Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 202: Ai thắng? (1)

Chương 202: Ai thắng? (1)
“Tên điên…”
Giọng nói lạnh lùng của U Thiền lập tức truyền âm cho Lục Kiếm Tiên: “Lục Kiếm Tiên, nếu muốn giết lão hòa thượng này quá khó khăn, tốt nhất ngươi trực tiếp giết ngoại ma sắp giáng lâm, tất nhiên Ma vực ngoại đạo này sẽ tiêu tán.”
“Ta đã biết.” Lục Kiếm Tiên cau mày, nhìn lão tăng khô gầy cách đó không xa.
Hắn ta cũng biết lý lẽ này, nhưng không hề nắm chắc chút nào, dù sao lão tăng trước mắt là Phật Đà chuyển thế, trên mặt cảnh giới cao hơn hắn ta một cấp độ rất lớn.
Lão tăng khô gầy chỉ bình tĩnh ngồi xếp bằng, cứ như cũng không có ý ra tay.
Hiển nhiên cũng đang chờ ngoại ma tiến đến.
Càng là ngoại ma cường đại, cần càng nhiều thời gian để chuẩn bị giáng lâm, đặc biệt là cấp chân ma giáng lâm lại càng khó khăn.
‘U Thiền… Lão lại dám dẫn ngoại ma tới? Không sợ chết sao?’ Xà Tích Lộ không nhịn được hỏi.
“Lão đương nhiên dám.”
U Thiền lạnh như băng nói: “Pháp lực tu vi của lão lừa trọc này chỉ là thần tiên lục địa, nhưng cảnh giới ngộ đạo lại là cấp độ hỗn nguyên, nếu là lần đầu dẫn tới ngoại ma, chỉ dẫn tới chân ma đệ ngũ đẳng mà thôi, ngay cả Lục Kiếm Tiên cũng có thể tùy tiện đánh giết chân ma đệ tứ đẳng, tất nhiên lão lừa trọc này càng không thèm để ý.”
Nàng hừ lạnh một tiếng, nói: “Ma vực ngoại đạo được tạo ra do ngoại ma giáng lâm, cũng là chiến trường tuyệt hảo, ở hiện thực lão còn phải lo lắng phàm nhân, ở đây lại có thể ra tay không chút kiêng dè.”
“Thế nhưng, ta lại không vận dụng pháp lực thần thông, dù phàm nhân nhìn thấy ta, cũng không biết ta là tu hành giả, sao ta cũng bị kéo vào Ma vực ngoại đạo hả?” Xà Tích Lộ hỏi ở trong lòng.
“Phàm nhân chỉ là đôi mắt của ‘nó’, tựa như là giám sát, thật ra phàm nhân là một loại cảnh báo.”
U Thiền nặng nề nói: “Một khi phàm nhân phát hiện sự khác thường, ‘đại ý thức ngoại ma’ ẩn nấp sâu trong ý thức sẽ bừng tỉnh, sau khi đại ý thức ngoại ma thức tỉnh, sẽ xác nhận xem xung quanh đó có tu hành giả hay không, sao đó Ma vực ngoại đạo sẽ giáng lâm, nếu không có ‘nó’ xác nhận, chẳng phải ngay cả phàm nhân cũng dẫn tới ngoại ma hay sao?”
Bây giờ Xà Tích Lộ mới hiểu được ý đồ của lão tăng này.
“Lão lừa trọc này là cảnh giới hỗn nguyên, trừ khi sử dụng bức tranh thủy mặc Lâm Chỉ Thủy tặng cho ngươi, nếu không… Dựa vào tự thiếp sẽ không giết được lão.”
U Thiền lạnh nhạt nói: “Nhưng bức tranh thủy mặc này vô cùng quý giá, vẫn nên cố gắng để giết ngoại ma giáng lâm đi, chỉ cần giết được ngoại ma giáng lâm, Ma vực ngoại đạo này cũng sẽ tiêu tán.”
Đúng lúc này –
“Khổng Tử nói: học thì phải luyện tập, chẳng vui lắm sao? Có bằng hữu từ phương xa tới, chẳng mừng lắm sao? Người chẳng hiểu ta mà ta không buồn giận họ, thế chẳng phải người quân tử ư?”
Đột nhiên, một tiếng đọc sáng sủa vang lên, chỉ nghe thấy tiếng đọc sách trầm bổng du dương này bay bổng trong Ma vực tĩnh mịch.
Xà Tích Lộ nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Chỉ thấy một người cầm sách vở và thước ở trong tay, lão giả ăn mặc như một tiên sinh tư thục cổ đại chậm rãi đi ra từ trong hư vô, tựa như là lão phu tử đang dạy học ở trong học đường.
Chân ma ngoại đạo!
Ánh mắt Lục Kiếm Tiên lạnh lùng, kiếm quyết trên đầu ngón tay thay đổi, Tam Xích Thanh Phong lơ lửng trên đỉnh đầu, vận sức chờ phát động lập tức hóa thành một đạo kiếm quang chói mắt, mang theo mũi nhọn và sự lạnh lẽo vô tận, ở trên không bay về phía lão phu tử.
Thế nhưng, ánh sáng vàng hoàn toàn mơ hồ lại nhanh hơn phi kiếm của hắn ta, trong chớp mắt đã khuếch tán ra, hóa thành một chiếc lồng ánh sáng màu vàng như thực thể bao vây lão phu tử ở bên trong, kiếm quang chói mắt đạt đến đại la kia đâm trúng chiếc lồng ánh sáng màu vàng óng, phát ra một tiếng “keng” thật lớn, chỉ để lại một vệt vết tích, phi kiếm không công mà lui, một vệt vết tích kia cũng lập tức khôi phục như lúc ban đầu.
Lão phu tử bên trong chiếc lồng ánh sáng màu vàng kia tức giận đến dựng râu trừng mắt, lúc giơ thước lên, chỉ thấy ánh sáng vàng cuồn cuộn, lại bị phong cấm không thể nào nhúc nhích, cứ như đã bị hổ phách màu vàng đông cứng.
“Quá nhanh…”
Sắc mặt Lục Kiếm Tiên hơi khó coi nhìn chằm chằm lão tăng khô gầy kia.
Hắn ta đã sớm tích trữ một kiếm toàn lực, hơn nữa còn là phi kiếm công sát chi pháp ngộ ra được từ bức tranh mà Lâm tiền bối ban thưởng cho hắn ta, nhưng cũng chỉ tạo thành ngần ấy hiệu quả.
“Kiếm thuật của Lục Kiếm Tiên thật tốt.”
Lão tăng khô gầy kia ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, nói khẽ: “Chỉ ở nhân gian sáu trăm năm, đã có thể ngộ ra sát kiếm như thế, nếu như ngươi cũng là cảnh giới hỗn nguyên, e rằng ‘Kim Cương Chú’ của lão tăng chưa chắc đã chống đỡ được một kiếm này của ngươi.”
Khuôn mặt Lục Kiếm Tiên lạnh lùng, không nói một lời.
“Lục Kiếm Tiên ngươi đừng nóng nảy.”
U Thiền truyền âm nói: “Dù sao lão lừa trọc này cũng là Phật Đà chuyển thế, không biết đã tu luyện bao nhiêu năm, ngươi muốn cướp được ở trước mặt lão vốn là điều không thể nào, đợi lát nữa ta dùng tự thiếp của Lâm Chỉ Thủy tạo cơ hội cho ngươi, giúp ngươi phá vỡ Kim Cương Chú kia, ngươi nắm bắt tốt thời cơ là được, chân ma “Giáo Thư Nhân” mà lão bảo vệ chỉ là chân ma đệ ngũ đẳng, một kiếm của ngươi là giải quyết được.”
“Chỗ ta cũng có tự thiếp do Lâm tiền bối ban thưởng cho ta, ta sẽ tìm cơ hội dùng đến.” Lục Kiếm Tiên trầm thấp truyền âm nói.
‘Thế nhưng, sao lão hòa thượng này còn chưa ra tay?’ Xà Tích Lộ hơi lo lắng hỏi.
Cách đó không xa, sau khi lão tăng khô gầy dùng Kim Cương Chú phong cấm Giáo Thư Nhân, vẫn bình tĩnh ngồi ở trên mặt đất, không hề có ý định ra tay với nàng, hình như còn đang chờ điều gì đó.
“Ta cũng không biết.”
U Thiền hừ lạnh một tiếng, truyền âm nguyên thần nói: “Lão lừa trọc, chân ma kia đã bị lão phong cấm, sao lão còn chưa ra tay?”
“Lão tăng chỉ muốn để nữ cư sĩ chuyển thế trùng sinh, tránh đi một kiếp mà thôi.” Lão tăng khô gầy lại cười nói: “Chân ma do Lục Kiếm Tiên dẫn tới đã bị lão tăng trấn áp, còn có một con chân ma chưa tiến đến, đợi lão tăng diệt trừ con chân ma kia, lại để nữ cư sĩ vào luân hồi, để tránh xảy ra điều không may, nếu hại nữ cư sĩ quay về vòng tay ngoại ma, vậy tội của lão tăng không thể tha được.”
“Giả vờ giả vịt làm người tốt cái gì? Đã sớm thấy lão lừa trọc Cực Dạ Linh Sơn lão khó chịu, thật sự khiến người ta ghê tởm.” U Thiền cười lạnh nói.
“Hành động lần này chỉ là cầu một sự yên ổn cho nhân gian mà thôi.” Lão tăng thở dài nói: “Đợi kiếp nạn này lắng xuống, nếu nữ cư sĩ có chỗ không hài lòng, lão tăng nguyện mặc cho ngươi xử trí.”
“Lão thật sự cho rằng lão có thể giết được ta?”
U Thiền cười nhạo một tiếng, đột nhiên phát hiện điều không đúng, giọng nói lạnh lùng: “Không đúng, lão chắc chắn ‘Giáo Thư Nhân’ này là do Lục Kiếm Tiên dẫn tới như vậy, bây giờ một chân ma khác còn chưa đến, chắc chắn không phải là chân ma đệ ngũ đẳng! Có lẽ… Đây không phải lần đầu tiên lão dẫn ngoại ma giáng lâm?”
Sắc mặt lão tăng bình tĩnh, nói khẽ: “Hai ngàn năm trước, vì lão tăng truy tìm điều tra Cứu Thế Nhân kia, bị đặt bẫy dẫn tới ngoại ma, bây giờ đúng là lần thứ hai, vì vậy lão tăng cũng biết rốt cuộc Cứu Thế Nhân kia đáng sợ đến mức nào.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất