Chương 370: Cấp 8 ngũ giai.
Đợi đến sau khi khoáng thạch đỏ dưới dung nham chẳng sót lại là bao, Tô Mộ mới quay lại mặt đất.
Không gấp gáp đút cho bảo thạch Tro Tàn, hắn nhìn về phía đẳng cấp của mình hiện tại.
Sau khi giết chết con ma vật cấp Vương kia, hạn mức kinh nghiệm cao đã khiến hắn thăng thẳng lên đến cấp tám ngũ giai, khoảng cách đến cấp chín ngũ giai chỉ còn sót lại hai chục ngàn điểm kinh nghiệm.
Điểm thuộc tính cấp 8 thu hoạch được tổng cộng là 640 điểm, hắn vẫn chưa kịp phân phối.
Tô Mộ nhìn về phía món trang bị ma vật cấp Vương nổ ra.
‘Ma Bào Dạ Hoả (cấp SS): Trí lực +1000 tinh thần +600, kháng hoả +30%, sát thương kèm theo thuộc tính Hoả, có 5% xác suất miễn dịch sát thương, đẳng cấp yêu cầu: cấp 8 ngũ giai’
Không hổ là trang bị nổ ra từ ma vật cấp Vương, thuộc tính tăng thêm trong trang bị ngũ giai cũng được gọi là khủng khiếp.
Tô Mộ trực tiếp thay với bộ quần áo linh kiện rời rạc ngũ giai lúc trước.
Vẫn chưa xong, lúc giết chết con ma vật cấp Vương kia, giá trị trưởng thành của quyền trượng Pháp Thần cũng đã đạt đến lục giai.
‘Quyền trượng của Pháp Thần: (lục giai) trí lực +1200 tinh thần +1200 thể chất +1200 sử dụng vật phẩm ma pháp mạnh mẽ, có thể gán chú ngữ tương ứng với quyền trường, số lượng chú ngữ hiện tại: 6, giá trị trưởng thành 0/500000’
‘Chú ngữ 1: nâng cao 30% công kích ma pháp’
‘Chú ngữ 2: nâng cao 20% sát thương sau cùng’
‘Chú ngữ 3: +100% tốc độ hồi phục pháp lực’
‘Chú ngữ 4: Cắn Nuốt’
‘Chú ngữ 5: Bạo Kích +5%’
‘Chú ngữ 6: không’
“Giá trị tinh thần đủ cao rồi, thêm bốn trăm điểm vào nhanh nhẹn thôi!”
Tính toán tỉ mỉ một phen, Tô Mộ phân chia điểm thuộc tính vào nhanh nhẹn và tinh thần.
Mở giao diện ra.
Người chơi: Tô Mộ
Cấp bậc: cấp 8 ngũ giai (170000/190000)
HP: 109360
Mp: 255600
Công kích vật lý cận chiến: 6400
Công kích ma pháp: 26431
Phòng ngự vật lý: 9946
Phòng ngự ma pháp: 10200
Bạo kích ma pháp: 10%
Bạo kích vật lý: 5%
Thuộc tính: Sức mạnh 3100, thể chất 3168 (+2600), nhanh nhẹn 2156, tinh thần 2810 (+3580), trí lực 3583 (+3000)
Dưới thuộc tính hạn mức cao cộng thêm từ cấp trưởng thành của vũ khí quyền trường Pháp Thần, giao diện của Tô Mộ hiện tại hoàn toàn có thể dùng khủng khiếp để hình dung.
Đổi lại là bất cứ người chơi nào nhìn thấy con số trên bảng giao diện này, chắc chắn đều cảm thấy không thể tưởng tượng.
Mọi người vẫn đang chơi cùng một game sao?
Lúc bọn họ vẫn đang phiền não làm sao công lược một con quái tinh anh, làm sao đi diệt boss trong phó bản, Tô Mộ đã một mình diệt một con “ma vật cấp Vương” có thể nói là thiên tai với bọn họ.
Nếu có chọn lựa, người chơi khác chắc chắn sẽ chọn “thoát game”.
Nhưng trong game Thần Đồ, bọn họ không có con đường lui.
“Ầm!”
Vừa cộng điểm xong, lúc Tô Mộ đang định đút khoáng thạch dung nham cho bảo thạch tro tàn, thì núi lửa đã xảy ra động tĩnh cực lớn.
Sau khi những khoáng thạch kia bị Tô Mộ khai thác, dung nham giống như mất đi một loại áp chế, bắt đầu phun trào không ngừng.
Trong chốc lát, cả núi lửa đâu đâu cũng là dung nham nóng bỏng.
“Núi lửa này sắp phun trào rồi!”
Tô Mộ không hề do dự, giương ra đôi cánh hoả diễm sau lưng, bay về phía hang động bên trên.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Sau khi khởi động kỹ năng, tuyến đường trong hang động đã lộ ra hoàn toàn trong tầm mắt của hắn.
Dốc toàn tốc lực mà đi, Tô Mộ đã về đến gốc cây khổng lồ lúc trước.
Giương đôi cánh hoả diễm, hắn bay lên phía trên cây đại thụ.
Rất nhanh, kèm theo một tia sáng loá, cánh cửa ra cũng xuất hiện trước mắt hắn.
Tô Mộ bay thẳng lên trên.
“Tên đó quay về rồi!”
“Hắn biết bay sao?”
Ngay lúc Tô Mộ bay ra khỏi hốc cây, mấy người bảo vệ xung quanh phát ra tiếng hô to.
Bọn họ rõ ràng không ngờ rằng Tô Mộ lại có thể an toàn thoát ra từ trong núi lửa.
“Sao ngươi ra được đây?”
Kunk cũng bị tình huống trong này doạ cho kinh sợ, kéo cơ thể già nua chạy ra, nhìn thấy Tô Mộ giữa không trung, vẻ mặt khó tin.
Tô Mộ cảm nhận được lòng thù địch của những người này, nheo mắt lại.
Đám người này ở đây thủ vệ cửa vào núi lửa, rõ ràng không muốn để người khác lấy được khoáng thạch dưới đó.
Có điều khoảng cách từ núi lửa đến đây khá xa, cộng thêm không gian cực kỳ rộng lớn bên trong gốc đại thụ này. Cho dù núi lửa bùng nổ, thôn làng này cũng sẽ không gặp phải ảnh hưởng gì.
“Ầm!”
Ngay lúc Tô Mộ nghĩ như vậy, nơi xa vang lên âm thanh núi lửa bùng nổ.
“Sao có thể như vậy?”
Kunk nhìn về phía hướng đó, gương mặt viết đầy vẻ khó tin.
Không phải bọn họ chưa từng đi vào bên trong núi lửa này, cũng biết hồ nham thạch bên dưới có khoáng thạch giá trị vô giá.
Nhưng có điều trong núi lửa có ma vật mạnh mẽ, đám người bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ, đương nhiên cũng không thể đi vào khai thác.
Từ lúc bắt đầu Kunk đã biết rõ mục đích của Tô Mộ, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, vẻn vẹn một nhà thám hiểm, lại thật sự có thể lấy đi khoáng thạch trong núi lửa.
“Không thể để hắn đi!”
Khoáng thạch trong núi lửa có giá trị cực lớn, số vật tư và đồng vàng Tô Mộ để lại vĩnh viễn không thể sánh bằng, Kunk vô thức phát ra tiếng hô.
Nếu có thể khiến Tô Mộ nôn ra toàn bộ số khoáng thạch đó, vậy thì đám người của bọn họ sẽ có thể có được một gian viên an ổn rồi!
Cũng chính khoảnh khắc hắn phát ra tiếng hô hào, cung tiễn thủ trong thôn đồng loạt phát động tấn công với Tô Mộ.
Từng mũi tên nối tiếp nhau bay về phía không trung.
Nhưng sau khi những mũi tên này bắn trúng Tô Mộ, tổn thương tạo thành hoàn toàn không thể phá được phòng ngự của hắn.
-1!
-1!
-1!
Tô Mộ đứng yên bất động giữa trời, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo.
Sát thương của những người này không cao, nhưng lòng thù địch của bọn đối với mình lại là thực sự!
“Các ngươi đang muốn chết!”
Giọng nói lạnh lùng của Tô Mộ vang vọng khắp thôn làng.
“Dừng tay!”
Lúc này Kunk cũng đã ý thức được chuyện không đúng lắm, vội vàng ngăn cản những cung tiễn thủ kia lại.
Người khác mắt thấy tấn công không chút tổn thương, toàn bộ đều bất đắc dĩ dừng tấn công lại.