Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 203: Ai thắng? (2)

Chương 203: Ai thắng? (2)
“… Đúng là tên điên.”
U Thiền hừ một tiếng, cũng lười nhiều lời.
‘Đúng, U Thiền.’
Xà Tích Lộ đột nhiên nghi ngờ nói ở trong lòng: ‘Ta là tu hành giả thiên quan thứ hai, không phải nên dẫn tới một con dị thú ngoại ma đệ tứ đẳng sao? Theo lý thuyết phải là người xuất hiện đầu tiên chứ.’
“Điều này…” U Thiền hơi do dự, nói: “Ngoại ma giáng lâm cũng không phải dựa vào số lượng tu hành giả, mà là xem ‘tầm quan trọng’, cũng tức là xem tu vi của tu hành giả ở đây, so sánh tu vi của ngươi và hai người còn lại, có thể bỏ qua không tính, có lẽ cũng bị nhập vào trên người ‘Giáo Thư Nhân’.”
Nàng cũng không rõ tu hành giả ngoại ma chuyển thế dẫn ngoại ma tới sẽ như thế nào, dù sao nàng cũng chưa từng thấy tiền lệ, nhưng đã chuyển thế làm người, chỉ là tu hành giả thiên quan thứ hai mà thôi, cũng không đến mức dẫn chân ma tới chứ.
Cho dù là tu hành giả thiên quan thứ năm ở cùng với tuyệt thế cao nhân vượt qua năm quan bị đại ý thức ngoại ma phát hiện, cũng chỉ dẫn đến một chân ma đệ ngũ đẳng mà thôi, nhiều lắm thì là chân ma đệ ngũ đẳng lợi hại một chút, tương đương với tầm quan trọng của hai người cũng bị buộc cùng một chỗ.
Dù sao, so sánh trình độ quan trọng của tu hành giả thiên quan thứ năm và bán tiên vượt qua năm quan, thế nhưng kém rất xa.
Thậm chí hai tu hành giả thiên quan thứ năm ở cạnh nhau bị phát hiện, cũng có thể chỉ dẫn tới một con dị thú đệ nhất đẳng cực kỳ hung tàn, chưa chắc sẽ dẫn tới hai con dị thú đệ nhất đẳng.
Quy tắc ngoại ma giáng lâm, mặc dù có dấu vết mà lần theo, nhưng cũng khó mà xác định.
Qua nửa ngày –
“Cheng cheng – cạch cạch!”
Đột nhiên, tiếng đánh chiêng vang lên, một nam tử mặc áo khoác ngoài, đốt đèn lồng, cầm chiêng đồng chậm rãi đi tới từ trong hư vô, cứ như phu canh, chỉ thấy hắn ta cầm mõ gõ vào cái chiêng một cái, lập tức cao giọng nói:
“Trời hanh vật khô, cẩn thận củi lửa!”
Chân ma Giá Canh Phu, uy áp tỏa ra từ hơi thở cường đại hơn Giáo Thư Nhân rất nhiều, hiển nhiên là chân ma đệ tử đẳng!
Dù là cảnh giới hay là lực lượng, chân ma đệ tứ đẳng cũng mạnh hơn đệ ngũ đẳng nhiều!
“Đả Canh Nhân? Đúng là chân ma đệ tứ đẳng.”
U Thiền lập tức truyền âm cho Lục Kiếm Tiên: “Đợi đến lúc lão ra tay, chúng ta cũng ra tay, sau khi ta phá vỡ Kim Cương Chú, ngươi liền giết Giáo Thư Nhân kia, còn có một kế hoạch chuẩn bị…”
Sau khi lão tăng khô gầy này thấy Đả Canh Nhân xuất hiện, lại nở một nụ cười, như Phật tổ niêm hoa vi tiếu, đồng thời cả người tỏa ra ánh sáng vàng hùng vĩ, Phật quang vô biên phóng lên tận trời, trong chớp mắt đã chiếu sang Ma vực tĩnh mịch u ám này.
Phật âm Phạn xướng cứ như nói mê không thể nắm bắt, cũng bắt đầu bay bổng.
Lão chậm rãi nâng một bàn tay lên, cách khoảng không đánh về phía Đả Canh Nhân đi tới từ trong hư vô.
“Rầm!!”
Trong chớp mắt Phật quang vô biên hội tụ lại hóa thành một bàn tay khổng lồ màu vàng óng gần như thực thể, vắt ngang trên bầu trời như che khuất bầu trời, theo động tác của lão, uy năng đáng sợ kéo theo thiên địa sụp đổ chậm rãi hạ xuống, cứ như đánh về phía một con ruồi, như chậm lại nhanh ép về phía Đả Canh Nhân.
Tòa cao ốc trung tâm thương mại trong thế giới tĩnh mịch u ám, chỉ hơi chấn động một chút, lập tức hóa thành bột mịn!
Bàn tay khổng lồ màu vàng óng hạ xuống giữa bầu trời kia, có thể thấy được một chữ “Vạn” xoay chầm chậm trong lòng bàn tay!
Đồng thời không gian trong phạm vi của một chưởng này đều đang không ngừng vặn vẹo chia cắt, cứ như sắp hình thành một phương Vực giới khác, áp lực như dời núi lấp biển hoàn toàn tập trung trong khu vực Đả Canh Nhân kia.
Chưởng Trung Phật Quốc!
Thậm chí Đả Canh Nhân còn không kịp giãy giụa, đã bị bàn tay khổng lồ màu vàng che khuất bầu trời nhấn chìm.
Lực đánh kinh khủng cũng khiến kiến trúc trong khu vực này hoàn toàn bị phá thành mảnh nhỏ, trong chớp mắt đã hóa thành mảnh vụn, sóng xung kích tản ra khắp nơi đẩy đến chỗ xa xôi, trong khoảnh khắc đã san thành đất bằng.
Phật quang bao phủ lão tăng khô gầy ở bên trong, vẫn khoanh chân ngồi ở trên bầu trời, vững chắc như núi.
Xà Tích Lộ kêu lên một tiếng, rơi từ trên trời xuống mặt đất.
Lục Kiếm Tiên đứng lơ lửng trên không trung, vung tay áo lên, đã có một đạo kiếm quang bay ra từ trong tay áo, đỡ lấy cơ thể Xà Tích Lộ.
Đúng lúc này –
Trong cơn gió lớn, Xà Tích Lộ đột nhiên lật tay một cái, lấy ra một bức tự thiếp, thần niệm của U Thiền cũng tràn vào trong đó, trong chớp mắt đã dẫn động thần thông ẩn sâu trong bức tự thiếp.
“Phù!”
Chỉ thấy tự thiếp bay múa theo gió, mở ra ở trên bầu trời, để lộ ra một hàng chữ mực “Hoàng sa bách chiến xuyên kim giáp, bất phá lâu lan chung bất hoàn”(1), chữ mực lập tức bay ra từ trên bức tự thiếp, vỡ nát ở giữa trời hóa thành vô số vệt sáng, nhanh chóng huyễn hóa thành một đám mây bảy màu ở trên không trung.
(1) Nằm trong bài thơ Tòng Quân Hành kỳ IV của Vương Xương Xinh.
Có thể thấy được rất nhiều bóng người ở trên mây, nhìn kỹ lại, rõ ràng là từng ngươi hơi có vẻ hư ảo, thiên binh thiên tướng mặc thiên giáp, một vị thần tướng mặc kim giáp cầm đầu, khuôn mặt nho nhã tuấn tú hơi hư ảo, đầu đội vân quan, trong tay cầm trường thương, dáng người thẳng tắp đứng ở trên mép mây, vẻ mặt lạnh lùng quan sát phía dưới.
“Giết!”
Tướng sĩ mặc kim giáp cầm đầu lạnh lùng vung trường thương lên, chỉ thẳng vào vòng bảo hộ màu vàng Kim Cương Chú.
“Giết!!”
Đông đảo thiên binh cưỡi mây bay thẳng xuống dưới, pháp lực cả người thiêu đốt, tay cầm thần binh hóa thành từng đạo lưu quang, cư như sao băng, hưng phấn liều chết lao về phía vòng bảo hộ Kim Cương Chú kia, tiếng hô giết trời long đất lở cũng vang lên theo.
Sát khí khổng lồ phóng lên tận trời, tràn ngập trong thế giới tĩnh mịch này.
“Huyễn hóa thiên binh?”
Lão tăng khô gầy lẩm bẩm một câu, trên mặt lộ ra vẻ chấn động, lập tức lật bàn tay một cái, đã ngăn cản đông đảo thiên binh lao xuống xung phong liều chết như đám châu chấu lít nha lít nhít.
Thế nhưng, vì lão đập chết Đả Canh Nhân kia, vẫn chậm một bước.
“Rầm rầm rầm!!”
Mấy trăm tên thiên binh biến thành sao băng liên tục đâm vào phía trên vòng bảo hộ Kim Cương Chú này, thiêu đốt tất cả lực lượng, hưng phấn liều chết tấn công, lập tức khiến vòng bảo hộ màu vàng trở nên ảm đạm ba phần.
Lão tăng khô gầy thay đổi sắc mặt.
Bức tự thiếp kia huyễn hóa hình thành thiên binh, lại có uy năng thế này?
Lão hoàn toàn có thể cảm nhận được, thực lực do những thiên binh này bộc phát ra, mỗi một người lại có thể so sánh với chân tiên!
Mười vạn thiên binh thiên tướng, đó chính là mười vạn chân tiên!
“Lợi hại…”
Lão tăng khô gầy khẽ than một tiếng, bàn tay gầy còm như cây khô nắm vào hư không, muốn dùng thần thông Chưởng Trung Phật Quốc này, trực tiếp bóp chết đông đảo thiên binh chưa kịp đụng vào Kim Cương Chú.
“Hừ.”
Thế nhưng, thần tướng mặc kim giáp cầm đầu hừ lạnh một tiếng, lúc này hóa thành một luồng ánh sáng vàng, trường thương trong tay đâm thẳng về phía Chưởng Trung Phật Quốc biến thành bàn tay khổng lồ màu vàng!
Mang theo lực lượng kinh người, mũi thương mang theo một vệt hỗn nguyên chi ý, trực tiếp đâm trúng chữ Vạn ở trong lòng bàn tay kia, bàn tay khổng lồ màu vàng óng như gặp phải một đòn nghiêm trọng, uy thế lập tức dừng lại một chút.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất