Chương 333: Ma vật tấn công thành
Tiếng nói này vô cùng lớn.
So với giọng của người bình thường thì tiếng nói này nghe vào sẽ kèm theo đôi chút khó chịu.
“Là ai?”
Nét mặt Tô Mộ nghiêm túc, hắn nhìn quanh bốn phía, sẵn sàng đón địch.
Điều khiến hắn bất ngờ là trong thung lũng cũng không có bất cứ tồn tại khả nghi nào.
“Thần phục hoặc tiêu vong!”
Mượn âm vang của thung lũng, giọng nói kia cứ vang vọng không dứt, như kề sát và hét vào tai Tô Mộ.
“Có giỏi thì ra đây, đừng giở trò thần bí nữa?”
Tô Mộ vừa không phục, đồng thời hô to.
Tiếng la của hắn cũng vờn quanh thung lũng, triệt tiêu giọng nói vừa rồi.
Thung lũng to lớn bỗng chốc trở nên yên tĩnh!
“Đầu tiên là viên nhãn cầu kia xuất hiện, tiếp đó lại phát ra tiếng nói, chẳng lẽ có gì đang tiến về phía mình sao?”
Bình tĩnh chậm rãi suy nghĩ, Tô Mộ nhìn ra ngoài thung lũng.
Viên nhãn cầu kia xuất hiện chắc chắn là có lý do!
Có lẽ chủ nhân của giọng nói vừa rồi đang ở khá gần mình!
“Cứ để ta gặp ngươi một lần đi!”
Đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, Tô Mộ lấy ra bộ trang bị tứ giai rơi ra từ pháp sư kia.
Kẻ địch mạnh đột kích, mình nhất định phải sử dụng thực lực mạnh nhất.
So với bộ tam giai, bộ trang bị pháp sư tứ giai tăng trí lực và tinh thần lên rất nhiều.
“Bộ trang bị này thêm hơn 300 điểm trí lực, 200 điểm tinh thần và 100 điểm thể chất!”
“Nhưng thuộc tính bị động chẳng có tác dụng gì với mình cả!”
Tác dụng của bộ này là tăng 10% tỷ lệ ma pháp trúng mục tiêu và 10% tốc độ thi pháp.
Thuộc tính bị động này có ý nghĩa to lớn với các pháp sư khác nhưng lại khá vô bổ với Tô Mộ.
Hắn nhìn thoáng qua trí lực: 3160(+1750)
“Hỏa Diễm Phi Vũ!”
Với Đôi cánh hỏa diễm xòe ra sau lưng, Tô Mộ bay lên không trung và phóng nhanh tới sau thung lũng.
Từ trên cao nhìn xuống, hắn mở ra Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp.
Chốc lát sau, một đám ma vật toát ra dấu hiệu sinh mệnh mạnh mẽ xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
“Quả nhiên!”
Tô Mộ nheo mắt lại.
Cho đến giờ phút này, hắn mới thật sự phản ứng lại.
Sở dĩ một số lượng lớn ma vật xuất hiện ở phòng tuyến thứ ba hoàn toàn là vì hắn đây mà!
“Tà Thần kia đã để lại ấn ký trên người mình, e là có thể biết được hướng đi của mình rồi!”
“Hắn đang muốn bóp chết mình từ trong nôi đây!”
Mục đích của Tà Thần rõ như ban ngày, Tô Mộ cũng sẽ không khoanh tay chịu trói.
Trong đám ma vật có dấu hiệu sinh mệnh hùng mạnh đó, có một con ma vật khiến hắn như gặp đại địch.
Năng lượng sinh mệnh do tên này tỏa ra vô cùng lớn, hơn hẳn những ma vật ngũ giai cùng loại khác.
Trước khi chưa nhìn thấy thuộc tính cụ thể của ma vật, Tô Mộ cũng không dám khinh thường.
“Lùi về trước đã!”
Tô Mộ không lựa chọn cứng đối cứng chính diện với đại quân ma vật, mà quay ngược lại về hướng thung lũng vừa rồi.
Ở một góc nhìn khác, Phân Thân cũng không đoái hoài tới việc dọn sạch ma vật trên đường, mà dẫn theo tiểu đệ Xương Khô nhanh chóng chạy tới thung lũng.
“Bây giờ nên làm gì?”
“Để mặc bọn chúng tìm tới sao?”
Trông chừng ở đầu thung lũng, Tô Mộ cau chặt mày.
Khoảng cách với những ma vật kia vẫn còn khá xa, mình có đầy đủ thời gian để đối phó.
“Nếu bố trí ma pháp trận, số lượng ma vật quá nhiều nên sẽ không quá hiệu quả!”
“Với lại đá ma pháp trên tay mình cũng ít ỏi quá.”
Thung lũng là một nơi tốt để mai phục, thế nhưng Tô Mộ không thành thạo bất cứ loại ma pháp trận sát thương cỡ lớn nào nên chỉ đành chọn cách từ bỏ.
“Đành phải chờ chúng bước vào phạm vi tấn công của Vạn Mộc Tùng Sinh vậy!”
Sau khi cân nhắc hồi lâu, Tô Mộ lặng lẽ chờ đợi.
Phạm vi rộng của Vạn Mộc Tùng Sinh có thể giúp mình giành được quyền chủ động trước.
Tuy Vạn Mộc Tùng Sinh không miểu sát được ma vật bậc tinh anh nhưng sau khi một phát Vạn Mộc Tùng Sinh kết thúc thì mình hoàn toàn có thể phóng thích phát thứ hai.
Không có đám lâu la kia can thiệp, mình có thể dùng toàn bộ tinh lực để đối phó với đại boss không biết mạnh cỡ nào kia.
Về chuyện mình có thể xử lý nó không?
Nhìn kỹ năng đầy trên thanh kỹ năng, trong lòng Tô Mộ không hề hốt hoảng.
Con đường giành chiến thắng, ở ngay trong này!
…
Phòng tuyến thứ ba.
“Uỳnh!”
“Ầm!”
“Đừng để chúng bò lên!”
“Giết sạch bọn nó!”
Vô số ma thú phát động tấn công ngay đối diện tường thành.
Từng NPC bên trên đang dục huyết phấn chiến, và bị cuốn vào trận chiến gian khổ với những ma vật kia.
Trên tường thành, một vài vũ khí ma pháp phát huy tác dụng khá lớn, gây sát thương cực lớn cho những ma vật phía dưới.
Những vũ khí công trình học cũng phát huy một cách chói sáng.
Trong phút chốc, đám vệ binh đang cố thủ trên tường cũng giành được một lợi thế đáng kể.
Nhưng số lượng ma vật vẫn rất khổng lồ.
So với những NPC đó, lượng máu ma vật dày hơn, phòng ngự cao hơn và sức chiến đấu cũng mạnh hơn.
Dưới xu thế tấn công liều lĩnh của chúng, lợi thế phòng ngự cũng tan rã từng chút một.
“Nhất định phải giữ vững phòng tuyến thứ ba!”
“Tuyệt đối không thể để lũ ma vật này mặc sức làm bậy!”
Ở cửa thành, quan chỉ huy nắm chặt một thanh trường kiếm, gào lên.
“Theo ta, lên!”
Ngay sau đó, hắn dẫn đầu một đội nhân mã thả người nhảy xuống từ tường thành.
Trên người họ đều có trang bị công trình học, giúp họ có thể bay trong một khoảng thời gian ngắn, và khi hạ cánh an toàn, đồng thời họ cũng phát động tấn công bầy ma vật.
“Giết sạch bọn nó!”
“Giết!”
Dưới sự dẫn dắt của quan chỉ huy, những NPC có thực lực hàng đầu bộc phát tâm huyết triển khai chém giết ma vật.
Trên tường thành, các pháp sư mặc pháp bào đang xếp hàng chỉnh tề, miệng thì thào lẩm bẩm những chú ngữ.
Trên không trung, một cơn mưa như sao băng lửa đỏ bắt đầu trút xuống và đập vào bầy ma vật.
Lần lượt, con số sát thương xuất hiện trên đầu đám ma vật.
Đợt này chưa xong thì lại có thêm một đợt mưa tên từ trên trời giáng xuống!
Các đợt tấn công đua nhau đến, một số lượng lớn ma vật bị giết chết. Dưới tường thành, xác chết ma vật rải rác, và trong số đó còn lẫn một vài thi thể của NPC.