Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 426: Kết thúc sự kiện

Chương 426: Kết thúc sự kiện


Sau khi lối đi mở ra, liên kết giữa hai thế giới đã chặt chẽ hơn.
“Tiếp tục dung hợp kỹ năng, hay là đổi trang bị đây?”
Lần trước đã tốn rất nhiều điểm tích lũy để dung hợp kỹ năng, điểm tích lũy trong tay hắn còn không được một triệu.
Chẳng qua là trước khi kết thúc sự kiện, điểm tích lũy của hắn chắc chắn có thể đạt hơn một triệu.
Tiếp tục dung hợp kỹ năng, hay là đổi trang bị, đây đúng là một việc cần suy nghĩ cẩn thận.
“Đã tăng kỹ năng hệ ma pháp lên nhiều như vậy, cũng nên dung hợp kỹ năng của một vài nghề nghiệp khác rồi!”
Tô Mộ nhìn về phía thanh thuộc tính của hắn.
So với công kích ma pháp, công kích vật lý thật sự có hơi kéo chân.
Thân là một pháp sư cận chiến, công kích vật lý thấp như vậy thật có phần không nói nên lời.
Tìm kiếm trên giao diện kỹ năng, tầm mắt Tô Mộ dừng trên một kỹ năng.
Đó là một kỹ năng gia tăng công kích cận chiến.
“Đúng rồi, ta còn có một kỹ năng công kích từ xa!”
Tô Mộ lại nghĩ tới kỹ năng cung tiễn thủ khác kia.
Dựa theo thuộc tính hiện tại của hắn, hiệu quả của kỹ năng này thật sự là bỏ đi.
“Trước tiên chỉ thăng cấp một cái, sau đó đổi lấy một kỹ năng cấp Thần để dung hợp!”
Có thể thăng cấp kỹ năng cung tiễn thủ cho Hiên Viên, còn kỹ năng chiến sĩ có thể tăng thêm cường độ cận chiến cho hắn, Tô Mộ quyết định dùng những điểm tích lũy cuối cùng này đầu tư vào hai kỹ năng này.
. . .
Thế giới thực.
Hiên Viên cầm cung Quần Tinh trong tay, xứng danh là đại sát thủ.
Mặc dù tốc độ của hắn trong suốt quá trình đánh quái không nhanh bằng Tô Mộ, nhưng cũng chắc chắn là không chậm.
Một cơn mưa tên lao xuống, tất cả một đám quái tinh anh đều bị biến thành con nhím.
Tiểu đệ Xương Khô cầm cốt kiếm trong tay, tốc độ tấn công được gọi là nhanh.
Một kiếm hạ xuống là một con chết.
Lại xét tổn thương của những ma vật tinh anh kia tạo nên, chính là chẳng thấm vào dầu.
Răng nanh bọn chúng bén nhọn, phần đuôi đầy gai nhọn, căn bản không có cách phá vỡ.
Thời gian không ngừng trôi qua, BOSS đi đến thế giới thực theo cửa truyền tống.
“Những con BOSS này cũng là nhóm ma vật tiến vào cuối cùng của sự kiện lần này.”
Sự xuất hiện của bọn chúng có thể nói là tai nạn với bất kì người chơi nào.
Nhưng ở trước mặt Hiên Viên và Tiểu đệ Xương Khô, sự xuất hiện của những con BOSS này chẳng qua cũng chỉ là nhiều thêm mấy nhát chém.
Trong thành phố Ma Đô lớn như vậy, Hiên Viên và tiểu đệ Xương Khô không ngừng đi thẳng qua, đồng thời giải quyết lượng lớn BOSS.
“Đi theo ta!”
Trong thành không còn ma vật, Hiên Viên triệu tập năm Tiểu đệ Xương Khô.
Có quyền tự chủ, Hiên Viên đi về biệt thự của Tô Mộ.
Hắn dẫn theo năm Tiểu đệ Xương Khô, đi về phía vùng ngoại thành.
Tô Mộ đã nói, cũng nên chia cho người chơi khác uống vài ngụm canh.
Hiên Viên đi về phía ngoại thành cũng không phải vì đuổi theo những con BOSS và ma vật đã chạy trốn từ trong nội thành.
Mục tiêu của hắn chỉ có một.
Người sống lại!
Về phần nên phân biệt người sống lại như thế nào?
Hiên Viên có một cách rất đơn giản.
Ai ra tay với hắn thì người đó chính là người sống lại.
“Người sống lại, phải chết!”
. . .
Màn đêm từ từ buông xuống.
Vào buổi tối cuối cùng diễn ra sự kiện, ở mọi nơi trên thế giới diễn ra những tình huống không giống nhau.
Có vài người đi ở trên đường phố, săn giết những ma vật và BOSS mạnh kia.
Loại người này có chung một đặc điểm.
Gương mặt tràn ngập tự tin, hơn nữa thực lực có thể dây dưa với BOSS.
Còn có người không ngừng lần trốn, ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ bị ma vật phát hiện ra chỗ trốn.
Đặc sắc nhất chính là bộ mặt thật của con người, không một tiết mục nào có thể vượt qua.
Đồng đội kề vai tác chiến đột nhiên lộ ra bộ mặt dữ tợn, chỉ vì một chút điểm tích lũy.
Vô số người đều ở mong chờ ánh bình minh đến.
Chỉ cần sự kiện kết thúc, bọn họ có thể thoát khỏi vực thẳm tàn khốc này.
Trời tờ mờ sáng.
Bầu trời trắng như mắt cá.
“Cuối cùng trời cũng sáng!”
“Sự kiện chết tiệt này sẽ kết thúc, thật tốt quá!”
“Ha ha...! Ha ha...! Ha ha...! Ta sống rồi!”
Một đám người chịu đựng được đến thời khắc này, vui quá mà khóc.
‘Sự kiện ma vật xâm lấn kết thúc, Thương Thành điểm tích lũy sắp đóng cửa, ma vật xâm lấn sẽ không biến mất, sẽ có nhiều đường giao đông hơn lần lượt mở ra!’
Bất ngờ trong lúc bọn họ đang mong chờ tuyên bố kết thúc, thông báo này xuất hiện khiến cho bọn họ lại rơi vào tuyệt vọng.
Ma vật sẽ không biến mất!
Đường giai thông sẽ vẫn tiếp tục mở ra ở đây!
Bọn họ sẽ lại ở trong lò luyện ngục như cũ!
Ngoài tường.
Tô Mộ đang bay nhanh.
Lượng mana đạt mức cao nhất khiến cho tốc độ bay của đôi cánh hoả diễm tăng lên mấy lần.
Đợi đến khi hạ xuống, có thể hắn đã tới phòng tuyến số 3 rồi.
Ý định của Tô Mộ rất đơn giản, đi phòng tuyến số 3 thăm hỏi vị Đại pháp sư kia một câu, xin hắn chỉ dạy một chút xem có thể trực tiếp truyền tống mình đến phòng tuyến số 2 được không.
Tương ứng với việc đáp ứng yêu cầu của hắn, hắn có thể trả công.
“Đầu tiên dung hợp kỹ năng trước đã!”
Vừa bay Tô Mộ vừa nhìn thời gian Thương Thành đóng cửa đổi đồ.
Đổi ba cuốn kỹ năng dung hợp trước, giá là 600000 điểm tích lũy.
Sau đó đổi thêm một kỹ năng cấp Thần.
Điểm tích lũy trong tay cơ bản đã dùng hết, mấy trăm nghìn điểm tích lũy mỗi chỗ một ít, thật đúng là không có tác dụng gì, lãng phí thì lãng phí thôi.
“Kỹ năng cung tiễn thủ tương đối ít, vậy nên không dung hợp, dùng kỹ năng chiến sĩ để dung hợp!”
Trước tiên dung hợp hai kỹ năng cấp S với những kỹ năng chiến sĩ khác thành cấp SSS, tiếp theo kết hợp hai kỹ năng này dung hợp với kỹ năng cấp Thần mới đổi được kia.
Ánh sáng màu vàng xuất hiện.
Một kỹ năng hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt Tô Mộ.
‘Viễn Cận Chi Phong (cấp Thần): Công kích tầm xa tăng lên 100%, công kích cận chiến tăng lên 100%, bạo kích tầm xa tăng lên 10%, bạo kích cận chiến tăng lên 10%’
“Niềm vui ngoài ý muốn!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất