hiểm, hắn có thể được “phục sinh”.
Quản gia nên biết rất rõ điều này mới đúng.
“Nói vậy là, bên ngoài bức tường còn có quy tắc nào đó mà ta không biết sao?”
Nghĩ lại, Tô Mộ cũng có phản ứng.
So với nhà thám hiểm, NPC rõ ràng sẽ biết nhiều hơn về “bên ngoài bức tường”!
“Có lẽ ta có thể dỡ bỏ được cái thứ quái quỷ này!”
Tô Mộ bắt đầu quan sát thiết bị kích nổ.
Vật này được lắp bên cạnh trung tâm năng lượng của thú cưỡi máy móc, một khi quá trình tháo dỡ không thành công, toàn bộ thú cưỡi sẽ mất đi năng lượng.
Đối với một đại sư công trình học, chút “chuyện nhỏ” này chẳng là gì cả.
Điều khiến Tô Mộ đau đầu là không có công cụ.
Muốn tháo rời được loại linh kiện tinh xảo như thế này mà không có công cụ chuyên nghiệp thì rất khó có thể làm được.
“Vậy chi bằng tìm cơ hội đổi thú cưỡi với tên quản gia kia?”
Vì không thể huỷ được, cho nên Tô Mộ đã nghĩ ra được một cách khác.
Hai con đà điểu máy này nhìn qua giống nhau y như đúc, chỉ cần hắn đổi con của hắn với con của quản gia, là có thể làm cho đối phương cảm nhận được cái gì gọi là: Gieo gió gặt bão.
Ngay khi Tô Mộ đang suy nghĩ, thì một bức tường đã xuất hiện trong tầm mắt của hai người bọn họ.
Tốc độ của thú cưỡi máy móc thực sự rất tốt!
“Xuống đây đi!”
Đi đến chân tường, quản gia thu hồi lại thú cưỡi máy móc, hô to về phía Tô Mộ.
Tô Mộ cũng nhảy ra khỏi thú cưỡi máy móc.
Quản gia đi tới bên thú cưỡi máy móc rồi cất nó đi.
Tiếp đó, quản gia xung phong dẫn đầu, bắt đầu leo lên.
Tô Mộ bĩu môi, đi theo sau quản gia leo lên phía trên của bức tường.
“Không có trạm gác à?”
Điều khiến Tô Mộ bất ngờ là, nơi mà quản gia lựa chọn không có binh sĩ canh gác.
Ngay khi Tô Mộ tò mò muốn biết quản gia định xuống như thế nào, thì người kia đã lấy ra một chiếc thang dây.
Quản gia cố định thang dây vào tường, sau đó thì leo xuống trước.
Tô Mộ theo sát phía sau, càng tin chắc rằng trong đầu lão già này đang có ý xấu.
Đi ra ngoài bức tường mà không đi qua trạm gác, loại hành vi này rất không bình thường.
Sau khi trèo ra ngoài bức tường, quản gia dùng sức kéo mạnh thang dây một cái, sợi dây đang buộc vào tường bỗng nhiên đứt đoạn.
“Nghề nghiệp hệ vật lý à?”
Lực lượng lớn mạnh này khiến cho Tô Mộ vô cùng vui sướng.
Đối phó với nghề nghiệp hệ vật lý, hắn đã có quá nhiều kinh nghiệm rồi!
“Bên ngoài bức tường vô cùng nguy hiểm, những con ma thú kia có khả năng nhận biết rất lớn, cùng khứu giác vô cùng nhạy bén, ngươi nhất định phải theo sát ta!”
Quản gia lại lấy ra hai con thú cưỡi máy móc.
Tô Mộ nhận ra hắn quan sát hai con thú cưỡi một lúc, rồi sau đó mới đưa một trong hai con cho hắn.
“Xem ra gã này đã để lại ký hiệu rồi!”
Tô Mộ trèo lên thú cưỡi, theo sát quản gia, đồng thời mở ra Góc Nhìn Ma Pháp, cẩn thận quan sát thú cưỡi của quản gia.
Quả nhiên, trên chân con thú cưới của gã quản gia có một cái ký hiệu.
Đó là ba vết trầy rất nhỏ.
Nếu không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện ra.
Sau khi biết rõ cách quản gia phân biệt thú cưỡi, Tô Mộ vẫn rất ung dung thản nhiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất