Chương 324: Làm chứng?
“Ta không được ra tay với các ngươi?” Tô Mộ lạnh lùng cười một tiếng, vẻ mặt nghiền ngẫm: “Vậy các ngươi được ra tay với ta à?”
“Là Lev làm ta tới, nếu ngươi tha cho ta một mạng, ta có thể làm chứng cho ngươi!”
Dương Phong cảm nhận được sát ý sắc bén của Tô Mộ, lập tức thức thời ném nồi cho Lev.
“Làm chứng?”
Tô Mộ nheo mắt lại.
Vương đô có quy tắc.
Một khi có người đứng ra làm chứng chuyện Lev phái người tiến hành ám sát mình, vậy thì hắn không thể nhảy nhót ở Vương đô nữa.
Dương Phong phối hợp như vậy quả thật làm hắn cảm thấy rung động.
“Bây giờ ta lập tức có thể về Vương đô làm chứng cho ngươi, ngươi có Thần Lạc đại nhân chống lưng, chắc chắn có thể bắt hắn phải trả một cái giá đắt!” Dương Phong tiếp tục mở miệng.
Tô Mộ vẫn chưa vội vàng trả lời.
Bây giờ hắn còn đang tiến hành nhiệm vụ vận chuyển!
Nếu quay về thì cũng không thể làm đội vận chuyển chờ mình đúng không?
Hiển nhiên Dương Phong cũng biết rõ điểm này bèn bổ sung thêm: “Nếu ngươi lo lắng chuyện vận chuyển vật tư, ngươi có thể báo cáo tình hình cụ thể với Dahl trước, làm hắn phái người áp giải ta về Vương đô!”
Nghe thấy lời nói này, Tô Mộ nhíu mày, ngửi ra “vấn đề”.
“Ngươi muốn chạy à?”
Dựa vào thực lực của Dương Phong, chỉ cần khôi phục lại, cho dù là một đội vệ binh cũng không phải là đối thủ của hắn.
“Chỉ cần ngươi dẫn ta tới chỗ Dahl, ta nói tình hình cụ thể ra, ngoài nhận tội thì ta còn có thể chạy đi đâu nữa?” Dương Phong nở một nụ cười khổ.
Tô Mộ vuốt cằm suy nghĩ.
Đây đúng là một cơ hội tốt để vặn ngã Lev, nhưng hắn không tin tưởng Dương Phong.
Không nói tới những chuyện khác, mình dẫn hắn tới chỗ Dahl, người này lại lật mặt không nhận tội, khẳng định rằng mình hành hung, mình cũng không thể giải quyết hắn trước mặt Dahl đúng không?
“Đêm dài lắm mộng, ta có thể nghĩ cách khác đối phó với Lev!”
Tô Mộ đã quyết định.
Dương Phong không chết sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn với mình.
Nhưng ngay lúc này, Tô Mộ đột nhiên cảm thấy sự hạn chế vô hình biến mất.
Hắn vươn tay, một hỏa cầu hiện lên.
Dương Phong nhìn hỏa cầu đó, khuôn mặt càng thêm sợ hãi.
“Căn cơ của Lev sâu hơn tưởng tượng của ngươi rất nhiều. Trong chuyến đi này, ngoài để ta đối phó với ngươi, hắn còn nhờ ta gửi một bức thư. Ngươi không biết hắn muốn gửi bức thư này cho ai à?”
Tiếng hô to không ngừng vang lên.
Dương Phong lấy ra lợi thế cuối cùng trong tay hắn.
Đúng lúc này, hoả cầu trong tay Tô Mộ cũng dập tắt.
“Phù!” Dương Phong thấy thế lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Thực lực kinh khủng Tô Mộ thể hiện làm hắn hoàn toàn biết chênh lệch là gì.
Lấy trứng chọi đá sẽ chỉ tự chịu diệt vong.
Nhưng hắn chưa kịp thở dốc, một tia sét đã rơi xuống từ trên bầu trời.
“Xì!”
Tia sét vô tình, trên đầu Dương Phong xuất hiện một con số sát thương còn cao hơn so với móng vuốt khổng lồ vừa rồi.
Cho dù hắn là một chiến sĩ có lượng máu cao cũng không thể chịu được một đòn này.
Cơ thể Dương Phong đè lên trên người cung tiễn thủ kia, hai người rơi ra không ít thứ tốt.
“Cảm ơn hai vị đại ca!”
Tô Mộ nhanh chóng bước tới, nhặt thắt lưng trữ đồ hai người rơi ra lên.
Có “ấm áp” hai người này tặng, mình có thể chứa thêm càng nhiều đồ rồi.
“Đây là?”
Thứ làm Tô Mộ bất ngờ là trong thắt lưng trữ đồ của Dương Phong còn có một thắt lưng trữ đồ nữa.
Tô Mộ lấy chiếc thắt lưng trữ đồ kia ra, sau khi mở ra, khuôn mặt lập tức trở nên mừng rỡ.
So với cung tiễn thủ và Dương Phong thì thắt lưng trữ đồ này mới gọi là “màu mỡ”.
Chỉ mỗi số lượng đồng vàng thôi cũng có hơn chục nghìn, càng có một đống vật phẩm ma pháp.
“Hình như đây là đồ của pháp sư mà, sao lại ở trong tay của người này nhỉ?”
Tô Mộ lộ ra vẻ khó hiểu.
“Còn có người tới?”
Hắn nhìn xung quanh, sử dụng kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp tiến hành tìm kiếm.
Chỉ một lát sau, hắn đã phát hiện ra sau mặt cỏ lúc trước Dương Phong lao ra có một luồng năng lượng kỳ lạ.
Đó là một luồng sáng hình tròn màu tím, cũng không mãnh liệt, thậm chí là hơi mỏng manh.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ lắc người một cái đi tới vị trí đó.
Giây tiếp theo, một vậy hình cầu màu tím to bằng quả bóng chuyền xuất hiện trước mắt hắn.
“Đây là thứ gì?”
Tô Mộ vươn tay cầm vật hình cầu đó lên.
‘Đá cấm ma: Kích hoạt viên đá này có thể sinh ra một vùng từ trường cấm ma pháp, người tới gần trung tâm vùng từ trường không thể sử dụng kỹ năng loại ma pháp (ma lực mạnh mẽ có thể phá vỡ vùng từ trường cấm ma pháp).’
“Khó trách!”
Nhìn thấy thông báo xuất hiện trước mắt, Tô Mộ cũng hiểu vì sao vừa rồi mình không sử dụng được kỹ năng.
“Vừa nãy không rõ là chuyện thế nào, không sử dụng kỹ năng mạnh, nếu dồn toàn lực thì ta có thể phá vỡ vùng từ trường này không?”
Tô Mộ cảm thấy hơi tò mò về viên đá cấm ma này.
Nhưng viên đá này vừa bị sử dụng, trong khoảng thời gian ngắn không thể sử dụng tiếp được.
“Cất đi trước đã!”
Tô Mộ cất viên đá đi rồi sử dụng kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp tiếp tục tìm kiếm xung quanh.
Không có dấu hiệu sinh mệnh, nhưng hắn lại phát hiện ra một thi thể.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ lập tức đi đến bên cạnh thi thể, hắn khẽ nhướng mày.
Hắn vẫn có ít ấn tượng về vị pháp sư từng mỉa mai mình này.
“Dương Phong giết hẳn để giá hoạ cho ta à?”
Sau khi phân tích, Tô Mộ đã nhận ra tâm tư ác độc của Dương Phong.
“Những NPC tới tìm ta đều chết hết, ta có mười cái miệng cũng không nói rõ được!”
Tô Mộ không chút do dự khiêng thi thể của pháp sư tới chỗ của Dương Phong và cung tiễn thủ.
Hắn tìm một vị trí hẻo lánh, lấy thanh kiếm to của Dương Phong ra đào đất.
Sức mạnh mạnh mẽ và tốc độ cực nhanh phát huy ưu thế rất lớn trong thời điểm này.
Một cái hố sâu mười mét nhanh chóng được đào ra.
Tô Mộ ném ba người vào trong hố và vùi đất xuống, giống như cách hắn làm với tên thích khách lúc trước.