Chương 415: Hà Ngọc Sinh VS Hiên Viên.
Tần Phân cũng không kiên trì.
Từ lúc ban đầu, hắn đã mất đi tư cách đàm phán trong cuộc giao dịch này.
Có thể mua một nửa đã xem như may mắn lắm rồi.
‘Ngươi nhận được ba trăm nghìn điểm tích lũy!’
Điểm tích lũy tới tay, Tô Mộ tuỳ tiện lấy ra một trăm vũ khí và một trăm trang bị.
Tần Phân không dám nói thêm gì, ra hiệu cho cấp dưới phân chia số trang bị này xuống dưới.
Giao dịch hoàn thành, Tô Mộ mở cánh lửa ra bay lên không trung.
Thế giới đã hoàn toàn thay đổi, mình cũng không cần phải che giấu nữa.
“Má ơi, Tô Pháp Thần có thể bay à?”
“Vậy cũng quá mạnh rồi!”
“Đôi cánh lửa kia trông ngầu ghê!”
Bên dưới, nhìn đôi cánh lửa loá mắt của Tô Mộ, vô số tiếng hét chói tai vang lên.
Tần Phân nuốt nước bọt theo bản năng.
Không trở thành kẻ địch với Tô Pháp Thần là lựa chọn chính xác nhất của hắn!
Nghe mọi người kêu gọi và nhìn khuôn mặt hâm mộ của bọn họ, Tô Mộ thật sự có cảm giác của một ngôi sao đang nổi.
“Thế giới hiện giờ, những thần tượng kia cũng chỉ là người bình thường mà thôi!”
Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Trong công hội của Tần Phân có hơn ba mươi nghìn người, góp lại được ba trăm nghìn điểm tích lũy thật ra cũng không nhiều lắm.
Hết cách rồi, tổng số ma vật đặt ở đó, hơn nữa hầu hết mọi người đều đổi nhân đôi kinh nghiệm, điểm tích lũy còn lại trong tay tất nhiên cũng ít đi.
Trên thực tế, ba trăm nghìn điểm tích lũy còn vượt qua mong muốn của Tô Mộ.
“Ít nhất có thể đổi được một triệu điểm tích lũy!”
Trong tay còn rất nhiều trang bị nên Tô Mộ không hề cảm thấy nóng nảy.
Trang bị ngũ giai có thể sử dụng trong hiện thực căn bản không cần lo không bán được.
“Không biết có thể gom đủ mười triệu điểm tích lũy trước khi ngày thứ ba kết thúc sự kiện không?”
Tô Mộ đặt ra một mục tiêu khó khăn.
Hắn không né tránh tầm mắt của những người khác, hạ thấp độ cao, cố ý bại lộ bản thân trong tầm mắt của những bọn họ.
“Ở đó có cái gì đang bay kìa, là BOSS à?”
“Không đúng, là người!”
“Cánh lửa? Người này là ai?”
“Chẳng lẽ chính là người ở trên Ngôi Sao Ma Đô lúc trước à?”
Càng ngày càng có nhiều phát hiện ra Tô Mộ, bắt đầu sôi nổi suy đoán.
“Ta là Tô Pháp Thần, gọi hội trưởng công hội các ngươi tới tìm ta!”
Tô Mộ hô to một tiếng, không định đi tìm từng người.
Để bọn họ tới tìm mình bớt việc hơn nhiều!
…
Ngay khi các hội trưởng nhận được tin tức và vội vàng chạy đến gặp Tô Mộ thì cũng có người phát hiện ra vị trí của Hiên Viên.
Bọn họ không hành động thiếu suy nghĩ mà tìm Hà Ngọc Sinh báo cáo trước.
“Tốt quá!”
Biết được vị trí của Hiên Viên, Hà Ngọc Sinh vô cùng vui sướng.
Chờ đến khi hoàn thành chuyện lão tổ giao cho, hắn có thể cướp đoạt điểm tích lũy trong khắp Ma đô này rồi.
“Các ngươi đi theo ta!”
Giờ phút này, phía sau Hà Ngọc Sinh đi theo đông đảo người sống lại.
Những người này đều là “đồng minh” hắn tìm tới.
Dưới những lời vừa đe doạ vừa dụ dỗ, tuy những người này chưa chắc hoàn toàn nghe lệnh hắn nhưng chỉ cần có lợi ích thì mọi người có thể lợi dụng lẫn nhau.
Trên đường đi, hắn nhìn về phía mọi người rồi thản nhiên mở miệng: “Hẳn là mọi người cũng đều thấy ta có được BUFF của lão tổ, yêu cầu đi giết một người. Chờ đến khi diệt trừ người này, ta sẽ dẫn các ngươi đi giải quyết phiền phức lớn nhất ở nơi này!”
“Đến lúc đó, ta sẽ lấy một nửa số điểm tích lũy thu hoạch được tặng cho mọi người!”
Giọng nói của Hà Ngọc Sinh đầy tự tin.
Giá cả hắn đưa ra cũng hoàn toàn có thể gọi là “hào phóng”.
“Vậy chúng ta sẽ nghe theo lời của anh Hà!”
“Anh Hà, nghe nói tên Hiên Viên đó là đứng thứ hai thế giới, có thể có phiền phức gì không?”
“Chỉ là một Hiên Viên cỏn con, chỉ sợ còn không cần anh Hà ra tay!”
“Hiên Viên này cũng không có mắt, dám đắc tội Hà gia, chết không đáng tiếc!”
Không ít người bắt đầu nịnh nọt Hà Ngọc Sinh.
“Ha! Ha!”
Nghe bọn họ nịnh bợ, Hà Ngọc Sinh cười to.
Mọi thứ có thể thay đổi, những vuốt mông ngựa không bao giờ đổi thay.
Một đoàn người ngựa không ngừng chạy về phía Hiên Viên.
“Người này vẫn còn ở đây!”
Trong cánh cửa truyền tống đã có không ít ma vật, Hiên Viên vẫn canh giữ ở gần đó không rời đi.
Với hắn mà nói thì mệnh lệnh của Tô Mộ là luật sắt.
Cho dù trong khu vực này có kẻ địch đáng sợ cỡ nào, hắn đều sẽ không thoái nhượng.
“Ngươi chính là Hiên Viên?”
Sau khi Hà Ngọc Sinh nhìn thấy Hiên Viên, biểu cảm mang theo vài phần nghiền ngẫm.
Hắn cũng không biết vì sao lão tổ trong tộc lại muốn giết chết Hiên Viên, cũng không biết Hà gia của hắn đoàn diệt trong tay Hiên Viên.
Trong mắt hắn, Hiên Viên đã là một người chết!
Hiên Viên không trả lời, quét mắt nhìn nhóm người sống lại trước mắt, trong ánh mắt không chút sợ hãi.
“Này, lão đại của chúng ta đang hỏi ngươi đó!” Một người hô.
Hiên Viên vẫn không thèm quan tâm.
Dáng vẻ này cũng làm vẻ mặt của Hà Ngọc Sinh trở nên âm u.
“Là chính ngươi đang tự tìm đường chết!”
Hắn cũng lười nói lời vô nghĩ, một bước xa xông ra ngoài.
Mặt đất làm bằng xi măng bị hắn đạp thành một cái hố sâu đủ để nhìn ra sức mạnh của hắn kinh khủng thế nào.
Dưới lực bạo phát mạnh mẽ này, chỉ trong chớp mắt, hắn đã lao tới trước mặt Hiên Viên.
“Chết đi!”
Trong tay Hà Ngọc Sinh đột nhiên xuất hiện một con dao găm, dáng vẻ nắm chắc chiến thắng.
Sau khi được BUFF, ít nhất hắn đã có thuộc tính vượt qua ngũ giai.
Cho dù Hiên Viên đã lên tới ngũ giai, một cung tiễn thủ bị tới gần há là đối thủ của một thích khách?
…
Trên sân thượng một tòa nhà, hai người đang nhìn chăm chú tình huống của Hiên Viên.
“Huyết Văn thêm thân? Người sau lưng hắn ta đúng là bỏ vốn gốc!”
“Xem ra hôm nay chắc chắn tên Hiên Viên này phải chết rồi!”
Hai người mở miệng, trong giọng nói mang theo vài phần tiếc nuối.
Bọn họ ở lại đây tất nhiên là coi Hiên Viên trở thành mục tiêu săn bắn của mình.
Hà Ngọc Sinh đến làm cho bọn họ hoàn toàn không còn ý tưởng gì với Hiên Viên nữa.
Bởi vì trong mắt hai người, Hiên Viên tuyệt đối không phải là đối thủ của Hà Ngọc Sinh!
…