Chương 321: Tiến hoá đặc biệt
Tử Long vậy mà có trí tuệ, theo sự trưởng thành của nó, trí tuệ của cự long thậm chí có thể vượt qua cả loài người.
So với việc bản thân mình chọn cách tăng điểm cho tên nhóc này, chi bằng để Tử Long tự mình chọn.
“Gào!”
Sau khi nghe thấy câu hỏi của Tô Mộ, Tử Long phát ra tiếng rồng gầm, mở đôi cánh khổng lồ kia ra, đột ngột kích động dữ dội.
Trong chốc lát, cuồng phong nổi dậy.
“Ừm!”
Tô Mộ nhìn hành động của Tử Long, không hiểu rõ.
Tên nhóc lại lộ móng vuốt của nó ra, bỗng nhiên phát động tấn công về phía một cái cây lớn bên cạnh.
Vuốt rồng sắc nhọn mang uy lực mạnh mẽ, một vuốt đập vào thân cây lớn.
Điều xấu hổ là, mặc dù để lại dấu vuốt rất sâu trên cây đại thụ kia, nhưng lại không có dấu hiệu sụp đổ.
Tô Mộ nhìn thấy rõ ràng, ánh mắt của Tử Long lộ ra chút thất vọng.
Những cây cối trong rừng Ma Vật này cũng không phải là những cây gỗ bình thường, với sức mạnh mấy trăm điểm của nó, thực sự có hơi khó khăn.
“Nói như vậy, ngươi muốn làm cự long loại hình lực lượng?” Tô Mộ cũng đã hiểu.
Tử Long lập tức gật cái đầu lớn của nó.
“Ừm!”
Kết quả này lại ngoài dự đoán của Tô Mộ.
Rõ ràng là Lôi Đình Long, vậy mà lại muốn cận chiến?
Những điều này, nó đã học với ai?
“Không tốt lắm đâu, ngươi là Lôi Đình Long đó!”
Tô Mộ nhíu mày, vẻ mặt do dự.
Tăng toàn bộ sức mạnh chắc chắn là không được.
Trong lúc Tô Mô không có cách nào để hạ quyết tâm, đầu của tên nhóc lại cọ qua, dường như muốn nói: Ta có chừng mực.
“Haizz!”
Tô Mộ thở dài, siết chặt nắm tay.
“Vậy thì nghe theo ngươi đi!”
Cắn răng, Tô Mộ thêm toàn bộ 1800 điểm thuộc tính có thể phân phối còn lại của Tử Long vào sức mạnh.
Sức mạnh của Tử Long lập tức đạt đến 2700 điểm.
Cũng vào lúc này, một nhắc nhở bỗng hiện ra trước mắt Tô Mộ.
‘Sủng vật Tử Long của ngươi muốn đạt đến điều kiện tiến hoá đặc biệt, có muốn tiếp nhận hay không?’
“Còn có thể tiến hoá đặc biệt à?”
Nhắc nhở này khiến Tô Mộ hơi ngơ ngác.
Hắn nhìn vào mắt của Tử Long.
Trong đôi mắt to kia lộ ra vẻ mong chờ, có vẻ như đã mong chờ cái gọi là “tiến hoá đặc biệt” này rất lâu rồi.
“Tiến hoá theo loại hình sức mạnh sao?”
Tô Mộ cũng phản ứng lại.
Chẳng trách Tử Long bảo mình cộng hết toàn bộ điểm thuộc tính vào sức mạnh.
Đối với những sủng vật này, khi thuộc tính nào đó đạt đến một trị số nhất định, có lẽ sẽ có thể mở ra “tiến hoá đặc biệt” này.
Lần đầu tiên nuôi sủng vật, Tô Mộ thật sự không có kinh nghiệm gì cả.
Nhưng đây là điều tên nhóc này tự yêu cầu, bản thân mình cũng không thể từ chối được.
“Tiếp nhận!”
‘Tiến hoá đặc biệt cần tiêu hao lượng ma lực lớn, xin hãy đảm bảo có đủ ma hạch để cung cấp trong không gian của sủng vật!’
Một lời nhắc nhở khác lại bắn ra.
“Chuyện nhỏ!”
Tô Mộ không hề keo kiệt lấy hết toàn bộ ma hạch trong thanh vật phẩm ra.
Ngoài những viên Tử Long đã nuốt xuống kia, mình còn thừa lại ba bốn trăm viên nữa trên tay!
‘Bắt đầu tiến hoá!’
Có đầy đủ ma hạch rồi, Tử Long lập tức bị hút vào trong không gian sủng vật.
Ngay sau đó, không gian sủng vật xuất hiện chữ “đang tiến hành tiến hoá đặc biệt, không thể triệu hồi.”
Tô Mộ không khỏi mong đợi.
“Hi vọng ngươi có thể cho ta một niềm vui bất ngờ!
Dãy núi Thiết Hùng.
Mấy trăm vệ binh đang đóng tại nơi này.
Bọn họ đang canh gác từng tuyến đường quan trọng trên dãy núi và chờ đợi sự xuất hiện của đại đội hậu phương.
Không bao lâu sau, đội ngũ vận chuyển trùng điệp đã đến nơi.
Dahl đi đầu đội ngũ vận chuyển, theo sau là hàng trăm binh sĩ được huấn luyện tốt, dĩ nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
“Chỗ này đã được giải quyết rồi à?”
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy vệ binh trên núi thì vẻ mặt rõ ràng khá kinh ngạc.
“Tất cả ma vật ở đây đều được dọn sạch rồi, có thể yên tâm tiến về phía trước ạ!” Một binh sĩ chạy tới báo lại.
“Thế thì tốt quá!” Dahl thở phào một hơi, nét mặt hưng phấn.
Sau khi băng qua dãy núi Thiết Hùng, quãng đường còn lại rất dễ đi.
“Có phải nhóm Dương Phong và nhà thám hiểm dẫn các ngươi liên thủ dọn sạch à? Báo cáo tình hình thương vong đi!” Dahl nói với binh sĩ.
“Không có ai bị thương, lúc chúng ta đến đây thì ma vật đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi ạ!” Binh sĩ không hề giấu giếm.
“Chuyện này!”
Nét mặt Dahl hoàn toàn cứng đờ.
Hắn đột nhiên nhận ra một điều.
Là người chịu trách nhiệm chính cho hành động lần này, không chừng hắn phải đi ngang qua thật đấy.
...
Trong khu rừng dưới chân dãy núi Thiết Hùng, một đoàn người đang tiến lên.
“Đại ca Dương Phong, tên đó còn có thể dọn sạch được dãy núi Thiết Hùng luôn ư, chúng ta có cần theo lên hỗ trợ nữa không ạ?” Giọng điệu của pháp sư cao ngạo rất không vui.
Tuy mặt hắn không đỏ nhưng lại đau rát.
“Cấp bậc của mấy ma vật sau này sẽ chỉ ngày càng cao, có sự trợ giúp của chúng ta thì nhà thám hiểm kia mới có thể dọn dẹp nhanh hơn, như vậy cũng có thể làm tăng tốc độ của đội vận chuyển đấy.”
Dương Phong tỏ thái độ lấy “đại cục làm trọng”.
“Nhưng hình như chúng ta không đuổi kịp hắn!” Pháp sư cao ngạo lại nói tiếp.
Hắn chỉ cần tăng tốc, Tô Mộ lại phải vừa dọn quái vừa vội lên đường.
Dẫu vậy, họ vẫn bị bỏ lại xa tít đằng sau.
Chừng như Dương Phong cũng hiểu rõ điểm này, hắn đột nhiên dừng bước.
“Abrams, chắc ngươi biết sử dụng thuật truyền tống đúng không?”
Hắn nhìn pháp sư cao ngạo, giọng điệu nghiêm túc.
“Sao!” Pháp sư cao ngạo Abrams nghe vậy, vẻ mặt hơi cứng lại: “Truyền Tống thuật cần tiêu hao đá ma pháp, vả lại ta cũng không tài nào có thể tiến hành truyền tống tất cả những người này đâu!”
“Ngươi có thể mang theo mấy người?” Dương Phong nhíu mày, hỏi tiếp.
“Tối đa là hai người!” Abrams trả lời với vẻ khó xử.
“Được thôi, vậy dẫn bọn ta qua trước đi!” Sau khi ngẫm nghĩ chốc lát, Dương Phong nhìn về phía những người còn lại: “Các ngươi tranh thủ đuổi gấp theo sau đi.”
“Tóm lại trước tiên ta phải tới tìm nhà thám hiểm kia để bàn bạc với hắn đã!”