Chương 425: Chương 425: Người viết nên trật tự.
Đi qua cửa truyền tống, Tô Mộ trở lại thành phố Ma Đô.
Hiên Viên và tiểu đệ Xương Khô vẫn đang đánh giết ma vật, điểm tích lũy của hắn cũng đang liên tục tăng trưởng.
“Có thể vào game rồi!”
Dù ở thế giới Thần Đồ thì cũng có thể sử dụng cửa hàng hối đoái, và điểm tích lũy cũng được ghi trong thời gian thực nên Tô Mộ không lo lắng sẽ bị lãng phí.
Đợi đến khi Boss xâm lược trong cổng truyền tống khác, Hiên Viên và tiểu đệ Xương Khô ra tay, vậy mình lại có thể dung hợp tạo ra kỹ năng cấp Thần mới rồi.
“Tới đó dặn dò cái đã!”
Bật Hỏa Diễm Phi Vũ, Tô Mộ đi tới chỗ Hiên Viên.
“Đợi sau khi sự kiện kết thúc, ngươi về ở tạm biệt thự kia của ta, hoặc nếu ngươi buồn bực thì có thể tự do hoạt động!”
Kế đến hắn phải đến phòng tuyến số 2 trước, mình phải đến thế giới Thần Đồ một khoảng thời gian, Tô Mộ định cho Hiên Viên quyền tự chủ hành động.
Dù sao Hiên Viên đã không còn là “Phân Thân” nữa.
“Cảm ơn chủ nhân!”
Hắn cảm ơn Tô Mộ, tâm trí Hiên Viên vẫn luôn đang trưởng thành.
Thuộc tính của hắn tương đương Tô Mộ.
Miễn là thuộc tính của Tô Mộ tăng thì thuộc tính của hắn cũng sẽ tức khắc được gia tăng.
Một khi Tô Mộ chết, Hiên Viên cũng sẽ chết theo.
Đương nhiên, nếu Hiên Viên chết, Tô Mộ sẽ không chết, chỉ có điều kỹ năng này sẽ mãi mãi biến mất.
Chính vì lẽ đó, Hiên Viên nghiễm nhiên trở thành người hầu trung thành nhất của Tô Mộ.
“Nếu có thể thì giết nhiều người sống lại hơn đi!”
Dặn dò thêm, Tô Mộ triệu hồi tinh thể Thần Đồ.
Hắn chìm ý thức vào trong đó, một cảm giác chưa từng có xuất hiện.
Cảm giác ấy giống hệt khi đi qua cửa truyền tống.
Đi tới không gian nội bộ Thần Đồ, Tô Mộ cảm nhận được một nguồn năng lượng ẩn chứa trong này.
“Là sức mạnh không gian!”
Hắn có thể chắc chắn.
Trên thực tế không gian nội bộ tinh thể Thần Đồ chính là một trận truyền tống đặc thù.
Một trăm ngày trước khi trò chơi khôi phục, cái này vẫn là cách nhanh nhất để tiến vào thế giới Thần Đồ.
Hoàn cảnh xung quanh biến đổi, Tô Mộ đi thẳng tới ngoài thành Diệu Nhật.
“Giữ lại ma pháp thạch để sử dụng tiến giai pháp trận, hay dùng để bay đây!”
Sau khi trong hiện thực thay đổi nghiêng trời lệch đất, hắn càng thêm tò mò về thế giới Thần Đồ.
Đặc biệt là khu cấm địa ngoài phòng tuyến số 2!
Có lẽ ở đâu đó trong khu cấm địa sẽ mở một cổng truyền tống cho phép mình quay lại một nơi nào đó trong hiện thực.
Ngẫm nghĩ, đúng là thú vị thật đấy!
…
Thế giới hiện thực.
Lam Tinh chỉ là một tinh cầu bình thường trong vũ trụ mênh mông này.
Vòm trời vô ngần, vô số tinh hệ san sát nhau.
Tinh cầu ấy màu xanh nước biển cực giống một hạt bụi.
Nhưng hạt bụi này quả thật khác biệt!
Ở nơi cách xa vô số năm ánh sáng, một chiến hạm khổng lồ đang tiến tới.
Trên boong tàu phòng điều khiển chiến hạm, một nhóm người đang bận rộn.
“Đã xác định được vị trí của Lam Tinh, chuẩn bị bắt đầu nhảy, dự kiến một trăm năm mươi ngày sau có thể đến Lam Tinh!” Một người mặc đồng phục báo cáo.
Người được báo cáo là một người đàn ông trung niên có tướng mạo uy nghiêm, đang đứng tại trung tâm boong tàu.
“Những người khác chắc hẳn cũng đang xuất phát về phía Lam Tinh, chúng ta cần phải nhanh chân hơn họ!” Giọng của người đàn ông trung niên nặng nề vang lên.
“Nhưng đây đã là tốc độ nhanh nhất mà hạm đội có thể di chuyển rồi ạ!”
Câu báo cáo khiến người đàn ông trung niên nhíu chặt mày.
“Vậy chọn chiến sĩ tinh nhuệ nhất, trở về Lam Tinh với tốc độ nhanh nhất!” Hắn khẽ nói.
“Hạm trưởng, thật sự nhất thiết phải gấp gáp vậy sao? Dù chạy về thì chúng ta cũng sẽ bị quy tắc trói buộc, hạm đội sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng!” Cấp dưới hỏi với vẻ khó hiểu.
“Phục tùng mệnh lệnh!”
“Tuân lệnh!”
Người đàn ông trung niên không giải thích, giọng nói tràn ngập oai nghiêm.
Theo mệnh lệnh của hắn, bên trên chiến hạm bay ra mấy chục chiếc hạm nhỏ.
Nhìn những hạm nhỏ rời đi, người đàn ông trung niên nhắm mắt lại.
Một tiếng thì thầm mà không ai khác nghe thấy được cất lên.
“Chỉ có người nhanh hơn một bước mới có thể trở thành người tạo ra quy tắc.”
“Trật tự luôn được viết bởi người chiến thắng!”
Ngoài tường, phòng tuyến số 2.
So với phòng tuyến số 1, phòng tuyến số 2 là một đảo nhỏ lơ lửng trên không.
Toàn bộ diện tích của hòn đảo không quá lớn, có các loại phi thuyền ma pháp bay lơ lửng bốn phía.
Nhìn xuống phía dưới chỉ thấy một mảnh đất đen khô cằn.
Không có một ngọn cỏ, không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.
Đất khô cằn kéo dài một đường, trên mặt đất rõ ràng xuất hiện một vết nứt khổng lồ.
Đó là một vực sâu không thấy đáy!
Nếu như nhìn chằm chằm vào đó, trong hố sâu bóng tối vô tận kia giống như có một đôi tay, muốn kéo người vào trong đó.
Phía dưới, một đôi cánh xuất hiện, giống như một con quái dơi bình thường đang không ngừng tiến về phía trên phi thuyền.
Từng đợt sấm sét mạnh mẽ xuất hiện có trật tự bao quanh một ít ma vật ở đây.
Bọn chúng lập tức bị sấm sét đánh cho da tróc thịt bong.
Nhưng những con quái này cũng không dừng lại, bọn chúng vẫn tiếp tục tiến lên theo hướng cũ.
Cuối cùng, trật tự sấm sét cũng xuất hiện sơ hở trong nháy mắt.
Vẫn là ma vật bề ngoài gầy yếu bay xuyên qua những đợt sấm sét đan vào nhau có trật tự, bay thẳng lên phía trên.
Từ chỗ da thịt bị đánh cho bong tróc trên người bọn chúng, chất lỏng màu đen không ngừng chảy ra.
Mặc dù thành công bay xuyên qua sấm sét, nhưng những con quái này cũng sắp chết đến nơi.
Đôi cánh sau lưng chúng vẫn vẫy, cố hết sức bay về một phía.
Được một lúc sau, chúng dừng lại.
Một giây sau, chúng đột nhiên nổ tung.
Khắp nơi trên mặt đất đều là chất lỏng màu đen, một luồng sáng kì dị bắt đầu tỏa ra.
Sau một thời gian ngắn, một bóng người đến đây.
Cùng lúc này, chất lỏng màu đen ở trên đất nhanh chóng co rút lại, biến thành một tròng mắt đen nhánh.
Bóng người kia vươn tay, nhặt tròng mắt đen nhánh lên.
. . .
Ngoài tường, Tô Mộ đang bay rất nhanh.
Cho dù hắn đang ở thế giới ngoài tường, nhưng toàn bộ điểm tích lũy Hiên Viên và tiểu đệ Xương Khô giành được ở thế giới thực đều lập tức được cộng vào.