Chương 361: Đi đến nơi chôn kho báu. (2)
“Quả là khách quý đấy, Lev!”
Chính ngay lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên.
Trong nhà có một bà lão trên mặt đầy nếp nhăn đang đứng.
Nàng còng lưng, trên mặt nở nụ cười u ám.
“Ta sắp chết rồi!”
Sắc mặt Lev tái nhợt, khăn tay trong tay đầy máu.
Vẻ mặt của bà lão không có một chút thay đổi, rất hiển nhiên, nàng không hề quan tâm đến việc sống chết của Lev.
“Ta bằng lòng dâng hết tất cả tiền bạc của ta, chỉ xin ngươi giúp ta làm một chuyện!” Lev tiếp tục lên tiếng.
Nghe thế, trong mắt bà lão nổi lên sự tham lam.
“Ngươi muốn ta giúp ngươi làm việc gì?” Giọng khàn của nàng vang lên một lần nữa.
“Giúp ta đối phó với một nhà thám hiểm, ta có thể dùng tất cả tiền của ta để đổi lấy món đồ trên người hắn!” Lev trả lời.
Lúc hắn nói câu này, cả người hắn kích động một cách bất thường, cơ thể không ngừng run rẩy, khiến người khác tưởng rằng một giây sau hắn sẽ gục trên mặt đất.
Bà lão gật đầu, nhìn về phía hắn quắc tay.
Lev chống gậy đi theo.
Đi vào trong phòng, nơi này không có một chút ánh sáng, một mảnh tối đen như mực.
Theo đó bà lão lấy ra một quả cầu tinh thể, cả căn phòng bị bao trùm bởi ánh sáng màu xanh dương.
“Đặt tay lên đây!” Bà lão cất giọng nói.
Lev không hề do dự, đặt tay lên đó.
Rất nhanh chóng, bên trong quả cầu tinh thể màu xanh dương xuất hiện một cảnh tượng.
Một bóng người đang bay nhanh như tên bắn trên không trung, sau lưng lại là một đôi cánh được tạo ra từ ngọn lửa!
Tốc độ của đôi cánh hỏa diễm còn nhanh hơn khá nhiều so với phi thuyền của Vương đô.
Tô Mộ bay hết tốc lực, khoảng cách giữa hắn và nơi chôn kho báu cũng dần dần được rút ngắn lại.
Thời gian đi vội trên đường rất nhàm chán.
Màn đêm buông xuống, trên không trung đôi cánh hỏa diễm xẹt qua, lưu lại một dấu vết sáng rực.
Tô Mộ không hề dừng lại một giây nào, đói bụng thì vừa bay vừa ăn đồ.
Trong trạng thái như thế này, hắn đã liên tục bay ba ngày ba đêm ở bên ngoài bức tường, cuối cùng đã tới được điểm đánh dấu cuối cùng trên bảo đồ kho báu chỉ dẫn.
“Ở đây có người à?”
Mở Góc Nhìn Ma Pháp ra rồi nhìn xuống phía dưới, Tô Mộ phát hiện có không ít các dấu hiệu sự sống.
Những dấu hiệu sự sống này có mạnh có yếu, hơn nữa tất cả đều có hình dáng con người.
Suy nghĩ một lúc, Tô Mộ thu lại đôi cánh hỏa diễm, tiến lại gần từ mặt đất.
“Ở đây không ngờ lại có một thôn làng của con người?”
Sau khi tiến lại gần, Tô Mộ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Vốn cứ tưởng rằng những hình dáng con người đó là loại ma vật nào đó có hình dáng con người, không ngờ lại thật sự là con người.
Điều này thật sự vượt ngoài dự tính của Tô Mộ.
Lấy tấm bản đồ kia ra, hắn bắt đầu lần mò.
Trên bản đồ, nơi này được đánh dấu là một căn nhà trên cây, ở phía nam của căn nhà trên cây này là một ngọn núi lửa.
Cho dù là còn cách một đoạn nữa, Tô Mộ vẫn có thể cảm nhận được không khí ở xung quanh đã ấm lên rồi.
“Nhìn từ trên bản đồ, nơi chôn kho báu có lẽ là ở trong ngọn núi lửa!”
“Cứ đi đến ngọn núi lửa kia xem thử trước đã!”
Tô Mộ không làm kinh động đến những người nơi này, hắn hướng về phía ngọn núi lửa sử dụng Chớp Nhoáng với khoảng cách cực xa.
Môi trường xung quanh đã xảy ra thay đổi trong nháy mắt.
Khu rừng rậm ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một mảnh đất trụi lủi.
Mặt đất cháy đen, có một ít dung nham chảy ra từ khe hở, phát ra ánh sáng màu đỏ.
Tô Mộ mở cả hai kỹ năng thị giác ra, nhìn xuống phía dưới lớp dung nham.
“Tất cả đều là dung nham?”
“Thế này thì làm sao ta đi xuống đó đây?”
Cảnh tượng trước mắt khiến cho chân mày của Tô Mộ nhíu chặt.
Không hề giống như trong tưởng tượng, phía bên dưới đều là dung nham nóng hổi, không hề có một chút dấu hiệu nào của ‘nơi chôn kho báu’.
Nếu mình thật sự đi xuống dưới đó, chắc chắn sẽ bị dòng dung nham nóng hổi kia nuốt chửng.
“Thử xem sao!”
Ỷ vào tài nghệ cao nên gan lớn, Tô Mộ định thám hiểm đến cùng.
Chẳng qua cũng chỉ là một bể dung nham thôi mà, lúc trước cũng không phải là chưa từng bơi ở trong đó qua!
“Lá Chắn Ma Pháp!”
Vác theo một Lá Chắn với trị số cực cao, Tô Mộ thử Chớp Nhoáng xuống phía dưới lớp dung nham.
Một cảm giác cực kỳ nóng rực ngay lập tức bao trùm lên hắn.
Dõi mắt nhìn ra, bên cạnh tất cả đều là dung nham nóng hổi.
Cùng lúc đó, trên đầu Tô Mộ mỗi giây đều đang hiện ra con số hơn mười nghìn điểm sát thương.
“Không được rồi!”
Tô Mộ không hề do dự, một lần nữa sử dụng Chớp Nhoáng, quay trở lại mặt đất.
Hắn nhìn lướt qua cơ thể của mình.
Nếu không phải có lớp Lá Chắn, e rằng cả người mình đều đã bốc cháy rồi.
“Khác với những dung nham mà trước đây từng chạm vào, đi vào sâu phía bên trong bể dung nham, nhiệt độ ở đó không phải là thứ mà ta có thể chịu đựng được!”
“Hơn nữa ở phía dưới có vấn đề!”
Ở trong bể dung nham chỉ có mấy giây, nhưng Tô Mộ đã nhận ra một sự khác thường.
Trong bể dung nham ẩn chứa một quy tắc!
Giống như những phó bản kia, không thông qua phương thức chính xác thì mình sẽ không thể vào trong được!
“Xung quanh đây có ma vật không?”
Mở đôi cánh hỏa diễm ra , Tô Mộ bay vòng quanh ngọn núi lửa này tìm kiếm.
“Quả nhiên là có ma vật!”
Ngọn núi lửa rất lớn, trong đó ở một số chỗ, có một vài ma vật dung nham với thân hình cao lớn đang đi lảng vảng.
Những con ma vật dung nham này cao đến bốn mét, bên ngoài được tạo thành từ đá núi lửa, trong cơ thể là dung nham đang chảy mà mắt thường có thể thấy được.
Tô Mộ bay đến bên cạnh một con ma vật dung nham.
‘Cự Nham Thạch Quái (tinh anh)’
Cấp bậc: cấp 3 ngũ giai
HP: 200000/200000
Công kích vật lý: 4200
Phòng ngự vật lý: 5000
Phòng ngự ma pháp: 4500
Khả năng kháng lửa: 50%
Kỹ năng: Ném Lửa, Ném Bay Cự Thạch, Dung Nham Bộc Phát
Ma vật ngũ giai, thuộc tính có hơi bình thường.
Tô Mộ cũng không hề khách sáo, ánh mắt lóe qua một tia sét.
-261168!