Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 297: Lev phiền phức. (2)

Chương 297: Lev phiền phức. (2)


Máy vi tính này tự động đăng nhập cái gọi là “Mạng ngầm”, một topic trong đó cũng dẫn đến sự chú ý của Tô Mộ.
“Xem ra vị Long đội trưởng này câu được không ít cá a!”
Khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, Tô Mộ vẫn tương đối tán thành năng lực của vị Long đội trưởng này.
Đáng tiếc là, vị Long đội trưởng này cũng không thể trừ tận gốc toàn bộ những người kia.
“Đang lo không có việc gì làm đây!”
Tô Mộ xem tin tức nhắn lại trên bài post, nảy lên một tâm tư.
Bài post đã bị mã hóa rồi, không cách nào nhìn thấy tin tức của người đăng bài viết, nhưng phần mềm được lắp đặt trên máy vi tính này lại không tầm thường.
Bên cạnh có một cái nút bấm lục soát vị trí của mục tiêu.
Tô Mộ quả quyết nhấn xuống.
Máy tính vận chuyển rất nhanh, toàn bộ trong tầng hầm ngầm cũng vang lên tiếng “Ong! Ong! Ong!”.
Muốn chống đỡ lượng phép tính quá lớn, phối trí của máy vi tính nhất định phải đầy đủ.
Nhóm người U Tiêu không hổ là tổ chức đỉnh cấp trên thế giới, phòng máy hao tổn tài lực vật lực to lớn để chế tạo cũng vô cùng hiệu quả.
Sau khi kiểm tra địa chỉ IP, hắn thành công tìm tới một địa chỉ.
Hoa Đô, số 456 đường Tân Vân.
Trên bản đồ, nơi này biểu hiện là một nhà máy.
Tô Mộ nhìn biển số nhà của nhà máy trang phục kia, híp mắt lại.
Trong thời gian mấy ngày tiếp theo, hắn chắc sẽ có chuyện vui!
. . .
Thế giới game Thần Đồ.
Hết thảy nơi này sẽ không bởi vì người chơi nào đó logout mà ngừng lại.
Vương đô, trong tầng hầm ngầm nơi ở của Lev.
“Khụ! Khụ!”
Một loạt tiếng ho khan kịch liệt vang lên.
Một tay Lev che miệng, máu tươi chảy ra từ kẽ ngón tay.
“Đóa hoa kia còn chưa thành thục, cho dù thành thục, hiệu dụng cũng thua xa qu kia trứng rồng kia, dù thế nào đi chăng nữa, ta nhất định phải lấy được quả trứng kia!”
Hắn thì thầm, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lộ ra khát vọng với sinh mệnh.
Vì được tiếp tục sống sót, hắn có thể trả giá tất cả!
Thế giới hiện thực, chập tối.
Trong sân bay Hoa Đô, một người mang khẩu trang, mặc một bộ đen toàn thân đang chậm rãi bước đi.
Người này chính là Tô Mộ.
Thân là một người không có thân phận, làm việc hoàn toàn không có loại cảm giác bó tay bó chân kia.
“Theo ta thấy, người ở chỗ đó chắc hẳn còn chưa nhiều, lại thêm hai ngày nữa, người muốn đối phó ta chắc đều sẽ tiến về chỗ kia!”
Tay xách một cái ba lô, “Di sản” của đám người U Tiêu được đặt bên trong.
Nơi như Hoa Đô, đương nhiên cũng có cứ điểm của bọn họ.
Đi tới một vị trí vắng vẻ bên ngoài vòng năm, nơi này có một biệt thự giống như vậy.
“Đám này thật có tiền!”
Đi vào trong biệt thự, Tô Mộ không nhịn được cảm thán một câu.
Nơi này không thua kém gì điểm dừng chân ở Ma Đô, phong cách cũng nhất trí.
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Mở ra Góc Nhìn Ma Pháp, Tô Mộ liếc nhìn cả ngôi biệt thự.
Nơi này không có tầng hầm.
Hắn cũng phản ứng lại.
Phòng máy ở Ma Đô chắc là chỉ có một.
“Dù sao cũng biết địa chỉ, có hay không đều như nhau!”
Tô Mộ cũng không thèm để ý.
Đối phó những người muốn gây phiền phức cho mình, máy tính không phát huy được tác dụng.
“Ta hiện tại, rốt cuộc có thể làm đến mức nào trong hiện thực?”
Đứng trong phòng khách ở lầu một, Tô Mộ vừa động ý nghĩ, một thanh pháp trượng cũng xuất hiện trên tay.
Thanh Quyền Trượng Pháp Thần này được khóa lại với linh hồn của mình, có lẽ là trang bị đầu tiên được mang ra khỏi game Thần Đồ.
“Tường Lửa!”
Ma lực trong thân thể phun trào, Tô Mộ vung lên pháp trượng, một bức tường lửa bỗng nhiên xuất hiện trong biệt thự.
Cảm giác nóng rực bắt đầu tràn ngập trong không khí.
Kỳ quái là, ngọn lửa mạnh mẽ lại không tổn hại đến đồ vật trong biệt thự.
“Chỉ cần ta muốn, hoàn toàn có thể khống chế uy lực của những ngọn lửa này!”
Đây là nguyên nhân Tô Mộ cực kỳ gắng sức kiềm chế.
Khác với kỹ năng trong trò chơi, những năng lực này khi được thi triển ra trong hiện thực sẽ không giống.
Mình có thể tiến hành điều chỉnh bằng tinh thần lực!
“Băng Sương Phong Bạo!”
Tô Mộ lại thử một lần, phóng thích một Băng Sương Phong Bạo“Cỡ nhỏ” trong phòng khách.
Gió mạnh gào thét, băng lạnh tàn phá bừa bãi.
Phòng khách lập tức như có tuyết rơi.
Nếu ở trong trò chơi, Băng Sương Phong Bạo thế nào cũng phải bao phủ cả mảnh đất xung quanh.
Tô Mộ rất hưởng thụ loại cảm giác không có trói buộc này, nổi hứng chơi đùa.
Vươn tay, một tia sét thành hình trong tay hắn.
Đây là Phích Lịch Lôi Quang bản thu nhỏ.
Còn có một đòn Trường Mâu Phong Bạo cỡ cái đũa.
Chơi rồi lại chơi, đêm cũng sâu dần.
“Tiến vào trò chơi!”
Tô Mộ không quên chính sự.
Trước đó khi logout, hắn cố gắng chọn một vị trí vắng vẻ.
“Ảnh Độn!”
Dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, toàn bộ Vương đô, khắp nơi trải rộng bóng tối.
Tô Mộ hóa thành bóng tối, đi về phía trang viên của Lev.
Trên đường, hắn cũng đụng phải mấy đội binh lính tuần tra, những NPC này cũng không thể nhìn thấu sự ẩn núp của mình.
“Chính là ở đây!”
Lần thứ ba đi tới trang viên, Tô Mộ vô cùng quen thuộc với nơi này.
Mượn nhờ Ảnh Độn ẩn núp, hắn lặng yên không một tiếng động xuống tầng ngầm.
Thương nhân bán thú cưng dường như vô cùng yên tâm với trị an của Vương đô, nơi này không có phù văn cản đường nào cả, chỉ là một cánh cửa phổ thông.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ dịch chuyển tức thời tiến vào trong phòng thí nghiệm kia.
“Những dụng cụ công trình này chắc là rất có giá trị nhỉ?”
Nhìn thiết bị công trình được bày ra chỉnh tề, Tô Mộ tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Lev quả nhiên không phải người bình thường!
“Nghiên cứu trước chút đã!”
Nhờ thân phận đại sư công trình học, Tô Mộ bắt tay vào nghiên cứu lên công dụng của những thiết bị công trình này.
“Trâu bò!”
Sau khi nghiên cứu một hồi, Tô Mộ phát ra một tiếng kêu nhẹ.
Thiết bị được bày ở đây đều có một điểm giống nhau.
Bọn chúng có thể chuyển hoá năng lượng mạnh mẽ!
Tô Mộ cũng hiểu vì sao quản gia lại nói nơi này có thể ấp ra trứng rồng.
Chỉ cần mình đặt trứng rồng vào đầu vào của máy chuyển đổi, sau đó thêm vật phẩm có lực sinh mệnh mạnh mẽ vào, thì có thể thức tỉnh sinh mệnh bên trong trứng rồng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất