Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 342: Quay về hay khách đến thăm?

Chương 342: Quay về hay khách đến thăm?


Giọng nói kia không hề nể mặt vị “thiếu chủ” này: “Thiếu chủ đừng quên, ngoài chúng ta, những người khác hẳn là cũng về tới nơi này!”
“Ngươi đang dạy ta cách làm việc à?” Thiếu chủ nhíu mày quát to.
“Thuộc hạ không dám, nhưng gia chủ đã ra lệnh, lần này, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải quật khởi trong trò chơi, chỉ có như vậy, chiến trường tương lai mới có một vị trí nhỏ của chúng ta!” Người nọ nhấn mạnh.
Hai chữ “gia chủ” vừa xuất hiện, vị thiếu chủ đó cũng không nói gì thêm nữa.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên, thiếu chủ nhanh chóng bước đi trong rừng.
Nếu có những người khác ở đây thì chắc chắn sẽ bị tốc độ của hắn làm cho sốc.
Mặc dù quy tắc của thế giới hiện thực đã thay đổi, cũng có không ít người có được năng lực của “trò chơi”, nhưng tốc độ của vị thiếu chủ này vẫn nhanh hơn rất nhiều người chơi “đứng đầu”.
Những người đi theo sau thiếu chủ cũng như vậy, tốc độ đều cực kỳ nhanh.
Bọn họ nhanh chóng đi qua rừng rậm tới đường quốc lộ.
Thiếu chủ dừng bước nhìn nhóm người phía sau.
“Thu thập tình báo hiện tại của thế giới này, sau đó tới tìm ta tập hợp!”
“Tuân lệnh!”
Mấy giọng nói ôm quyền trả lời, nhanh chóng đi về mấy hướng khác nhau trên đường quốc lộ.
Người lúc trước vừa chống đối thiếu chủ không vội vàng rời đi mà mở miệng nói: “Ý của gia chủ là làm thiếu chủ nhanh chóng tiến vào trò chơi, nhanh chóng phát triển thế lực trong trò chơi.”
Thiếu chủ nghe vậy vẻ mặt rõ ràng hơi không vui: “Nếu ta đã tới thế giới này rồi, ngươi cũng không cần lấy ông già kia ra để áp chế ta nữa!”
“Ta rất muốn biết người mạnh nhất của thế giới này có thực lực thế nào trong trò chơi.”
“Chỉ cần cướp được thuỷ tinh của hắn thì tất cả của hắn sẽ là của ta!”
Ánh mắt của thiếu chủ dần dần trở nên nham hiểm.
Dường như người bên cạnh rất hiểu tính cách của vị thiếu chủ này, hắn không nhịn được mà nhắc nhở: “Dựa vào năng lực của chúng ta, nhanh chóng cướp thuỷ tinh của một người tiến vào trò chơi mới là chuyện quan trọng.”
“Thời gian trò chơi mở ra cũng không dài, chúng ta rất nhanh có thể đuổi theo người ‘mạnh nhất’ trong lời nói của ngươi!”
“Đủ rồi!”
Một tiếng quát to lại vang lên.
Ánh mắt của thiếu chủ trở nên lạnh thấu xương.
“Lãng phí quá nhiều thời gian trong việc luyện cấp thì không bằng tìm một người có cấp cao nhất!”
“Pháp tắc của thế giới này yếu ớt, cho dù người đó có được một phần sức mạnh trong trò chơi thì tuyệt đối không phải là đối thủ của ta.”
Nói đến đây, lòng bàn tay của hắn xuất hiện một ngọn lửa.
Sau khi hắn dùng sức vung tay, ngọn lửa bay về phía một cục đá lớn.
“Ầm!”
Cục đá lập tức nổ tung, cũng làm người bên cạnh mở to hai mắt nhìn.
“Thiếu chủ có kế hoạch là được!”
Người đó để lại một câu rồi nhanh chóng rời khỏi đây.
Trong sân, vị thiếu chủ đó đứng khoanh tay, giống như một vị vua sắp quân lâm thiên hạ vậy.
“Ta sẽ trở thành Pháp Thần trong tương lai!”
Nơi xảy ra dị động trên thế giới không chỉ có một chỗ.
Trên đảo nhỏ ở một đất nước nào đó, mặt đất liên tục chấn động.
Cấp động đất không cao lại làm lòng người cảm thấy hoảng sợ.
Đối với người cư trú ở đây thì bọn họ càng thích ở trong trò chơi hơn.
Ngay khi mặt đất không ngừng rung lắc, trật tự pháp tắc cũng run rẩy.
Vô số năng lượng đan chéo làm cho trận động đất này càng lúc càng lớn.
Một vài chỗ còn xuất hiện một cái khe quy mô lớn.
Một thời gian sau, trong khe trên mặt đất xuất hiện một vài bóng người.
Cách ăn mặc và trang điểm của những người này đều rất kỳ lạ, hành động của bọn họ cũng vô cùng nhanh chóng.
“Thu thập tình báo!”
Sau khi ra lệnh, những bóng người này cũng chạy về những hướng khác nhau.

