Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 206: Thủ Kinh Nhân (2)

Chương 206: Thủ Kinh Nhân (2)
Lão tăng khô gầy truyền âm nguyên thần nói: “Cách ổn thỏa nhất để đối phó với ngoại ma, đó là nữ cư sĩ lại vào luân hồi, chuyển thế trùng sinh, tất nhiên ngoại ma sẽ không tìm đến ngươi nữa, nhân gian chắc chắn sẽ yên ổn, nếu nữ cư sĩ có gì không hài lòng với lão tăng, lão tăng bằng lòng dùng một mạng trả một mạng, cùng luân hồi để cầu nhân gian thái bình.”
Lão cũng biết bản thân không có cách nào với ngoại ma chuyển thế này, dùng sức mạnh không được, mới không thể không đưa bảo bối, dùng lời nhẹ nhàng để khuyên nhủ.
Cho dù lão đã phải vất vả luyện chế ra hai món bảo vật đại thần thông này, nhưng cũng biết uy năng không bằng hai bức tự thiếp kia, đối phương còn có ba tấm tự thiếp đại thần thông thế này, liều mạng tiêu hao cũng không đấu lại, lão có cách gì được chứ?
Vì vậy, lão dứt khoát đưa hai món bảo vật của mình đi, nhận lỗi đền bù, còn có thể xoa dịu bầu không khí, cẩn thận bàn điều kiện.
“Không cần.” U Thiền thản nhiên nói: “Ta mang theo những bảo vật đại thần thông này, vị sau lưng ta cũng sẽ bảo vệ ta, Cứu Thế Nhân kia có thể làm gì ta chứ?”
Lão tăng khô gầy khẽ than thở một tiếng, truyền âm nói: “Nữ cư sĩ đã không chịu, vậy có thể cho lão tăng cơ hội trao đổi với Lâm cư sĩ không?”
Lão hy vọng có thể nói chuyện với vị Lâm cư sĩ ở sau lưng, có lẽ đối phương sẽ đồng ý để ngoại ma chuyển thế này nhập vào luân hồi trùng sinh chứ?
“Lão muốn gặp thì gặp, liên quan gì đến ta chứ?”
U Thiền tùy ý nói: “Ta đã nói ngay từ đầu muốn lão cùng ta đi gặp hắn, cuối cùng bây giờ lão đã chịu đi? Hừ, đến lúc đó lão đừng bị dọa là được.”
Bị dọa?
Trong lòng Lão tăng khô gầy nghi ngờ, chẳng lẽ vị Lâm cư sĩ kia là lũ lụt thú dữ gì đó? Hoặc là có một người có địa vị cực lớn?
Nhưng thần tiên hỗn nguyên có địa vị cực lớn, sao lại hạ phàm trấn thủ nhân gian, làm việc khổ sai như vậy chứ?
“Vậy đi ra ngoài thôi, lão tăng sẽ đến nhận lỗi với Lâm cư sĩ.”
Lão tăng khô gầy nhẹ nhàng lắc đầu, lập tức vung tay áo bào lên.
Chân ma bị nhốt trong vòng bảo hộ Kim Cương Chú ở gần đó, Phật lực biến thành kim quang lập tức bắt đầu chậm rãi ngưng tụ đè ép vào bên trong, chân ma “Giáo Thư Nhân” dáng vẻ lão phu tử bị bao vây ở trong đó, cơ thể cũng bị đại lực Kim Cương Chú này đè ép đến mức bắt đầu biến hình.
Cho dù pháp lực của lão tiêu hao rất nhiều, nhưng muốn diệt một chân ma đệ ngũ đẳng, vẫn không cần tốn nhiều sức lực.
Chì cần đánh giết ngoại ma giáng lâm, Ma vực ngoại đạo cũng sẽ sụp đổ biến mất theo.
“Phù…”
Trong khoảnh khắc, Phật quang Kim Cương Chú cũng đã sụp đổ từng chút một, còn chân ma kia cũng không có chút sức chống cự nào, rất nhanh đã hóa thành ánh sáng đen u ám biến mất không còn bóng dáng.
“Chuẩn bị ra ngoài… Hả?”
U Thiền ở trong đầu Xà Tích Lộ nói được một nửa, đột nhiên sững sờ, không thể tin nổi nói: “Xảy ra chuyện gì? Sao Ma vực ngoại đạo này còn chưa biến mất chứ?”
Lục Kiếm Tiên cũng khẽ nhíu mày, nhìn thế giới tĩnh mịch ở xung quanh đã hình thành thì không thay đổi, phát hiện Ma vực này không có chút dấu hiệu sụp đổ nào.
Linh giác của lão tăng khô gầy cũng phát hiện, trên khuôn mặt dính đầy dòng máu màu vàng dần lộ ra vẻ hoang mang.
Lão chưa từng nghe nói đến chuyện này.
Theo lý thuyết, chân ma giáng lâm đã bị giết, Ma vực ngoại đạo cũng nên tiêu tán mới đúng.
“Nữ cư sĩ, ngươi có biết tình huống này là như thế nào không?” Lão tăng khô gầy không nhịn được truyền âm nguyên thần hỏi.
“Ta không biết.”
U Thiền lạnh lùng nói: “Ta dùng linh giác kiểm tra qua, trong Ma vực này không còn ngoại ma nữa, theo lý thuyết sau khi ngoại ma giáng lâm bị diệt, Ma vực cũng nên tiêu tán mới đúng, trừ khi…”
Nàng nói đến đây, đột nhiên sững sờ, giọng điệu hơi có vẻ hoảng sợ nói ra: “Trừ khi còn có ngoại ma chưa giáng lâm!”
Lục Kiếm Tiên và lão tăng khô gầy đều ngơ ngác.
Càng là ngoại ma cường đại, thời gian giáng lâm lại càng dài hơn.
Ngoại ma giáng lâm đầu tiên là chân ma đệ ngũ đẳng “Giáo Thư Nhân” do Lục Kiếm Tiên dẫn tới.
Sau đó qua nửa ngày, chân ma đệ tử đẳng “Đả Canh Nhân” do lão tăng khô gầy này dẫn đến mới giáng lâm Ma vực.
Từ lúc Đả Canh Nhân giáng lâm đến bây giờ, đã qua lâu như vậy, lại còn có ngoại ma chưa giáng lâm?
Nếu thật sự còn có ngoại ma chưa giáng lâm, là ai dẫn tới?
Lão tăng khô gầy không nhịn được truyền âm hỏi: “Nữ cư sĩ, chẳng lẽ thật sự còn có ngoại ma chưa giáng lâm sao? Ngươi chỉ là tu vi thiên quan thứ hai mà thôi, sao có thể dẫn tới ngoại ma cường đại như vậy?”
U Thiền yên lặng một chút, nói: “Chỉ có thế gian mới có thể xuất hiện chuyện ‘tu hành giả dẫn tới ngoại ma’ này, vì vậy ta cũng chưa từng thấy loại tình huống “tu hành giả ngoại ma chuyển thế lại dẫn tới ngoại ma’, ta vốn cho rằng ta chỉ là một tu hành giả thiên quan thứ hai không hề đáng kể, vì vậy cũng bị tính vào chân ma thứ nhất, nhưng…”
Nàng cũng chưa từng thấy loại tiền lệ thế này, nhân gian cũng không có bất kỳ ghi chép gì, thiên giới càng không tồn tại tình huống tu hành giả dẫn tới ngoại ma, cho dù là nàng cũng không rõ rốt cuộc sẽ như thế nào!
Nói đến đây, nàng không nhịn được nặng nề nói: “Trước kia ta nghe nói, ngoại ma giáng lâm không hoàn toàn chỉ nhìn tu vi, còn nhìn ‘tầm quan trọng’, nếu thật sự là như vậy…”
Tầm quan trọng?
Sắc mặt lão tăng khô gầy và Lục Kiếm Tiên cũng thay đổi.
Ngoại ma chuyển thế vượt qua cấp độ chân ma, một khi quay về vòng tay của ‘nó’, vậy sẽ có thể khôi phục thực lực một lần nữa!
Để một phương ngoại ma có thêm một sự tồn tại vượt qua cấp bậc chân ma, trên mặt giá trị, hoàn toàn có thể so sánh với một phương tu hành giả giảm quân số một tên đại la kim tiên hỗn nguyên hoặc là Phật Đà!
Có thể thấy được tầm quan trọng!
Đúng lúc này –
“Thế gian nào có cách yên ổn vẹn toàn, không phụ Như Lai không phụ khanh…”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất