Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 375: Mỹ nữ kêu cứu. (2)

Chương 375: Mỹ nữ kêu cứu. (2)


Mỹ nữ pháp sư không quên ở một bên làm “đội cổ vũ”.
“Ha ha!” Nghe giọng nói mềm nhũn của nàng, Tô Mộ bật cười.
Diễn kịch mà, dù sao cũng phải diễn mình như một tên ngốc thật sự.
“Đến rồi!”
Lại đi một hồi, hang động trên bản đồ kho báu xuất hiện trước mắt hai người.
“Ta sợ tối, nếu không ngươi một mình đi vào đi, ta chờ ngươi ở bên ngoài!”
Nhìn cửa hang động tối đen như mực kia, gương mặt mỹ nữ pháp sư tràn đầy sợ hãi.
“Bên ngoài cũng không an toàn đâu, nếu gặp ma vật thì làm sao bây giờ?” Tô Mộ nhìn quanh bốn phía, giọng nói mang vài phần lo lắng.
“Lỡ có ma vật, thì ta ở ngoài hang động gọi ngươi!” Mỹ nữ pháp sư lập tức trả lời.
“Cũng được!”
Tô Mộ gật đầu, đi về phía vị trí cửa hang động.
Mỹ nữ pháp sư nhìn bóng lưng hắn, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Trong hang động có ma pháp trận nàng bố trí xong xuôi, chỉ cần Tô Mộ bước vào trong đó, sẽ trở thành con cua trong rọ.
Nhưng đúng lúc này, diều khiến nàng không tưởng tượng được đã xảy ra.
Tô Mộ vừa đi không được hai bước đột nhiên quay đầu, trong tay lại xuất hiện một thanh kiếm lớn.
“Xung Kích!”
Mỹ nữ pháp sư vẫn chưa kịp nhận ra tình hình rốt cuộc là thế nào, đã nhìn thấy Tô Mộ lại gần mình trong nháy mắt.
Thanh kiếm kia hung tàn chém vào người.
Trên đầu truyền đến cảm giác mê man, mỹ nữ pháp sư cũng rơi vào trạng thái choáng.
“Đi chết đi!”
Nhân lúc ngươi yếu, lấy mạng ngươi.
Tô Mộ không nương tay.
Hắn đánh ra hết mấy kỹ năng cận chiến mạnh mẽ, tất cả đều dùng lên người mỹ nữ pháp sư.
Từng con số sát thương khổng lồ bay lên. Trong vài giây, hắn đã đánh bại mỹ nữ pháp sư với lượng máu mười vạn.
Nhưng mà đã xảy ra chuyện khiến Tô Mộ bất ngờ.
Mỹ nữ pháp sư ngã xuống giống như quả bóng da xì hơi, cơ thể nhanh chóng rũ rượi, cuối cùng thế mà lại biến thành một tấm da.
“Là kỹ năng à?”
Tô Mộ nhìn tấm da kia, chân mày nhíu chặt.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, mỹ nữ pháp sư này chắc chắn là người thật.
Điều này nói rõ có lẽ đối phương sử dụng một loại kỹ năng ve sầu thoát xác nào đó.
Dùng Đôi Mắt Chân Thật, Tô Mộ nhanh chóng tìm kiếm xung quanh.
“Tìm thấy rồi!”
Mấy giây sau, hắn nhìn thấy một bóng người đang chạy trốn.
“Nàng chắc chắn vẫn còn trợ thủ, đám người kia có lẽ trốn ở gần đây!”
Nhìn khoảng cách này, một kỹ năng Chớp Nhoáng có thể đuổi theo, nhưng Tô Mộ lại không vội vã đuổi theo.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, pháp trận bố trí trong hang động bị Tô Mộ thu hết vào mắt.
Bố trí pháp trận kia mất không ít đá ma pháp nha!
“Trước tiên cứ để nàng hội hợp với mấy người khác, ta huỷ xong cái pháp trận này rồi tính sau!”
Vứt tấm bản đồ kho báu trên đất, Tô Mộ cười vui vẻ.
Đối với mình mà nói, hang động này cũng được xem như là một cái “hang kho báu”.
Dựa vào Đôi Mắt Chân Thật và kiến thức của đại sư trận pháp, Tô Mộ đào hết đá ma pháp duy trì ma pháp trận lên.
Tổng cộng năm viên, phẩm chất cũng rất tốt.
Có thể thấy, vì đối phó mình, mỹ nữ pháp sư kia đã bỏ hết vốn liếng ra.
“Chớp Nhoáng!”
Tô Mộ dùng Chớp Nhoáng về hướng nàng bỏ chạy lúc trước.
Đôi Mắt Chân Thật là sự kết hợp giữa Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp, phạm vi tối đa có thể xa tận mười kilomet.
“Người cũng nhiều đây!”
Chỉ chốc lát, một bóng người xuất hiện trong tầm nhìn của Tô Mộ.

Ở một nơi khác.
Một bà lão mặt toàn nếp nhăn đang không ngừng thở hổn hển.
Vẻ mặt của nàng vô cùng sợ hãi.
Bên cạnh nàng là đám người Lev. Ngoại trừ Lev, những người khác thấy sự xuất hiện của bà lão này thì hơi ngỡ ngàng.
“Ngươi bị làm sao vậy?”
“Không phải đã nói đợi sau khi tiểu tử kia rơi vào bẫy, phát tín hiệu cho chúng ta sao?” Lev nhìn bộ dạng của nàng không nhịn được quát lớn.
“Bị tiểu tử kia nhìn thấu rồi, hắn còn lợi hại hơn ta tưởng!” Bà lão thấp thỏm trả lời.
Cuộc nói chuyện của hai người càng làm cho những người khác không hiểu được.
Rõ ràng bọn họ không hề biết bà lão này chính là mỹ nữ pháp sư chỉ huy bọn họ kia.
“Thật đáng hận mà!”
Ngồi trên thú cưỡi máy móc, Lev rít gào đầy phẫn nộ.
“Bây giờ nên làm sao đây?”
“Chỉ có thể rút lui trước, chỉ cần trở về trong tường, có lính canh ở đó, hắn không dám ra tay với chúng ta!” Bà lão hoàn toàn không có suy nghĩ muốn đánh nhau với Tô Mộ.
Nếu không phải nàng có kỹ năng hộ mệnh, thì bây giờ đã thành một thi thể rồi.
“Cứ như vậy mà đi về?” Lev nghe xong, gương mặt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Hắn đích thân ra ngoài tường, là vì muốn thấy cái chết của Tô Mộ.
Bây giờ muốn hắn rút về lại trong tường, sao hắn có thể đồng ý được?
“Không được, chúng ta có nhiều người như vậy, còn sợ không giết được tiểu tử kia sao?”
“Cho dù giết hắn một lần cũng được!”
Lev lớn giọng.
“Muốn đi thì ngươi tự đi đi!” Bà lão rõ ràng bị doạ vỡ mật, cũng không đầu quay lại mà tiếp tục đi về phía tường.
“Đúng là một bà già sợ chết!”
Lev nhìn theo bóng lưng của nàng, mở miệng bắt đầu mắng lớn.
“Ta mang một trăm vạn đồng vàng trên người, nếu ai giúp ta, bây giờ số đồng vàng này có thể chia cho người đó!”
Hắn nhìn về tiểu đội đi theo sau, còn có ba tên thích khách bà lão dẫn tới, lập tức lấy ra một trăm vạn đồng vàng.
Những người khác nhìn thấy số đồng vàng này, trong mắt chỉ còn lại sự tham lam.
Tất cả bọn họ đến đây, chẳng qua cũng chỉ vì tiền.
“Cho dù chỉ có thể giết tiểu tử kia một lần, đợi trở về Vương đô, tiền ta đã hứa đưa cho các ngươi, một đồng cũng không thiếu!” Lev thể hiện sự vô cùng giàu có của hắn.
“Được, cứ giao cho chúng ta!”
“Cũng chỉ giết nhà thám hiểm một lần, chúng ta nhiều người như vậy, còn sợ một mình tên tiểu tử đó?”
“Chỉ cần có tiền, thì chuyện gì cũng dễ nói!”
Mọi người dồn dập đồng ý.
Nhìn thấy nhiều đồng tiền vàng bày ra trước mắt kia, bọn họ vội vàng đưa tay ra.
Nhưng ngay tại lúc sắp chạm vào những đồng vàng kia, tình huống khiến bọn họ không ngờ tới xuất hiện.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất