Chương 360: Đi đến nơi chôn kho báu.
Một ly trà lại có thể tăng 50 điểm tinh thần?
Tô Mộ nhịn không được nhìn về phía ấm trà kia.
Nếu uống hết toàn bộ, tinh thần của mình có thể tăng bao nhiêu?
Vào lúc Tô Mộ đang nhìn chằm chằm vào ấm trà, vẻ mặt nghị trưởng trở nên nghiêm túc, đột nhiên đứng bật dậy.
“Về nguyên nhân Tà thần tấn công phòng tuyến thứ ba, ta muốn mời ngươi điều tra cho rõ ràng!”
“Điều tra Tà thần?”
Câu nói này khiến cho Tô Mộ sờ cái mũi theo bản năng.
Tà thần tại sao lại tấn công phòng tuyến thứ ba, e rằng chuyện này không có ai biết rõ hơn mình.
Chỉ cần mình đem ngọn nguồn của chuyện này báo cho nghị trưởng, nhiệm vụ này chắc chắn có thể hoàn thành ngay.
“Ta có được lợi ích gì không?” Suy nghĩ một lúc, Tô Mộ mở miệng hỏi.
“Lợi ích dĩ nhiên là sẽ có!”
Nghị trưởng đứng chắp tay, trên mặt nở nụ cười nhạt: “Chỉ cần ngươi có thể điều tra rõ ràng, ngươi muốn cái gì, ta cũng có thể cho ngươi!”
Vào lúc nghị trưởng vừa dứt lời, đồng thời một tin nhắc nhở về nhiệm vụ cũng đã hiện ra.
‘Có tiếp nhận nhiệm vụ: Sự kiện điều tra Tà thần hay không? Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Chưa biết’
Nhìn nhiệm vụ trước mắt, Tô Mộ im lặng.
Thân là người có quyền lực nhất ở Vương đô, mình hoàn toàn không hề nghi ngờ về độ chân thật trong lời nói của nghị trưởng.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, bất kể là kỹ năng, trang bị, hay là một lần nữa tiến vào kho tàng để lựa chọn, có lẽ cũng không thành vấn đề.
Nhưng vấn đề là mình phải như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ này?
Chẳng lẽ thật sự nói thẳng ra hết tất cả mọi chuyện?
Nói cho vị nghị trưởng này, tên Tà thần kia đã để lại dấu ấn trên người mình, hắn tấn công phòng tuyến thứ ba cũng là vì muốn đối phó với mình?
Trực giác nói cho Tô Mộ biết, nếu mình thật sự nói ra, e rằng sẽ mang lại phiền phức cực lớn!
“Nhiệm vụ này ta nhận!”
Trong lòng đã có dự định, Tô Mộ đồng ý ngay.
Lời của nghị trưởng cũng đã nói đến mức này rồi, nếu mình không nhận nhiệm vụ này, khó tránh khỏi việc bị hắn nghi ngờ.
Giao thiệp với những NPC này, Tô Mộ không thể để mất cảnh giác dù chỉ trong một khoảnh khắc.
“Chuyện này giao cho ngươi đó, một khi có phát hiện, hãy đi tìm vệ binh ở bên ngoài.” Nghị trưởng nở một nụ cười nhạt, làm như rất thần bí.
Cũng không đợi Tô Mộ lên tiếng hỏi, nghị trưởng đã rời khỏi căn phòng này trước.
Hắn vừa đi ra, Tô Mộ lập tức giơ ấm trà trên bàn lên, hướng miệng về phía vòi ấm trà để uống.
“Không có phản ứng?”
Uống cả một ngụm lớn, tin nhắc nhở gia tăng tinh thần vừa nãy cũng không hề hiện ra.
Điều này cũng làm cho Tô Mộ nhận ra.
Vật phẩm loại này, có lẽ chỉ có hiệu quả trong lần đầu tiên sử dụng.
“Nếu mình có thể tự làm ra vật phẩm loại này là tốt rồi!”
Đặt ấm trà xuống, vẻ mặt của Tô Mộ đột nhiên trở nên phấn khởi.
Nếu đã có được trà có thể gia tăng thuộc tính vĩnh viễn, vậy chắc chắn sẽ còn những vật phẩm khác có thể gia tăng thuộc tính vĩnh viễn.
Tuy nhiên, muốn làm ra loại vật phẩm này, đầu tiên phải học những công thức liên quan mới được.
“Trước khi lên đường, cứ học hết tất cả những kỹ năng loại sinh hoạt trước rồi tính tiếp!”
Muốn học công thức, nắm vững các kỹ năng tương ứng là chuyện không thể thiếu.
Lúc trước mình đã có ý định học về kỹ năng này, bây giờ cũng không coi là trễ.
Dù sao cũng có điểm kỹ năng vô hạn, chỉ cần nắm vững kỹ năng cơ sở, mình ngay lập tức có thể biến thân, trở thành đại sư cấp chuyên nghiệp.
“Trước khi lên đường, đi dạo một vòng nào!”
Đi ra khỏi căn phòng, Tô Mộ đi ngược về phía các khu ở Vương đô.
Sau khi đi dạo khắp các khu vực, hắn đã học được khá nhiều các kỹ năng đặc biệt.
Chưng cất rượu, pha chế rượu, chế biến món ăn, trà đạo, câu cá… vân vân.
Dùng điểm kỹ năng kéo đầy thanh, hắn đã trở thành ‘Đại sư toàn năng” xứng danh.
“Thứ còn thiếu chính là công thức rồi!”
“Ra khỏi thành!”
Vấn đề về công thức cũng không vội, Tô Mộ đã mua một ít đồ dùng sinh hoạt, một lần nữa đi ra bên ngoài thành.
Lấy tấm bản đồ kho báu ra, hắn bắt đầu phán đoán phương hướng để đi.
Trên tấm bản đồ này chỉ có vài điểm tham chiếu cố định, phương hướng cụ thể không hề được ghi chú chi tiết, đi tìm cũng khá là phiền phức.
“Hoả Diễm Phi Vũ!”
Sau lưng Tô Mộ xoè ra đôi cánh, hắn bay lên cao, tìm kiếm vật tham chiếu trên bản đồ.
“Là hướng này!”
Sau khi đối chiếu cẩn thận, hắn đã xác định được vị trí của điểm tham chiếu thứ nhất.
Đôi cánh hoả diễm nhanh chóng đập lên, mang hắn bay nhanh như tên bắn về phương hướng đó.
Đường xá xa xôi, trong tình trạng không thể xác định được vị trí cụ thể, Tô Mộ giảm tốc độ bay lại.
Sau một khoảng thời gian ngắn, một bức tường hiện ra trước mắt hắn.
Trên tấm bản đồ kho báu có một dấu hiệu đặc biệt, bên trong bức tường có lưu lại một ký hiệu.
Tô Mộ leo lên tường, bắt đầu tìm kiếm ký hiệu kia.
“Tìm được rồi!”
Chỉ chốc lát, hắn đã tìm được một cánh hoa có hình dạng ngọn lửa.
“Từ vị trí này cứ đi thẳng về phía trước là có thể tới được vị trí của điểm đánh dấu thứ hai!”
Sau khi xác định được vị trí đi tới, Tô Mộ vượt qua bức tường, lấy thú cưỡi máy móc ra.
Sau khi rời khỏi khu vực cấm bay, hắn cất thú cưỡi đi, xoè ra đôi cánh hoả diễm, một lần nữa bay lên không trung.
Tô Mộ bay đi hết tốc lực, những ma vật cấp thấp ở bên dưới, đến nhìn hắn cũng không thèm nhìn lấy một cái.
...
Thành Diệu Nhật.
Một cụ già cao tuổi đang run rẩy chống gậy đi trên đường.
Cụ già mặc trên người chiếc áo bào lộng lẫy, nhưng xung quanh lại là những căn nhà cũ nát.
Hắn nhíu chặt chân mày, cầm lấy một cái khăn tay che lại mũi và miệng, dường như cực kỳ chán ghét cái mùi đang lan toả ra từ xung quanh.
Đi một hồi lâu, hắn đi tới phía bên ngoài một căn nhà gỗ cũ nát.
Cụ già vươn tay ra, gõ cửa.
“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa đã mở ra.
Cụ già chống gậy đi từng bước vào bên trong.
“Khụ! Khụ!” Tiếng ho khan dữ dội vang lên, nhìn cơ thể của cụ già lảo đảo như muốn ngã.