Chương 352: Lại mở kho tàng.
Suy nghĩ của Tô Mộ cũng thay đổi.
Nếu để đám NPC này biết được Tà thần để lại ấn ký trên người mình, không biết sẽ làm ra chuyện gì đây!
“Đại nhân, trận truyền tống chuẩn bị xong rồi!”
Mười phút sau, binh lính lúc trước chạy trở về.
“Đi thôi, cùng ta về thành!” Thần Lạc nói với Tô Mộ, lại quay sang Dahl: “Ngươi ở lại đây chỉ huy!”
“Ta mới vừa lập công lớn, ngươi cũng không cho ta nghỉ ngơi à?” Dahl nghe xong, trợn to mắt.
Thần Lạc không rảnh nói chuyện tào lao với hắn, đi vào trong.
Tô Mộ đồng cảm nhìn Dahl, đi theo phía sau Thần Lạc.
Bên dưới tường thành, mấy pháp sư đã bố trí xong trận truyền tống, truyền tống hai người đến Vương đô.
Thần Lạc mang theo Tô Mộ đi thẳng đến trung tâm Vương đô.
Vẫn là phòng nghị sự lúc trước.
Tô Mộ kể lại toàn bộ những chuyện xảy ra ở phòng tuyến thứ ba.
Đương nhiên, mấy tình tiết quan trọng, hắn đều giấu đi hết rồi.
Chỉ nói lúc giết ma vật cấp Lãnh Chúa kia, thì xuất hiện ý thức của Tà thần.
Vừa nói ra hai chữ “Tà thần”, mọi người lập tức bàn luận sôi nổi.
“Tất cả điều ngươi nói đều là thật sao?”
“Sao có thể như vậy?”
Người của nghị viện gần như đều thất thố.
“Được rồi, các ngươi lui xuống trước đi!” Một giọng nói già nua vang lên, bảo Tô Mộ với Thần Lạc lui ra ngoài.
Thần Lạc hành lễ, đi ra khỏi phòng hội nghị.
“Các ngươi thấy thế nào?” Sau khi hai người rời đi, người có giọng nói già nua đó lại lên tiếng.
“Hắn chắc là không nói dối.”
“Nhưng tên Tà thần đó bỏ ra nhiều công sức như vậy, chỉ đơn giản là vì tấn công phòng tuyến thứ ba?”
“Đúng thế, có tường ở đây, ma vật muốn đánh hạ Vương đô, gần như là không thể!”
“Hay là nhà thám hiểm kia nhìn lầm rồi?”
Cuộc tranh luận nổi lên, có người nghi ngờ lời nói của Tô Mộ.
“Được rồi, ta sẽ bẩm báo việc này với vị đại nhân kia!” Giọng nói già nua cắt ngang cuộc tranh luận của mọi người.
Ngay sau đó, người ở phòng hội nghị lần lượt rời đi.
…
“Thần Lạc đại nhân, phần thưởng ngươi đã hứa với ta thì đừng quên đó!”
Trung tâm Vương đô, Tô Mộ không hề khách sáo.
“Biết rồi, bây giờ đưa ngươi tới kho tàng, có điều ngươi chọn phần thưởng nhanh lên đi!” Thần Lạc làm ra vẻ mặt hết cách với Tô Mộ.
Hai người đi nhanh tới vị trí kho tàng.
Sau khi Thần Lạc đưa lệnh bài ra, kho tàng này lại một lần nữa mở rộng cửa vì Tô Mộ.
Không như lần đầu đến đây, Tô Mộ lập tức chạy tới chỗ để bảo thạch.
Sau khi tìm kiếm, Tô Mộ tìm thấy viên đá ma pháp có khả năng gia tăng tỷ lệ bạo kích ma pháp lúc trước.
Có điều hắn cũng không vội vã đưa ra lựa chọn.
Lúc trước thời gian gấp gáp, mình vẫn không kịp xem hết đống bảo thạch chỗ này.
Tìm rồi lại tìm, Tô Mộ nhìn thấy một viên đá ma pháp không tệ lắm.
Viên ma pháp này có thể dùng để bố trí trung tâm của trận pháp, bên trong chứa năng lượng cực mạnh.
Nếu đem ra bên ngoài, viên đá ma pháp này có lẽ có thể bán được tới trăm vạn đồng vàng.
“Đau đầu thật!”
Cầm hai viên đá ma pháp trong tay, chứng lựa chọn khó khăn của Tô Mộ lại tái phát.
“Chọn xong rồi thì nhanh đi thôi!”
Lúc này, Thần Lạc lên tiếng.
Tô Mộ nghe thấy, mắt sáng lên.
Trước đây Thần Lạc chỉ cho mình chọn một loại phần thưởng, bây giờ trong tay mình cầm hai khối bảo thạch, hắn lại bảo mình nhanh chóng rời đi.
“Đa tạ Thần Lạc đại nhân!”
Tô Mộ nháy mắt hiểu ra, cầm lấy hai khối bảo thạch.
Thần Lạc tỏ vẻ “Ta không thấy gì”, nhưng miệng lại hơi mỉm cười.
Hai người cùng nhau đi ra khỏi kho tàng.
Sau khi rời khỏi trung tâm Vương đô, Thần Lạc lấy ra một thứ: “Cầm lấy đi!”
Tô Mộ nhận lấy nhìn thử, mặt lộ vẻ vui mừng.
Đây là một cái huy chương, bên trên trải đầy những viên kim cương lấp lánh, đây là một phần thưởng khác của nhiệm vụ.
Có được chiếc huy chương này, mình mua bất cứ đồ gì ở trong Vương đô, đều có thể được hưởng ưu đãi cao nhất.
Thần Lạc chào hắn rồi rời đi.
Tô Mộ đứng im tại chỗ, mở thanh vật phẩm của mình ra.
Một chuyến đi phòng tuyến thứ ba này, thu hoạch đã không thể dùng từ hậu hĩnh hình dung nữa, mà rõ ràng chính là lời to rồi!
Mở hòm thư ra, mấy đồng vàng trong khoản nợ lúc trước cũng đã được chuyển hết qua thư.
Sau khi nhận lấy mấy đồng vàng này, Tô Mộ nhìn con số trên thanh đồng vàng của mình.
Thống kê hết lại, số đồng vàng là một trăm ba mươi vạn.
Đối với bất cứ thế lực nào, đây là một khoản tiền lớn.
Tô Mộ không vội đi tiêu số tiền này, lấy ra Quyền Trượng Pháp Thần và cục đá ma pháp kia.
‘Có thể gán chú ngữ, công kích ma pháp +30%, đã gán chú ngữ thích hợp, thay thế hay không?’
“Cũng được đó nha!”
Chú ngữ này khiến Tô Mộ tặc lưỡi khen ngợi.
“Thay thế!”
Không do dự, Tô Mộ lập tức thay thế cái tăng 10% công kích ma pháp ban đầu.
Nếu như vậy, Quyền Trượng Pháp Thần vẫn còn dư lại một chú ngữ.
Tô Mộ lại lấy ra viên đá bạo kích trong kho tàng.
‘Có chỉ định chú ngữ hay không, tất cả bạo kích +5%?’
Bạo kích của viên đá ma pháp này là tăng tất cả bạo kích, cũng chính là bao gồm cả bạo kích ma pháp với bạo kích vật lý.
Đối với mình có thể nói là vô cùng hoàn mỹ!
Mở giao diện thuộc tính ra.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: Cấp 1 ngũ giai (0/120000)
HP: 95300
MP: 189200
Công kích vật lý cận chiến: 5924
Công kích ma pháp: 22214
Phòng ngự vật lý: 8530
Phòng ngự ma pháp: 7880
Bạo kích ma pháp: 10%
Bạo kích vật lý: 5%
Thuộc tính: Sức mạnh 2862, thể chất 2870 (+ 1700), nhanh nhẹn 1276, tinh thần 2150 (+ 2580), trí lực 3322 (+ 1900)
Thuộc tính không có thông báo, nhưng công kích ma pháp của Tô Mộ lại đạt đến con số vô cùng lớn.
Đổi thành bất cứ người chơi nào khác cũng không thể tưởng tượng nổi.
Mà hết thảy hắn lấy được ở trong Thần Đồ, cũng khiến cho vô số người ao ước.
“Có thể có một chỗ dừng chân ở Vương đô rồi!”
Tô Mộ sải bước, đi về phía khu mua bán.
…
Thế giới Thần Đồ, trong một tòa thành nào đó.
Có một người đang xem tên trên bảng xếp hạng cấp bậc, đôi mắt ẩn chứa sự tham lam.