Một quần đảo.
Hạm đội nơi này đã từng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Trên mặt biển giữa đảo, một cơn lốc xoáy đột nhiên xuất hiện.
Trật tự quy tắc bắt đầu hiện lên, vô số năng lượng đang trào dâng bên trong cơn lốc.
Một thời gian sau, trên mặt biển trồi lên một nhóm người.
“Phân công nhau hành động!”
Một giọng nói vang lên, những người này cũng đi về những phía khác nhau.

Thế giới Thần Đồ.
Tô Mộ nằm trên xe quân nhu, hưởng thụ thời gian nhàn nhã tốt đẹp.
Dahl dẫn theo một đội vệ binh đi đầu, thỉnh thoảng lại ngáp một cái.
Vì không ngừng lên đường nên bọn họ cảm thấy hơi mệt mỏi, đặc biệt là cả quãng đường căn bản không xảy ra chuyện gì có thể kích thích bọn họ.
Thậm chí nhiệm vụ lần này còn đơn giản hơn cả trông coi cánh cổng Vương đô.
“Mọi người nghỉ ngơi một lát đi, nấu ít canh nóng để mọi người bồi bổ tinh thần, sau đó tiếp tục lên đường!”
Khi cơn buồn ngủ đạt tới đỉnh điểm, Dahl ra lệnh.
Nhân viên hậu cần đi theo cũng đốt lửa trại bắt đầu nấu nước.
Chỉ một lát sau, canh thịt thơm ngào ngạt đã nấu xong, làm con sâu đói trong bụng mọi người đều xuất hiện.
Dahl múc một bát đầy bưng tới trước mặt Tô Mộ: “Tô huynh, uống canh đi!”
“Được!”
Tô Mộ ngồi dậy nhận lấy bát canh nhanh chóng uống.
Nói thật là Dahl khá là biết điều, cả quãng đường không ít lần hỏi han ân cần mình.
“Còn bao lâu nữa mới tới?”
Tô Mộ vừa uống canh vừa hỏi.
Dahl không trả lời mà lấy tấm bản đồ kia ra cẩn thận nghiên cứu.
“Dựa theo tiến độ trước mắt thì còn hai ngày là có thể đến địa giới phòng tuyến thứ ba, nhưng còn một vấn đề!” Dahl nhíu mày.
“Có vấn đề gì?”
Tô Mộ nghe vậy khẽ nhướng mày.
“Phòng tuyến thứ ba hẳn là sẽ có ma vật ngũ giai, trước khi chúng ta tới, có phải nên phái người đi điều tra không?” Dahl nói ra băn khoăn của mình.
“Giao cho ta!” Tô Mộ khẽ cười rồi nói: “Lúc sắp tới ngươi để đội tiến lên theo tốc độ bình thường, ta sẽ rửa sạch đàn ma vật đó, bảo đảm các ngươi có thể đến phòng tuyến thứ ba an toàn!”
Mình còn ước gì phòng tuyến thứ ba có một lượng lớn ma vật đây!
Những thứ đó đều là kinh nghiệm và thuộc tính đó!
“Ta hiểu rồi!”
Có Tô Mộ bảo đảm, sự băn khoăn trên khuôn mặt Dahl cũng hoàn toàn biến mất.
Công lao của chuyến này ổn rồi!

Phòng tuyến thứ ba.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất