Chương 236: Yêu ta? (4)
Tiêu Tuệ nhẹ nhàng gật đầu.
Thiên giới gần như rộng lớn vô biên, nếu không phải có đại năng Thiên Đạo để lại truyền tống trận, bình thường chí tôn muốn đi xuyên qua thiên giới cũng phải trải qua năm tháng dài đằng đẵng, dựa vào những truyền tống trận kia, những vị chí tôn am hiểu càn khôn chi đạo, tinh thông Đại Na Di, có thể nhanh hơn rất nhiều.
“Các vị chí tôn dặn ta nói cho ngươi biết.”
Tam Hàn tiên tử nặng nề nói: “Sự yên ổn nhân gian đều giao hết cho các ngươi, bên thiên giới có thể giúp đều đã giúp, cái khác… Cũng chỉ có thể dựa vào nhân gian.”
“Ta sẽ làm hết sức.” Tiêu Tuệ thở dài một tiếng.
Trong lòng nàng lại thầm thấy bất đắc dĩ.
Đáng tiếc nơi này không phải thiên giới, nàng cũng không liên lạc được với người trông coi nàng kiếp trước, nếu không có lẽ nàng có thể thuyết phục người kia ra tay giúp đỡ.
Thật sự không được… Cũng chỉ có thể chờ mong Lâm tiền bối ra tay.
…
Màn đêm dày đặc, không nhìn thấy một ngôi sao nào ở trên vòm trời.
Thanh Thành rộng lớn như vậy, lẳng lặng đứng vững vàng ở trong màn đêm, cứ như một con cự long ngủ say đang chiếm cứ nơi này.
Trên bầu trời bên ngoài Thanh Thành, có một vị nữ tử áo trắng đang đứng lơ lửng trên không, đôi chân của nàng trần trụi trắng nõn, mái tóc đen như thác nước bay múa trong gió đêm, đôi mắt ngập nước nhìn Thanh Thành, trên hàng lông mày đều là vẻ yếu đuối thương xót.
Rõ ràng là Cứu Thế Nhân!
Thế nhưng, lúc này lại có thể thấy được một vết nứt trên mi tâm của nàng, trong đó mơ hồ lộ ra ánh sáng kỳ lạ.
“Động tác nhanh thật…” Nữ tử áo trắng nói khẽ.
Trong tầm mắt của nàng, hoàn toàn có thể nhìn rõ ràng dáng vẻ chân thực của Thanh Thành vào lúc này.
Lúc này đang có một trận pháp phong cấm hình tròn mông lung bao phủ bên ngoài thành phố lớn có văn hóa lịch sử lâu đời này.
Trận pháp này hình thành kết giới phong cấm, khi thì nửa trắng nửa đen như m Dương Thái Cực Đồ, khi thì âm dương hội tụ hình thành màu sắc giao hòa hỗn độn, phàm nhân có thể đi vào, tu hành giả và ngoại ma không thể đi vào.
Dù trận pháp này chưa được khởi động hoàn toàn, nhưng chỉ từ sự dao động lúc hình thành dị tượng, cũng đủ để nhìn thấy một hai.
“Hay cho một Chu Pháp Quy Nhất tiên trận.”
Nữ tử áo trắng lẩm bẩm một tiếng, trong đôi mắt đột nhiên bùng lên ngọn lửa màu đen, ngay tức khắc ánh mắt đã xuyên qua dị tượng của trận pháp, quan sát trận pháp to lớn trong thành phố này.
Nàng hoàn toàn có thể nhận ra được, trong thành phố này đã lập xuống chín chín tám mươi mốt trận cơ ẩn tàng.
Xung quanh mỗi một trận cơ, lúc này đã bố trí kết giới phong cấm, có thể thấy được một vị cao nhân tu hành thiên quan thứ năm tọa trấn trận cơ ở trong kết giới, xung quanh còn có trận trong trận, dùng bốn đến năm tu hành giả thiên quan thứ tư tạo thành Tứ Tượng trận hoặc là Ngũ Hành trận, cùng hai mươi tám tu hành giả thiên quan thứ ba phân bố trong đó thành tinh tú trận.
Đồng thời, trên chín nơi trận nhãn quan trọng nhất, tất cả đều bố trí một vị thần tiên lục địa vượt qua năm quan.
Số lượng này còn nhiều hơn gần gấp đôi so với số tu hành giả nàng nhìn thấy vào hôm qua, hiển nhiên hôm nay lại có một bộ phận tu hành giả tập trung đến đây.
Pháp lực này vượt qua hai ngàn tu hành giả, thông qua trận pháp khổng lồ này mơ hồ dao động và nhấp nhô, cứ như lúc nào cũng có thể xuyên qua trận pháp khổng lồ này hội tụ như một, cũng có thể trở thành ngọn nguồn của trận pháp này.
“Lực lượng trận pháp như một thể, hoàn toàn quy nhất, nếu không thể phá trận, không thể giết bất kỳ tu hành giả nào.”
Nữ tử áo trắng nhẹ nhàng hít vào một hơi, bắt đầu yên lặng suy tính bản thân nên phá trận như thế nào.
Rất nhanh đã có kết quả!
“Dựa vào thực lực hiện tại của ta, cũng không thể dùng lực lượng cố chấp phá hủy, chỉ có thể tiêu hao pháp lực của những tu hành giả này, có lẽ cần… Dốc hết sức ra tay hơn một ngàn bảy trăm lần…”
Nữ tử áo trắng hơi nhíu mày, “Điều này… Vẫn chưa tính những tu hành giả này có đan dược bổ sung, nếu có đầy đủ đan dược bổ sung pháp lực, dù trong Ma vực có lực lượng vô cũng, cũng không biết phải tốn bao nhiêu lần, nếu Lâm Chỉ Thủy kia chủ trì trận pháp, thì càng không có khả năng phá trận.”
Ngoại ma chi lực của nàng đã sánh với pháp lực đại la, độ cao cảnh giới sánh với đại la kim tiên, có thể nói chân chính là đại la kim tiên tại thế.
Nếu không có lực lượng trận pháp, một chiêu của nàng có thể khiến hai ngàn tu hành giả này bỏ mạng hơn chín phần chỉ trong khoảnh khắc.
Nhưng có trận pháp tuyệt thế này che chở, hơn nữa có lẽ vẫn là chí tôn chuyển thế chủ trì trận pháp, ngay cả nàng cũng bó tay không có cách nào.
“Nhất định phải giết một đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế mới được.”
Nữ tử áo trắng khẽ lắc đầu, mi tâm đột nhiên hơi vỡ ra, để lộ ra một khe hở, rõ ràng là một đôi mắt tối tăm, trong đôi mắt lộ ra một luồng kỳ quang, hình như đang quan sát thành phố này.
Trong sự quan sát của đôi mắt thẳng đứng này, toàn bộ thế giới như hóa thành một khoảng ảm đạm âm trầm, cứ như bị bóng đêm vô tận bao phủ, chỉ có một vài ánh sáng vô cùng rõ ràng trong bóng đêm, cứ như trên bầu trời đêm có lác đác mấy ngôi sao.
Những “ngôi sao” này, đang xuyên thấu qua “Hối Minh Chi Đồng” nhìn thấy ánh sáng nguyên thần.
Nguyên thần càng cường đại, ánh sáng mà Hối Minh Chi Đồng này nhìn thấy lại càng mãnh liệt.
Lúc này, bên trong Thanh Thành này, nàng có thể nhìn thấy mười mấy đốm ánh sáng nguyên thần, mười một ánh sáng nguyên thần cao bằng một người chính là do nguyên thần của thần tiên lục địa phát ra, còn hai đốm ánh sáng nguyên thần lóa mắt lại khổng lồ như núi non, chắc hẳn chúng là ánh sáng nguyên thần của đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế!
Điều này có nghĩa, lúc này ở bên trong Thanh Thành có mười một vị thần tiên lục địa, cùng hai vị đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế!
“Chỉ có hai người?”
Nữ tử áo trắng tỏ ra vui mừng.
Lúc trước đã nghe vị Tổ vĩ đại kia nói, nhân gian có ba vị đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế, lúc này ở Thanh Thành có hai vị, vậy vị còn lại tất nhiên không ở Thanh Thành!
Nàng quay lại nhìn về phía những phương hướng khác, “Hối Minh Chi Đồng” trên trán cũng nhìn về phía những phương hướng khác.
Trong bóng tối, ngẫu nhiên có thể thấy một chút ánh sáng.
“Hả?”