Chương 374: Mỹ nữ kêu cứu.
Nếu giết Tô Mộ một lần là có thể lấy được linh kiện kia, là có thể đạt được thú cưng rồng kia, hắn cũng không cần bảo Laubs lừa Tô Mộ đi thung lũng Lụi Tàn làm gì.
“Ngươi yên tâm đi, ta có biện pháp trích xuất ấn ký linh hồn của hắn!”
“Cho dù là nhà thám hiểm, chỉ cần lực lượng linh hồn tiêu tán, kết cục của hắn chỉ có vĩnh viễn tan biến!”
Mỹ nữ pháp sư lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.
Ngoại trừ Lev, tất cả những người khác đều ngơ ngẩn.
Mỹ nữ pháp sư tựa hồ rất hài lòng với biểu cảm của những người khác, thuỷ tinh cầu trong tay phản chiếu ra một khu rừng.
“Chúng ta xuống tay ở chỗ này!”
Trên đường phóng nhanh trở về Vương đô, Tô Mộ không ra tay với những ma vật phía dưới.
Quái ở chỗ này, mình muốn đến đánh lúc nào cũng được.
Việc gấp trước mắt là chạy về Vương đô, báo cáo với vị nghị trưởng kia.
Vì thế, Tô Mộ ngay cả bảo thạch Tro Tàn vẫn chưa bắt đầu kích hoạt nữa!
“Lại bay thêm một ngày nữa, là có thể đến bức tường đó!”
Thời gian lại qua một buổi tối, khi ánh mặt trời chiếu tới mặt, Tô Mộ cảm thấy hơi mệt mỏi.
Bay với tốc độ nhanh rất tiêu hao tinh lực, nếu không phải có giá trị tinh thần mạnh mẽ làm trụ cột, hắn căn bản không thể làm được.
“Nghỉ ngơi một chút vậy!”
Lại bay hồi lâu, Tô Mộ ngừng lại.
Trên đỉnh đầu là một vầng mặt trời chói chang, giờ chính là thời điểm ánh mặt trời trong ngày lên cao nhất, hắn đã cảm giác được miệng khô lưỡi khô khốc.
Tô Mộ lấy ra một chai nước từ trong ô túi đồ, uống một ngụm, tùy ý ăn mấy miếng lương khô.
Phần lớn vật tư đều để lại trong thôn kia, trong tay mình còn lại cũng không nhiều.
“Ta phải đi mua một số linh kiện công trình, làm tủ lạnh di động, hộp cơm cách nhiệt và những thứ khác!”
“Sau đó mua một ít nguyên liệu tươi ngon, phát huy ra ưu thế toàn chức đại sư của ta!”
Thân ở bên ngoài bức tường tương đương sống trong một khu rừng nguyên sinh vô biên.
Ở lại vài ngày còn tốt, nếu ở trong thời gian mấy tháng, vậy mình phải chuẩn bị một ít.
“Gần đủ rồi!”
Ăn đồ ăn xong, uống nước xong, Tô Mộ duỗi thắt lưng một cái, mở đôi cánh hỏa diễm sau lưng ra.
“Cứu mạng, có ai có thể giúp ta không?”
Đúng lúc này, một âm thanh nũng nịu truyền tới.
Tô Mộ nhướng mày.
Nơi này cách tường vẫn còn tương đối xa, tất cả ma vật bốn phía cũng đều là ma vật cấp cao, tiếng nói này xuất hiện thật sự là hơi đột ngột.
“Nhiệm vụ sao?”
Có điều nghĩ lại, nếu NPC gặp rắc rối bên ngoài bức tường, đây không phải vừa hay chính là nhiệm vụ sao?
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Tô Mộ đi về phía phương hướng kia, quyết đoán mở ra Đôi Mắt Chân Thật.
Một giây sau, tất cả khu vực phía trước gần như đều hiện ra trong mắt hắn.
Đó là một cảm giác rất thần kỳ.
Bên trong khu vực này có vô số chi tiết, một người không thể quan sát hết tất cả.
Giống như lúc sử dụng Góc Nhìn Ma Pháp, Tô Mộ cũng cần phải thông qua bản thể để nhìn, không thể thấy được toàn diện.
Nhưng Đôi Mắt Chân Thật thật sự rất khác biệt!
Kỹ năng này nắm bắt tất cả các chi tiết, hơn nữa còn cho Tô Mộ biết được tất cả.
“Có vấn đề!”
Dưới góc nhìn này, Tô Mộ cũng phát hiện chỗ không đúng.
“Đi gặp bọn họ một lát!”
Ánh mắt ẩn chứa sự sắc bén, Tô Mộ bước nhanh về phía âm thanh truyền đến.
Chẳng bao lâu, một pháp sư nom rất đẹp xuất hiện trong tầm mắt của mình.
Bốn phía quanh vị mỹ nữ pháp sư này bị một vách ngăn ma lực bao phủ.
Bên ngoài vách ngăn có ba con ma vật tinh anh hung mãnh, đang không ngừng phát động tấn công bình phong.
“Giúp ta đi, nhà thám hiểm”!
Thấy Tô Mộ đến, mỹ nữ pháp sư phát ra tiếng cầu cứu.
Cùng lúc đó, trước mặt Tô Mộ cũng bật ra một nhiệm vụ.
‘Có chấp nhận nhiệm vụ không: giải cứu pháp sư? Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Không rõ!’
Phần thưởng không rõ làm cho Tô Mộ lộ ra nụ cười hời hợt, lập tức lựa chọn tiếp nhận.
“Hỏa Cầu Thuật!”
Không thể hiện ra toàn bộ thực lực của mình, Tô Mộ cởi bỏ tất cả trang bị, sử dụng kỹ năng sát thương gia tăng thấp nhất, phát động công kích đối với ma vật kia.
Mấy ma vật này cũng không hề đầy máu, sau khi bị Hỏa Cầu đánh trúng, liên tiếp ngã xuống đất.
Đánh chết mấy con ma vật này, Tô Mộ cũng không có nổi cả một điểm kinh nghiệm.
“Thật sự là cảm ơn ngươi!”
Ma vật chết, vách ngăn bảo vệ mỹ nữ pháp sư cũng biến mất theo đó.
Nàng lộ ra biểu cảm sống sót sau kiếp nạn, không ngừng tỏ vẻ cảm ơn Tô Mộ.
“Phần thưởng của ta đâu?”
Tô Mộ cũng không khách khí chủt nào, trực tiếp vươn tay ra với mỹ nữ pháp sư.
“Ngươi thoạt nhìn là một pháp sư rất lợi hại, ta hẳn là không có phần thưởng có thể làm cho ngươi hài lòng trong tay!” Mỹ nữ pháp sư tỏ ra khó nghĩ.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tô Mộ nhấn mạnh.
Mỹ nữ pháp sư bày ra tư thế suy tư, một lát sau mở miệng nói: “Ta tìm bảo vật với một đội ngũ tới từ Vương đô, kết quả khi tới gần địa điểm bảo vật thì gặp phải rất nhiều ma vật tập kích. Những người khác trong đội ngũ đều bị chết, chỉ còn lại một mình ta!”
“Một mình ta chắc chắn không có cách nào lấy được bảo vật kia, nếu ngươi không ngại, có thể đi tìm bảo vật cùng ta. Sau khi tìm được bảo vật, ta sẽ không lấy cái gì hết!”
Nói đến đây, mỹ nữ pháp sư lấy ra một tấm “Bản đồ kho báu”.
“Ý này lại không tệ đâu!”
Tô Mộ tiếp nhận tấm bản đồ kho báu kia, hài lòng nở nụ cười.
Từ địa điểm được đánh dấu trên bản đồ, kho báu nằm trong một hang động không xa.
“Chờ sau khi ngươi lấy được bảo vật, nhất định phải hộ tống ta trở về Vương đô đó!” Mỹ nữ pháp sư lại mở miệng, lộ ra tư thái nhu nhược.
“Điều này là đương nhiên!”
Tô Mộ đồng ý.
“Đi bên này!” Mỹ nữ pháp sư chỉ về một phương hướng, dẫn đường.
Tô Mộ không chần chờ, sải bước đi theo phía sau nàng.
Đi tới đi lui, trên đường lại lần lượt gặp phải một ít ma vật.
Mặc dù cởi trang bị ra, sát thương của Tô Mộ vẫn cao vô cùng, giải quyết những ma vật kia rất dễ dàng.
“Ngươi thật lợi hại!”