Chương 298: Lôi Đình Long! Khế ước.
“Rất nhiều thứ ở nơi này đều có sẵn, lại thêm cánh hoa của hoa Cực Sinh kia, chắc hẳn không có vấn đề gì!”
Tô Mộ bắt đầu thao tác.
Đầu tiên, hắn trứng rồng đặt vào trong ống nuôi cấy phía dưới cùng.
Tiếp theo, đặt cánh hoa Cực Sinh lên mặt trên dịch dinh dưỡng.
Sau đó là điều chỉnh thử những dụng cụ này.
Nếu khởi động thiết bị dưới tình huống không điều chỉnh thử, chẳng những cánh hoa không có tác dụng, mà còn dẫn đến trứng rồng xảy ra vấn đề.
Một kẻ tay mơ thật sự không dám tùy tiện khởi động những dụng cụ này.
Tô Mộ không hoảng hốt chút nào, trực tiếp khởi động toàn bộ thiết bị.
Đây là sự tự tin tới từ đại sư công trình học!
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Thiết bị phát ra khá nhiều âm thanh, cũng làm cho Tô Mộ híp mắt lại.
Tiếng động lớn như vậy, mình sẽ không bị phát hiện chứ?
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Hắn vội vàng mở ra Góc Nhìn Ma Pháp, chú ý đến tình huống trong trang viên phía trên.
Người trong trang viên đều đang say giấc, cũng không bị nơi này ảnh hưởng.
Tô Mộ thở dài một hơi, lực chú ý chuyển hướng về thiết bị kia.
Sau khi khởi động, khoang dinh dưỡng phía trên đang không ngừng chiết xuất năng lượng sinh mệnh bên trong dịch dinh dưỡng.
Cánh hoa của hoa Cực Sinh bị hòa tan rất nhanh, một luồng năng lượng sinh mệnh tinh khiết đang hội tụ.
Toàn bộ phòng thí nghiệm dưới đất cũng toả ra một vầng sáng chói mắt.
Tô Mộ híp mắt, nhìn chằm chằm quả trứng rồng kia.
Khi năng lượng kia ngưng tụ đến cường thịnh nhất, từng chút từng chút một rót vào ống nuôi cấy phía dưới.
Một lát sau, quả trứng rồng sinh ra động tĩnh.
“Động rồi!”
Tô Mộ lộ ra nụ cười mừng rỡ, đáy lòng không nén nổi chờ mong.
Đây chính là một con Lôi Đình Long!
Trứng rồng không làm Tô Mộ thất vọng, bề mặt vỏ trứng lần lượt xuất hiện khe hở.
Sau khi tất cả năng lượng sinh mệnh đều bị rót vào trứng rồng, ánh sáng mạnh chợt lóe lên.
Một giây sau, một con sinh vật cũng phá xác ra từ trong trứng rồng.
Nó thoạt nhìn có kích cỡ tương đương một con thằn lằn, trông có vẻ vô cùng ngơ ngác, đáng yêu.
Lần đầu tới thế giới này, cặp mắt ti hí của nó nhìn quanh khắp nơi.
Sau khi phát hiện Tô Mộ tồn tại, con mắt của nó nhìn chằm chằm Tô Mộ, tràn ngập tò mò.
Mà trong thị giác của Tô Mộ, thân phận của bé cưng này cũng hiện ra trên giao diện.
‘Lôi Đình Long’
Đẳng cấp: Cấp 1
HP: 1000
MP: 300
Công kích vật lý: 200
Công kích ma pháp: 200
Phòng ngự vật lý: 100
Phòng ngự ma pháp: 100
Khả năng miễn dịch ma pháp: Không
Sức mạnh: 100, thể chất: 100, trí lực: 100, tinh thần: 100 nhanh nhẹn: 100
Kỹ năng: Không
“Không hổ là sinh vật loài rồng, thuộc tính ban đầu lại cao như vậy?”
Lôi Đình Long mới cấp 1, tất cả năm thuộc tính đều đạt tới 100 điểm, điều này cũng làm cho Tô Mộ có thuộc tính ban đầu cao nhất chỉ mới 10 điểm nhận thức cái gì gọi là chênh lệch.
Vươn tay, Tô Mộ sờ đầu tiểu gia hỏa.
‘Có khế ước thú cưng hay chăng?’
Ngay sau đó, một nhắc nhở bắn ra ngoài.
“Điều này còn phải hỏi sao?”
Tô Mộ ngay lập tức lựa chọn khế ước.
‘Khế ước thành công, ngươi có thể đặt cho Lôi Đình Long một cái tên, và thu nó vào không gian thú cưng !’
Trước mặt lại lần nữa bắn ra nhắc nhở, tiểu gia hỏa dùng đầu của nó không ngừng cọ ngón tay Tô Mộ, có vẻ vô cùng thân mật.
Tô Mộ cưng chiều nhìn nó, suy tư.
Mình nên đặt tên gì cho tiểu tử này mới tốt đây?
Nói đến việc đặt tên, Tô Mộ thật sự là một người không có khiếu đặt tên. Khi tiến vào trò chơi, hắn cũng lười nghĩ tên, vội vã tiến vào trò chơi, cũng ngầm thừa nhận tên thật của mình.
Loại hiện tượng này cũng tương đối phổ biến trong game Thần Đồ.
Nhưng Lôi Đình Long lại là con thú cưng đầu tiên của mình, có phải nên đặt tên của nó uy vũ, khí phách một chút không?
“Lôi đình vạn quân, bằng không gọi là Lôi Quân nhé?”
Tô Mộ nhìn tiểu gia hỏa, thì thầm một câu.
“Ư! Ư!”
Tiểu gia hỏa dường như nghe hiểu lời Tô Mộ nói, phát ra vài tiếng kêu to.
“Không thích à?”
Tô Mộ thấy dáng vẻ cự tuyệt của tiểu gia hỏa kia, phủ định cái tên này.
Gọi là Lôi Quân quả thật hơi gì gì đó, không biết còn tưởng rằng tiểu gia hỏa làm nghề bán gạo đâu!
“Vậy nên gọi ngươi là gì mới tốt đây?”
Tô Mộ quan sát kỹ càng tiểu gia hỏa.
Đôi cánh của nó có màu tím, bên trên còn có dấu ấn sấm sét.
Dù chỉ có cấp 1, khí thế của nó cũng không phải ma vật bình thường có thể sánh bằng.
“Gọi ngươi là Tử Long thì thế nào?”
Suy nghĩ cẩn thận, Tô Mộ dùng giọng điệu hỏi thăm nói với tiểu gia hỏa.
“Ừm! Ừm!”
Tiểu gia hỏa dùng cái đầu nhỏ của nó cọ vào ngón tay Tô Mộ, thoạt nhìn rất thích cái tên này.
“Ta thật muốn thêm một chữ ‘Triệu’, nhưng thôi vậy!”
Gương mặt mang nụ cười xấu xa, Tô Mộ nhập cái tên “Tử Long” vào nhắc nhở trước mắt này.
‘Đặt tên thành công!’
‘Có thu thú cưng vào không gian thú cưng không? ]
“Thu vào!”
Thân ở địa bàn của người ta, Tô Mộ cũng không dám khinh thường, trực tiếp thu Tử Long vào.
Ánh sáng trắng lóe lên, tiểu gia hỏa biến mất không thấy đâu nữa. Tô Mộ phát hiện trên giao diện của mình cũng thêm ra một cột thú cưng .
Sau khi mở ra, Tử Long thình lình nằm trên đó, đằng sau còn có chữ “Triệu hồi”.
Tiếp theo, Tô Mộ chuyển lực chú ý tới những dụng cụ trước mắt. này
Không hề nghi ngờ, những dụng cụ này có giá trị vô cùng khả quan. Nếu đóng gói toàn bộ chúng rồi mang đi, thì chờ đến sau khi mình có trụ sở, hoàn toàn có thể xây dựng một phòng thí nghiệm công trình giống vậy.
“Có thể thu đi không nhỉ?”
Thiết bị đều là vật lớn, chỉ riêng cái bình nuôi cấy kia đã cao đến hai mét, muốn chuyển cũng không thể chuyển ra ngoài được. Biện pháp duy nhất là thu nó vào thanh vật phẩm.
‘Vật phẩm đặc thù, không thể thu vào!’
Sau khi thử, một dòng nhắc nhở khiến Tô Mộ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Không có cách nào thu vào thanh vật phẩm, cũng có ý nghĩa những dụng cụ này không mang đi được.
“Đã không mang đi được, thì dỡ đi vậy!”
Ánh mắt Tô Mộ trở nên lạnh thấu xương.