Chương 383: Thiếu chủ?
Tô Mộ rất hứng thú với quả cầu thủy tinh, nhưng không thể hiện ra mặt: “Nói vậy, ngoài những người đó ra, còn có người cũng đang tìm ta?”
“Phải!” Người kia vội vàng gật đầu.
Hỏi đến đây, Tô Mộ chìm vào im lặng.
Hắn đang suy nghĩ nên hỏi gì.
Người kia thấy Tô Mộ không nói gì, vẻ mặt thấp thỏm chờ đợi.
Dính vào mối quan hệ đối địch với “Người sống lại”.
Có thể sống sót hay không chỉ phụ thuộc vào một ý niệm của Tô Mộ thôi.
“Không thể hỏi trực tiếp, chỉ có thể nói bóng nói gió!”
Tư lự hồi lâu, Tô Mộ đứng lên.
Hắn đi đến biên giới ma pháp trận, nhìn chằm chằm người bên trong.
“Nhà họ Vương của các ngươi, có ai từng tham gia game?”
Sau khi hỏi câu này, Tô Mộ lập tức hồi hộp hẳn.
Biểu cảm của người kia hơi kỳ lạ, dường như không rõ tại sao Tô Mộ lại hỏi vậy.
“Người đã từng tham gia game e là cũng chỉ có nhóm những lão tổ tông đó.”
Nhưng hắn vẫn trả lời.
Tô Mộ đứng chắp tay, nhấn mạnh: “Nhóm những lão tổ tông đó có nói cho các ngươi biết bí ẩn liên quan đến game không?”
“Chuyện này à...” Người kia cười gượng: “Chúng ta chỉ là tử sĩ, chuyện bí ẩn e là chỉ có Thiếu chủ mới biết được!”
“Thật sao?”
Đôi mắt Tô Mộ sầm xuống.
“Thiếu chủ của các ngươi ở đâu?”
Người kia không trả lời, quỳ thẳng lên.
Hắn nhìn Tô Mộ, đáp: “Ta có thể đưa ngươi đi, nhưng sau khi đưa ngươi đến nơi, ta mong ngươi có thể tha cho ta một mạng!”
Tô Mộ nhíu mày.
Rõ là người này đang lo mình sẽ tháo cối giết lừa.
Dẫn theo hắn, những chuyện mình lo liệu sẽ không còn thuận tiện nữa.
“Ngươi không có chỗ cò kè mặc cả với ta!”
Tiếng nói rét lạnh vang lên, theo đó một ma lực thành hình trong ma pháp trận.
Đòn này trúng ngay vào người trong trận, xuyên qua vai trái làm hắn đầm đìa máu me.
“Á!”
Người kia hét thảm, sắc mặt trắng bệch.
“Thánh Quang Trì Dũ!”
Tô Mộ tiện tay vung lên, một tia thánh quang rơi xuống.
Trong khoảnh khắc, những tổn thương của người đó lại được hồi phục như ban đầu.
“Ta có thể từ từ tra tấn ngươi!”
Ngay khi người kia còn chưa kịp phản ứng, giọng nói của Tô Mộ đã khiến cả người hắn run lên.
“Ta nói ạ, Thiếu chủ đang ở biệt thự trên núi tại thành phố Nhiêu.” Người kia hô to.
Có được đáp án, sau lưng Tô Mộ tuôn ra một Đôi cánh hỏa diễm.
Một chùm Hỏa Vũ bắn ra, trúng người kia.
Giây sau, thân thể hắn đột nhiên bị ngọn lửa bao phủ.
“Xin ngươi tha cho ta một mạng!”
“Tha mạng với!”
Đối với tiếng cầu xin tha thứ thê lương, Tô Mộ thờ ơ.
Đối đãi với kẻ địch, cho tới bây giờ mình chưa từng nhân từ nương tay.
…
Với rất nhiều người, đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.
“May thay ta đã tính trước, đầu tư toàn bộ tài sản vào game Thần Đồ!”
“Trong game, chúng ta là thành viên công hội, bất kể họ ở đâu, tất cả đều phải được triệu tập về tổng bộ trong vòng ba ngày tới.”
“Dù thế nào, nhất định phải lôi kéo nhiều người hơn nữa, bảo đảm thu được càng nhiều điểm tích lũy hơn!”
Tất cả các thế lực đang chuẩn bị cho hoạt động ba ngày sau.
Trong dòng chảy cuồn cuộn sóng ngầm này, vài “Người sống lại” cũng khuấy động phong vân dưới nước.
Trong số họ, có người thay thế thân phận của người khác.
Cũng có người tuyệt đối tin vào thực lực bản thân, hành động một minhg.
Nhưng những người này đều có cùng một mục tiêu chung.
Sự kiện ba ngày sau!
Đây là lần giao chiến đầu tiên của họ khi đến thế giới này, và càng liên quan đến việc liệu họ có thể chiếm đoạt tiên cơ không.
Không còn nghi ngờ gì nữa, lần cạnh tranh này sẽ trở nên vô cùng khốc liệt!
Thế giới hiện thực.
Nếu có ra đa vệ tinh thăm dò thì sẽ phát hiện ra một vật thể tỏa nhiệt độ cao đang di chuyển nhanh chóng ở độ cao mười nghìn mét.
Vật thể đó chính là Tô Mộ.
Khoảng cách từ thành phố Nhiêu tới Ma Đô cũng không tính là xa.
Sau khi giải quyết người sống lại tìm tới nọ, Tô Mộ không chút do dự, lập tức sử dụng đôi cánh hỏa diễm bay tới thành phố Nhiêu.
So với thế giới Thần Đồ, phi hành trong hiện thực rõ ràng là thú vị hơn.
Tô Mộ xuyên qua giữa tầng mây, vì đặc tính của đôi cánh hỏa diễm nên hắn không thấy buốt lạnh mảy may.
“Vù! Vù!”
“U u!”
Bên tai là tiếng gió rít gào thét, cảm giác tự do bay lượn khiến Tô Mộ không thể không nhịn được, hét to lên.
Có lẽ vì thông báo xuất hiện, trên lộ tuyến phi hành của Tô Mộ chưa từng xuất hiện tung tích máy bay.
Hắn cũng hoàn toàn không lo lắng mình sẽ bị phát hiện.
Game sắp sống lại, mình cũng không cần phải ẩn nấp nữa.
Không có gì ngạc nhiên cả, dưới sự quấy nhiễu của quy tắc game, hiện thực chắc chắn sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Những thứ như xe và máy bay chắc hẳn không thể dùng được nữa, và các loại vũ khí hủy diệt mà nhân loại đã phát minh ra cũng tương tự vậy.
Trong thời đại mới toanh này, chỉ có kỹ năng, thuộc tính và trang bị mới là quan trọng nhất.
Mà những thứ này, mình chẳng thiếu gì cả!
“Sắp tới rồi!”
Sau khi bay vài tiếng, một ngọn núi xuất hiện phía dưới Tô Mộ.
Biệt thự Sơn Thủy, tên như nghĩa, đây là một khu biệt thự được xây ở trên núi.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Bật kỹ năng, Tô Mộ nhìn bao quát bên dưới.
“Đây là?”
Tô Mộ nhíu mày thành hình chữ.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, biệt thự ở trung tâm nhất khu biệt thự gần như chật kín người.
Theo lý thuyết, sau khi thông báo xuất hiện thì những người này có lẽ sẽ tiến vào game Thần Đồ mới đúng.
Tô Mộ cũng dự định sẵn sẽ nằm vùng ở đây rồi.
“Là vì tên kia à?”
Tô Mộ chú ý tới một tồn tại khác biệt với những người còn lại.
Dưới Đôi Mắt Chân Thật, thân thể người nọ ẩn chứa một nguồn năng lượng mạnh mẽ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, gã kia chắc hẳn là Thiếu chủ.
“Ảnh Độn!”
Thời gian đã là sau nửa đêm, Tô Mộ lẩn khuất vào bóng tối, tới gần ngôi biệt thự kia.
…
Trong biệt thự, một nhóm người quỳ dưới đất, có nam có nữ, ai nấy đều lộ vẻ sợ hãi.
Một người đàn ông ngồi trên ghế sô pha xa hoa, gương mặt khẽ mỉm cười.
“Ta đã nói quy tắc của trò chơi rồi, các ngươi ai tới trước đây?” Hắn nhìn những người đang quỳ bên cạnh, hỏi.