Chương 283: Thực lực của quản gia.
Ba vết trầy kia rất dễ khắc lại.
Nhưng bây giờ vẫn chưa phải là lúc.
Tốc độ của thú cưỡi máy móc rất nhanh, cho dù trên đường có xui xẻo đụng phải mấy con ma vật thì cũng có thể bỏ lại phía sau.
Hình như quản gia rất quen thuộc với khu vực này, hắn dẫn Tô Mộ tránh được không ít ma vật có thực lực mạnh mẽ.
“Ta phải nghĩ cách thăm dò tên này mới được!”
Hành trình quá mức suôn sẻ, Tô Mộ nheo mắt lại.
Từ Góc Nhìn Ma Pháp, có thể nhìn thấy toàn bộ lũ ma vật mạnh mẽ trên con đường phía trước, không thể để cho quản gia đi qua một cách dễ dàng như vậy được.
Đi theo sau lưng quản gia, Tô Mộ nhìn thú cưỡi máy móc của mình, khoé miệng nhếch lên.
Sau khi đi thêm được một đoạn nữa, phía trước xuất hiện một khu vực tương đối nhiều ma vật.
Quản gia rõ ràng đã có chuẩn bị, dự định sẽ tránh khỏi khu vực này.
“Này, thú cưỡi của ta hình như có vấn đề rồi, sao lại không khống chế được thế này!”
Đúng vào lúc này, Tô Mộ kêu lên một tiếng hô lớn.
Con đà điểu máy dưới người hắn chạy loạn xạ về một hướng, không thể kiểm soát được nữa.
“Mất khống chế được? Ngươi đè vào thứ gì hay sao?”
Quản gia thấy vậy thì nhíu chặt chân mày lại, vội vàng hỏi.
“Ta cũng không biết nữa, chỉ thấy bên trong hình như có vật gì đó, vô tình chạm vào một cái thôi!” Tô Mộ mặt đầy vô tội hét lớn.
“Ai cho ngươi đụng chạm lung tung?”
Quản gia tức điên, cũng không hề nghi ngờ lời Tô Mộ nói.
Hắn điều khiển thú cưỡi máy móc, nhanh chóng chạy về phía Tô Mộ.
Tiếp theo, quản gia nhảy ra khỏi thú cưỡi máy móc, đáp xuống phía trước Tô Mộ.
Dù đã lớn tuổi nhưng các cơ trên cơ thể hắn vẫn khỏe khoắn lạ thường.
“Ha!”
Quản gia hét lớn một tiếng, rồi túm lấy con đà điểu máy.
Dưới sức mạnh khủng khiếp của hắn, đà điểu máy “mất khống chế” cũng mạnh mẽ ngừng lại.
“Quả nhiên là nghề nghiệp hệ vật lý, phải dốc sức chiến đấu thôi!”
Trong lòng Tô Mộ cũng đã nắm chắc rồi, ngoài miệng giả vờ kinh ngạc hô lên: “Không ngờ ngươi lợi hại như vậy đấy!”
“Hừ!” Quản gia trừng mắt nhìn Tô Mộ một cái, tức giận nói: “Thứ này cũng không rẻ đâu, tốt hơn hết là ngươi đừng nên đụng chạm lung tung!”
“Ta cũng có biết gì đâu!” Tô Mộ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Được rồi, tiếp tục lên đường thôi!” Quản gia cũng không có ý định truy cứu nữa.
Ngay khi hắn đang chuẩn bị tiếp tục tiến lên, một tiếng gầm nhẹ đột nhiên truyền tới.
“Đừng nhúc nhích, có biến!”
Vẻ mặt của quản gia đột nhiên trở nên căng thẳng.
“Tên này kém cỏi vậy sao, hai con quái tinh anh thôi mà, có cần phải bày ra sắc mặt này không?”
Nhìn vẻ mặt như gặp kẻ địch mạnh của quản gia, Tô Mộ bĩu môi.
Trong Góc Nhìn Ma Pháp, hai con ma vật đang ở một nơi không xa, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
“Gào!”
Lại là một tiếng gầm vang dội, một con ma vật tiên phong lao ra.
Đó là một loại sinh vật giống như khủng long, có thân hình dài hai thước, miệng mọc đầy răng nanh.
Dường như cảm nhận được Tô Mộ là trái hồng mềm, mục tiêu công kích của nó cực kỳ rõ ràng.
Nhìn thấy con khủng long đang lao về phía mình, Tô Mộ “chỉ ngơ ngác” đứng yên tại chỗ.
Trước khi đạt được mục đích của mình, quản gia chắc chắn sẽ không để cho hắn bị những con ma vật này tha về đâu.
“Tránh ra!”
Đúng như dự đoán, quản gia hô lên một tiếng.
Tô Mộ cũng “phản ứng” lại, rồi Chớp Nhoáng một cái, lướt ngang mấy thước.
Điều trùng hợp là, vị trí Chớp Nhoáng này vừa hay lại chính là vị trí của một con khủng long khác.
Con khủng long kia dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, trực tiếp chui ra.
Tô Mộ nhất thời bị “doạ cho một hồi”.
“Tật Phong Húc!”
May mắn thay, lúc này, quản gia lao lên như một quả đại bác, hất tung con khủng long lên không trung.
Cùng lúc đó, Tô Mộ cũng nhìn thấy lượng HP bị trừ đi của con khủng long kia!
-22000
Khả năng phòng ngự của quái vật tinh anh cũng không cao, phòng ngự vật lý của con khủng long này cũng chỉ có 2500 điểm.
Đánh giá giá trị tổn thương quản gia tạo thành có thể thấy, Tô Mộ dễ dàng tính toán ra được sát thương của kỹ năng mà quản gia vừa mới dùng.
“Sức mạnh rất cao, công kích vật lý cũng không thấp, ít nhất cũng phải là NPC dạng BOSS tứ giai!”
Tô Mộ khẽ lẩm bẩm trong lòng.
Với thực lực này của quản gia, hắn thực sự chẳng để vào mắt.
“Còn ngây ra đó làm gì nữa? Mau giúp ta tạo sát thương!”
Thấy Tô Mộ ngẩn người đứng bên cạnh, quản gia vội vàng kêu lên.
Với thực lực của mình, hắn không sợ hai con khủng long này, thậm chí còn không cần đến Tô Mộ phải ra tay.
Nhưng đối với hắn, đây cũng là một cơ hội tuyệt vời để thử Tô Mộ.
“Lão già này đang muốn thăm dò ta sao?”
Đương nhiên Tô Mộ cũng đã phát hiện ra được suy nghĩ của quản gia.
Hắn liếc nhìn hơn sáu ngàn đòn công kích ma pháp của mình, lại thấy kỹ năng thấp nhất cũng đã là cấp S rồi. Nếu hắn ra tay, chắc chắn sẽ khiến cho quản gia phải sợ chết khiếp.
“Cởi mấy món trang bị ra vậy!”
Suy nghĩ một hồi, hắn liền cất những món trang bị không dễ thấy như nhẫn và vòng cổ đi.
Hắn thậm chí còn không lấy Quyền Trượng Pháp Thần ra ngay từ đầu.
Sau khi trí lực bị giảm mất một lượng lớn, công kích ma pháp cũng bị khống chế ở mức hơn bốn ngàn điểm.
“Siêu Hỏa Cầu Thuật!”
Sau đó, lòng bàn tay của Tô Mộ ngưng tụ ra một quả cầu lửa.
Hắn không sử dụng tới kỹ năng này đã rất lâu rồi.
Trong số rất nhiều kỹ năng, mức độ gia tăng của kỹ năng này cũng là thấp nhất.
Hỏa cầu trúng chính xác một con khủng long, cũng gây cho nó hơn một vạn điểm tổn thương.
Sau khi nhìn thấy tổn thương này, quản gia vô cùng kinh hãi.
Một nhà thám hiểm lại có thể tạo ra lượng sát thương cao như vậy, chứng tỏ là thực lực thực sự rất mạnh!
Quản gia nheo mắt lại.
Một mình hắn hãm chân hai con khủng long, không hề có chút áp lực nào, lại có thêm công kích của Tô Mộ, trận chiến này rất nhanh đã đi đến hồi kết.
Ngay khi máu của hai con khủng long sắp cạn kiệt, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.