Chương 313: Không có ma vật?
“Nhưng trước mắt vẫn tập trung hoàn thành nhiệm vụ là chính!”
Sau khi bán gần hết đồ, Tô Mộ cũng không đưa ra lời cảnh cáo gì đó với nhóm người nhiều tiền này.
Chỉ gửi một tin nhắn lên nhóm cho bọn họ.
“Thời gian tiếp theo ta phải đi ra ngoài tường, ngoài tường không nhận được tin nhắn, các ngươi cứ gửi đồng vàng qua bưu điện là được!”
Tin nhắn này lộ ra không ít tin tức, cũng làm những người này vô cùng tò mò.
“Đại lão, ngoài tường là gì vậy?”
“Đại lão, có thể nói chuyện về ngoài tường cho chúng ta nghe không?”
“Ngoài tường là khu vực sau khi lên tứ giai mới có thể đi vào à?”
Từng vấn đề liên tục gửi tới.
Tô Mộ thống nhất trả lời: “Trước khi lên tứ giai, ra ngoài tường chính là tìm đường chết, chờ tới khi các ngươi tới chủ thành là có thể biết thông tin về ngoài tường!”
Không chờ những người đó tiếp tục hỏi, Tô Mộ đã bay thẳng đến tường, leo lên rồi đi ra ngoài tường.
Tiếng tích tích của tin nhắn không ngừng vang lên lập tức im bặt.
“Chớp Nhoáng!”
Dưới trạng thái đầy mana, Tô Mộ dùng dịch chuyển nhanh với cự ly siêu xa.
“Năng Lượng Thức Tỉnh!”
Tiếp đó, dưới trạng thái mở hồi mana, Tô Mộ ngồi trên thú cưỡi máy móc chạy như bay về phía đội vận chuyển.
Giờ phút này, trước mắt Tô Mộ có hai góc nhìn.
Một là tình hình giao thông phía trước của mình, cái còn lại là tình hình phân thân dẫn tiểu đệ xương khô đi giết quái.
“Giỏi lắm!”
Khác với lúc trước, sau khi nắm giữ kỹ năng bị tổn thương chân thật kia, sát thương đầu ra của phân thân phải nói là bùng nổ.
Khi phối hợp với bốn tiểu đệ xương khô vừa có thể đánh vừa có thể chịu đòn, cho dù hắn không có ở đó thì tốc độ giết quái vẫn cực kỳ nhanh chóng.
Tuy còn chưa đạt đến hiệu suất “không còn một mảnh” như Tô Mộ lúc trước, nhưng ít ra có thể bảo đảm trên đường đi, đội vận chuyển sẽ không bị ma vật chặn đường.
Có thể làm được điểm này là đủ rồi!
…
Bên kia, vị trí cách đội vận chuyển một kilomet, mấy thích khách đang dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi.
“Tăng tốc đi, nếu thật sự có đàn ma vật, chúng ta lập tức Tàng Hình chạy trốn!” Một thích khách hô to rồi chạy như bay.
Vài người còn lại cũng không cam lòng yếu thế.
“Không đúng, không có chút hơi thở của ma vật nào, sao có thể?”
“Tình cảnh này không giống như ma vật bị dẫn đi, mà giống như bị giết sạch!”
Một lúc sau, những người này bắt đầu nghi ngờ cuộc đời.
Đàn ma vật trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, mà năng lực cảm giác nguy hiểm vượt trội của thích khách so với những nghề nghiệp khác cũng không làm bọn họ nhận ra bất cứ chuyện gì khác thường.
Đủ loại dấu vết đều thể hiện một chuyện.
Khu vực này không có ma vật!
“Sao có thể? Nhà thám hiểm kia thật sự có thể làm được đến mức này ư?”
“Thật sự không thể tưởng tượng nổi, hắn chỉ là một pháp sư thôi mà!”
“Sự thật ở trước mắt, không cho phép chúng ta không tin, nhưng càng đi vào sâu thì ma vật càng khó đối phó, nhà thám hiểm đó hẳn là sẽ xuất hiện lúc mệt mỏi!”
Khuôn mặt của mấy thích khách tràn đầy ngạc nhiên, lại không thể không thừa nhận năng lực của Tô Mộ.
Ít nhất, nhà thám hiểm này thật sự có năng lực mở đường.
Nhưng cùng lúc đó, những người này cũng rơi vào sầu lo.
Ma vật phía sau sẽ chỉ càng ngày càng mạnh, bọn họ lo rằng không biết Tô Mộ có thể giữ vững hiệu suất này không.
“Quay về báo cáo đi, theo ta thấy, nhà thám hiểm đó hoàn toàn có tư cách dẫn dắt chúng ta!” Một người mở miệng.
Ý trong lời nói của hắn là đã định tiếp thu để Tô Mộ lãnh đạo.
Có bọn họ trợ giúp, khi đối phó với ma vật mạnh hơn ở phía sau, cũng có thể có chút bảo đảm.
“Ngươi nói gì thế? Ngươi quên rằng tên đó tự cao tự đại cỡ nào à?” Một người đưa ra lời phản bác.
Theo lời nói của hắn, hiển nhiên có lòng thù địch không nhỏ với Tô Mộ.
“Đúng vậy, không biết là hắn rửa sạch ma vật hay là dẫn ma vật tới nơi xa hơn, chúng ta vẫn phải tiếp tục tìm kiếm!” Lại một thích khách mở miệng.
“Thôi được rồi, vậy các ngươi tiếp tục tìm kiếm, ta quay về báo cáo tình hình trước!”
Thích khách đầu tiên nói chuyện cũng không cãi cọ, quay đầu đi về phía đội vận chuyển.
Có hắn báo cáo, trong giai đoạn này, đội vận chuyển hoàn toàn có thể tăng nhanh tốc độ tiến lên!
“Mọi người phân công nhau tìm kiếm đi, biết rõ ràng tình huống trước rồi nói!” Thích khách mở miệng cuối cùng hô to. Nói xong, hắn cũng không quan tâm đến những người khác, lập tức lao vào trong rừng.
…
Phía sau đội vận chuyển, Tô Mộ đang ngồi trên thú cưỡi máy móc, mắt thấy đã sắp đuổi theo đến nơi.
“Tránh đội vận chuyển!”
Hắn không hề do dự lựa chọn tránh đi.
Nếu bây giờ hắn xuất hiện phía sau đội vận chuyển, vậy chắc chắn sẽ bị người ta chọc cột sống.
Không nói tới những chuyện khác, thế nào những NPC tinh anh kia cũng mắng cho hắn một trận.
Cố tình hắn lại không thể xử lý đám NPC này, nếu không chắc chắn sẽ bị các công hội lớn trong thành Diệu Nhật truy nã.
Dứt khoát nhắm mắt làm ngơ!
“Chớp Nhoáng!”
Có mana thì hắn sử dụng Chớp Nhoáng, không có mana thì dùng thú cưỡi, Tô Mộ dùng tốc độ cao nhất chạy như bay về phía phân thân.
Trên đường, hắn lại lấy tấm bản đồ kia ra.
Khoảng cách giữa mình và vị trí chấm đỏ kia còn phải đi mất hai ngày nữa.
Đương nhiên đây là tính theo tốc độ lên đường của đội vận chuyển.
Nếu dựa theo tốc độ của hắn thì chỉ mất nửa ngày là đến.
“Bên trên đây đánh dấu là một con gấu đen to, vậy thì nơi này có BOSS à?”
“Không biết là cấp bao nhiêu!”
Tô Mộ khẽ nhướng mày nhìn con gấu đen được vẽ trong vòng tròn đỏ.
BOSS gì đó chính là sở thích của hắn!
Sau khi đuổi theo một đoạn đường, thời gian cũng tới nửa đêm.
Rừng cây đem nhánh giấu giếm đủ loại nguy hiểm.
“Cuối cùng cũng tới nơi!”
Tô Mộ cũng thành công hội hợp với phân thân.
“Ma vật ở đây càng cao cấp hơn, nhưng dưới sự tăng phúc của BUFF, Vạn Mộc Tùng Sinh vẫn có thể lập tức giết chết, những con không giết được thì giao cho phân thân xử lý!”
“Thánh Quang Chúc Phúc!”